Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 914: Chấn động

Bách Lý thế gia tổng cộng có năm tồn tại Thánh Vương đỉnh phong, nơi này có ba người, hai người còn lại tọa trấn gia tộc, đề phòng Diêm Chấn Song đi đường khác đối phó nhà của bọn họ.
Hai người còn lại không nói gì nhưng ánh mắt là một mảng âm trầm, là gia tộc đứng đầu địa vực Tây Bắc, đã lâu không có ai khiêu khích, tộc nhân bị Lục Trần giết chết, còn buông lời bảo bọn họ giao Diêm Tiểu Vi, sao có thể.
“Để ta đi gặp hắn, xem xem là người của thế lực phương nào lại kiêu ngạo như thế!” Lão giả áo vàng càng nói càng tức giận, soạt một tiếng đứng lên, chuẩn bị tiến về phía khách điếm.
“Theo tin tức đồn đãi, bên cạnh Lục Trần nghi ngờ có một Thánh Vương đại thành đi theo, chuyện này vẫn là nên thông báo cho đại ca bọn họ cho tốt.” Một lão giả mắt ưng mặc áo bào màu lục bên cạnh lão giả áo vàng híp mắt nói.
Lão giả áo vàng tên là Bách Lý Phổ Trạch, là người thiếu kiên nhẫn, tính tình nóng nảy, dễ tức giận nhất trong số mấy huynh đệ bọn họ.
Bách Lý Phổ Trạch nghe vậy, trực tiếp cười nhạo một tiếng: “Lão thất, ngươi vẫn nhát gan như vậy, làm chuyện gì cũng sợ hãi, sợ cái này sợ cái kia, cho dù bên cạnh thằng nhãi Lục Trần đó có một Thánh Vương đại thành, với tu vi của ta cũng có thể chống đỡ một thời gian, đủ đợi đến khi đại ca bọn họ cứu viện.”
Bách Lý Phổ Trạch có tu vi Thánh Vương viên mãn, tiếp cận cảnh giới Thánh Vương đại thành, là người mạnh nhất ngoại trừ hai Thánh Vương đại thành Bách Lý gia tộc đã xuất ra ngoài.
“Mặt khác, hai Thánh Vương đại thành của Thương Vương cung, một Thánh Vương đại thành của hoàng triều Kim Diễm, tổng cộng có năm Thánh Vương đại thành hãy mai phục ở nơi này, chỉ cần ta gặp khó khăn thì có thể cứu viện ngay tức khắc.” Dừng lại một chút, Bách Lý Phổ Trạch lại nói một câu.
Bị Bách Lý Phổ Trạch trào phúng, lão giả áo xanh mắt ưng cũng không có bất kỳ tức giận nào, hắn quá hiểu tính khí của tứ ca mình, nhưng vẫn nói một câu: “Bọn họ bảo chúng ta thả Diêm Tiểu Vi, chứng tỏ có thể có quan hệ với Diêm Chấn Song.”
“Đi hỏi thăm lai lịch của bọn họ chút đi!” Đúng lúc này, một câu nói hư vô mờ ảo truyền vào tai của Bách Lý Phổ Trạch.
Ánh mắt Bách Lý Phổ Trạch sáng ngời, vội vàng nói: “Vâng, đại ca.”
Sau đó nhìn về phía hai người họ nói: “Đại ca vừa mới truyền âm cho ta bảo ta đi thăm dò đôi chút, nói rõ đại ca đã chú ý chuyện này, hiện tại các ngươi không còn ý kiến gì chứ.”
Bách Lý Phổ Trạch nói xong, không đợi hai người họ trả lời, biến mất trong phòng như gió cuốn mây tan.
Bên kia, Lục Trần, Mộ Dung Thu, Băng Vũ ngồi ở khách điếm, giờ phút này lại ngồi chung dùng bữa, trên bàn bày đầy sơn hào hải vị, ông chủ khách điếm khiếp sợ hầu hạ ở bên cạnh, tận mắt nhìn thấy Lục Trần giết một Thánh cảnh của Bách Lý thế gia, mí mắt của hắn vẫn luôn nhảy dựng, luôn có dự cảm không tốt.
Bởi vì Bách Lý thế gia không thể cho qua như vậy.
Hơn nữa bây giờ là thời kỳ đặc thù, năm ngày sau Bách Lý Tuyết Vi của Bách Lý thế gia thành hôn với Thương Huyền của Thương Vương cung, nhân vật quan trọng của Bách Lý thế gia đều đã đến, cường giả như mây, ngoại trừ cường giả của gia tộc Bách Lý thì còn có cường giả của hai thế lực đứng đầu khác.
Ba người này giết người không chạy trốn, còn nhàn nhã thoải mái dùng bữa ở nơi này, ông chủ khách điếm cũng không biết nên chửi bới như thế nào.
Trong lòng thầm nghĩ đến, hy vọng Bách Lý thế gia sẽ không giận chó đánh mèo một người vô tội như hắn.
Trên bàn cơm, Mộ Dung Thu bĩu môi nói: “Cách làm này của ngươi cũng kiêu ngạo quá, người của Bách Lý thế gia chắc chắn hận không thể lập tức tới tìm phiền phức.”
Lục Trần nói: “Giải quyết sớm chút rồi rời đi sớm chút, ta còn muốn trở về Nhu Đế cung tu luyện.”
Đúng lúc này, bàn tay ngọc của Băng Vũ đang gắp thức ăn thoáng dừng lại, đôi mắt đẹp nhìn về phía Lục Trần, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra: “Kẻ địch đến rồi!”
Trên bầu trời có một lão giả mặc áo bào màu vàng đang phi hành rất nhanh, khí tràng toàn thân mở ra, khí tức Thánh vương viên mãn quay cuồng giống như tầng mây dày khiến người phía dưới không thở nổi, ánh mắt của lão giả mặc áo bào vàng tập trung vào một khách điếm từ phương xa, một bước ngàn mét, đi đến trên cao của khách điếm, quát lớn: “Lục Trần tiểu nhi, đi ra nhận chết đi!”
Người này chính là Bách Lý Phổ Trạch tới thăm dò ba người Lục Trần, là một Thánh Vương viên mãn của gia tộc Bách Lý, là cường giả sắp chạm tới bờ vực Thánh Vương đại thành.
Âm thanh của Bách Lý Phổ Trạch như lôi đình, sóng khí cuồn cuộn gầm thét khiến cho vô số người phía dưới choáng váng đầu óc, lỗ tai ù ù, còn cường giả yếu hơn thì lỗ tai chảy máu, mắt lóe lên sao vàng, sau đó hôn mê.
Đây chính là uy thế của Thánh Vương viên mãn, một cường giả cấp bậc Thánh Vương viên mãn phóng thích toàn bộ khí tức, cho dù cách rất xa cũng sẽ khiến cho người ta cảm giác thân thể rất khó chịu.
Người xung quanh hiểu được đây chắc chắn là một cường giả khủng bố của Bách Lý thế gia giáng lâm xuống nơi này tìm ba người họ gây phiền phức, dù sao thì không lâu trước ba người họ đã giết một Thánh cảnh của Bách Lý thế gia, chỉ là không ngờ Bách Lý thế gia lại trả thù nhanh như vậy.
Tiếng rít gào kinh thiên động địa này kinh động rất nhiều cường giả xung quanh, một ít cường giả tám hướng tới đây chúc mừng đều lần lượt bay lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận