Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1859: Đã muốn xử lý lão già đó từ sớm rồi

Sắc mặt đám người Đông Dật Lưu hoảng sợ nhìn Mạnh Du Nhiên, trong đầu càng mơ hồ có ý muốn ngất đi.
Người giết Kế Thành Đạo đạo tổ thế mà không phải Đạo Tổ mà lại là một Giới Chủ, còn là cổ lão thần bí nhất Nguyên giới, Sơn Hải giới chủ.
Ở Nguyên giới, những tin đồn liên quan đến Sơn Hải giới chủ có rất nhiều. Vị Giới Chủ này già nhất lịch sử, ngay cả hệ thống tu hành đều là hắn phân chia, có điều ở Nguyên giới chưa có ai từng nhìn thấy vị giới chủ này, ngay cả tượng cúng bái cũng không có. Nếu không phải bị Vận Mệnh thành chủ vạch trần thân phận, bọn họ còn không biết đối phương là Sơn Hải giới chủ.
Sắc mặt Kế Bằng trắng bệch, toàn thân run lẩy bẩy.
Xác suất Vận Mệnh thành chủ xuất hiện lúc đầu là vì trả thù cho lão tổ tông nhà mình đã rất nhỏ. Bởi vì mất đi một vị Đạo Tổ, Vận Mệnh thành chủ muốn ngăn chặn tổn thất, rất có thể sẽ mời chào đối phương.
Nhưng không ngờ vị trước mắt này là Sơn Hải giới chủ. Điều đó có nghĩa là cả đời này gia tộc đều không có hi vọng phục thù.
Bọn Lục Trần cũng bị sốc không nhẹ, Mạnh Du Nhiên vậy mà lại là Sơn Hải giới chủ.
Các sư phụ có thể không biết, nhưng hắn từng nghe về Sơn Hải giới chủ qua lời của những người Lý Huyền trên tàu Phiêu Bạt Giả.
Nhưng bất luận thế nào hắn đều chưa từng nghĩ rằng, sư tổ nhà mình lại có liên hệ với Sơn Hải giới chủ.
Mạnh Du Nhiên liếc Vận Mệnh thành chủ, thờ ơ nói: “Hắn làm ồn lão phu ngủ.”
“Chỉ làm ồn khi ngươi ngủ mà ngươi đã giết hắn rồi!” Vận Mệnh thành chủ vô cùng phẫn nộ hỏi lại, cảm thấy lý do này vô cùng vớ vẩn. Hắn nhìn mấy người Lục Trần, trên người bọn họ đều có chuỗi nhân quả của mình. Nhất định là do nguyên nhân này nên Sơn Hải giới chủ mới giết Kế Thành Đạo.
Đây là cảnh cáo đối với mình sao?
Mặt Vận Mệnh thành chủ đầy sự khó chịu. Mặc dù Sơn Hải giới chủ giết Kế Thành Đạo làm hắn cảm thấy rất căm hận, nếu là một Giới Chủ tầm thường thì hắn đã lập tức ra tay.
Người đời đều biết Giới Chủ có thể đè bẹp hắn chỉ có hai người là Thánh Chủ và Vạn Yêu Chi Tổ, nhưng bọn họ không hề biết Sơn Hải giới chủ cũng mạnh đến đáng sợ.
Hắn tuyệt đối không có thực lực đè bẹp Sơn Hải giới chủ.
Mặt khác, quan hệ của Sơn Hải giới chủ, Thánh Chủ và Vạn Yêu Chi Tổ đều rất tốt.
Chuyện trong nhóm Giới Chủ người ngoài không hiểu biết toàn bộ. Có rất nhiều chuyện cũng chỉ là nghe qua mà thôi.
Mạnh Du Nhiên trả lời đầy hùng hồn: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao.”
Trong mắt Vận Mệnh thành chủ toát ra chút lãnh ý, nhìn chằm chằm bọn Lục Trần rất lâu, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, gương mặt hư ảo cũng biến mất không thấy, trời đất cũng trở lại dáng vẻ bình thường ban đầu.
Mạnh Du Nhiên thấy Vận Mệnh thành chủ rời đi cũng không nói gì, bởi vì hắn không thể đánh với Vận Mệnh thành chủ một trận. Đạo hạnh của lão già này thâm sâu không hề yếu hơn hắn, với cả đến cấp bậc của bọn họ, không thể vì một chút chuyện nhỏ liền khai chiến được.
Đám người Đông Dật Lưu nhìn thấy Vận Mệnh thành chủ rời đi, nhân lúc mọi người không chú ý bọn họ cũng âm thầm rời đi.
Một tràng tai nạn, do Sơn Hải giới chủ ra mặt thành công hóa giải.
“Sư phụ.”
Đợi sau khi Vận Mệnh thành chủ rời đi, ba người Tô Nghênh Hạ lập tức bay đến trước mặt Mạnh Du Nhiên, giọng điệu mang theo chút hờn dỗi: “Ngươi lừa bọn ta thật khổ đó.”
Từ trước đến giờ bọn họ đều cho rằng sư phụ nhà mình chỉ là một người tu hành bình thường.
Trước đây ngược lại đã từng hoài nghi bởi vì công pháp tu hành của các nàng, nhưng bị Mạnh Du Nhiên thuận miệng lừa một câu nhặt được cho qua. Với cả sư phụ nhà mình vẫn luôn giữ nguyên cảnh giới Thiên Tôn, còn Đại Đế cảnh cũng là đột phá trước khi đại chiến Thiên Yêu giới kết thúc.
Hơn nữa trong chiến tranh dài đằng đẵng, có đến mấy lần Thiên Yêu đồng loạt xâm nhập vào Sơn Hải giới, Nhân tộc nhất thời gặp nguy hiểm, Mạnh Du Nhiên đều không ngả bài.
Triệt để đánh tan hoài nghi trong lòng.
Mãi đến khi Đạo Tổ xâm nhập vào Sơn Hải giới muốn bắt bọn họ đi, sư phụ mới làm rõ thân phận, lại là Giới Chủ trong truyền thuyết.
“Không phải là lừa các ngươi.” Mạnh Du Nhiên thờ ơ nói: “Nếu như sớm để lộ thân phận, há chẳng phải chuyện gì cũng để ta ra mặt giải quyết, các ngươi sao có thể nghiêm túc tu luyện, đoàn kết một lòng đối phó Thiên Yêu được.”
“Sống vì gian nan khổ cực chết vì yên vui. Có uy hiếp từ Thiên Yêu mới có thể đốc thúc các ngươi tiến lên.” Mạnh Du Nhiên vuốt râu nói, dáng vẻ như một thế ngoại cao nhân.
Lục Trần đi đến hỏi: “Vậy chuyện đồng tiền vận mệnh thì sao?”
Nếu sư tổ là Sơn Hải giới chủ thì không thể không biết lai lịch của đồng tiền vận mệnh, nếu đã biết rõ lai lịch tại sao còn cho bọn họ tiếp xúc.
“Cháu trai ngoan, ngươi đây là đang chất vấn lão nhân gia ta sao?” Mạnh Du Nhiên nhìn Lục Trần thờ ơ nói.
Mặt Lục Trần lập tức tái đi, ngươi đường đường là một Giới Chủ, vậy mà lại đi ăn hiếp một vãn bối như ta, vội vàng nói: “Không dám.”
Mạnh Du Nhiên chắp tay sau lưng nói: “Vận Mệnh thành chủ vươn tay dài quá đi mất, hại biết bao nhiêu nhân kiệt cái thế từ xưa đến nay. Ta đã muốn xử lý lão già đó từ sớm rồi, có điều không có lý do, vì vậy chỉ đành để các ngươi tiếp xúc đồng tiền vận mệnh. Chỉ cần tìm một lý do gõ hắn một chút mà thôi.”
Lục Trần: “….”
Ba người Tô Nghênh Hạ: “….”
Bạn cần đăng nhập để bình luận