Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 762: Sau lưng ta có một Chí Tôn

Lục Trần nhìn lướt qua đám nhân mã đầu tiên, một thanh niên cường tráng mặc bạch y, tu vi Vương cảnh đỉnh phong, lão giả bên cạnh vì không bộc phát toàn bộ khí tức nên hắn không nhìn thấu, đánh giá có lẽ trên dưới Thánh cảnh.
“Một tia khí tức Hổ sát phạt, Hổ tộc đúng không.” Lục Trần nhìn chằm chằm vào thanh niên cường tráng, cười.
Bạch Yêu nhìn Lục Trần chằm chằm, trên mặt vô cùng dữ tợn, giọng nói căm hận: “Lục Trần, rơi vào trong tay của ngươi, ta không có lời nào để nói, muốn chém muốn giết tùy ngươi.”
Tâm trạng của Bạch Yêu rất sụp đổ, hắn luôn tự nói với bản thân khi đối mặt với Lục Trần nhất định phải bình tĩnh, nhưng ai ngờ thân phận của Lục Trần ở thành Đan Minh lại rất cao, có thể nói là dưới một người trên vạn người.
Mà một người đó tất nhiên là Hoa Điệp tiên tử.
Bạch Yêu nghĩ mãi không ra, tại sao Lục Trần lại được Hoa Điệp tiên tử nhận làm đồ đệ.
Gia gia của gia gia hắn từng nói, Hoa Điệp tiên tử là một nhân vật cực kỳ cổ xưa, thành tựu luyện đan, tu vi sâu không lường được.
Cho dù toàn bộ lực lượng của thần điện Bạch Hổ gộp lại, cũng chỉ là đám kiến hôi ở trong mắt Hoa Điệp tiên tử.
Nhân vật như vậy tuyệt đối không thể đắc tội.
Trong lòng Bạch Yêu đã bắt đầu nảy sinh ý chết, bất chấp tất cả.
“Hổ tộc các ngươi đúng là âm hồn không tan, chạy đến Huyền vực còn muốn tới đuổi giết ta.” Sắc mặt Lục Trần bình tĩnh, hoàn toàn không nhìn ra hỉ nộ ái ố, sau đó giống như tự thuật lại một chuyện râu ria: “Ta không thể nghĩ ra, Hổ tộc đã tổn thất hơn năm mươi Thánh cảnh ở Thanh vực, sao các ngươi còn có gan tới tìm ta gây phiền toái.”
Bạch Yêu và Liên trưởng lão nghe thấy lời Lục Trần nói, sắc mặt đều đen xuống.
Hổ tộc bọn họ là bá chủ Yêu vực, cực kỳ bá đạo, đã sáng lập thần điện Bạch Hổ, trong đó có mấy chi nhánh yêu thú chủng loại hổ, còn có các chủng tộc yêu thú thần phục khác.
Chiến dịch ở Thanh vực tuyệt đối là mối nhục của thần điện Bạch Hổ.
Lục Trần nói như vậy, sắc mặt bọn họ đương nhiên khó coi.
“Điện hạ, nếu ngươi có thù oán với bọn họ, hay là giết đi.” Một Thánh vệ bên cạnh trưng cầu ý kiến.
“Giết làm cái gì, một tên đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển, không đáng để lo.” Lục Trần liếc mắt nhìn Thánh vệ bên cạnh một cái, không chút để ý nói: “Ngươi từng thấy kẻ địch ngu xuẩn đến mức chạy đến hang ổ của kẻ địch để nghe ngóng thân phận của kẻ địch chưa.”
“Chưa từng thấy.” Thánh vệ xung quanh đều cười.
Nói thật, thế lực hai bên này quả thật ngu xuẩn.
“Lục Trần…”
Bạch Yêu rít gào một tiếng, ánh mắt lộ ra từng tia sát khí nhè nhẹ, vô cùng hung lệ.
Phổi Bạch Yêu tức muốn nổ tung, hắn tự xưng bản thân thông minh hơn Bạch Trạch.
Lục Trần nâng tay, trong lòng bàn tay xuất hiện hai viên đan dược, đan dược màu đen phóng ra từng sợi khí âm hàn.
“Cho bọn họ ăn Đoạn Hồn đan đi, ta cần hai con chó nghe lời.” Lục Trần mở miệng nói.
“Lục Trần, ngươi có gan thì giết ta đi.”
“Người trẻ tuổi, ta có thể thề với trời, chỉ cần ngươi thả ta đi, sau này bọn ta sẽ không bao giờ đến trêu chọc ngươi nữa.” Sắc mặt của Liên trưởng lão lập tức trở nên trắng bệch.
Đoạn Hồn đan cửu phẩm, một loại đan dược kịch độc, đan dược dùng mấy chục loại độc trùng mãnh thú luyện chế ra, kịch độc hòa tan sẽ dung nhập với nguyên thần của người dùng, tuy hai mà một.
Dùng Đoạn Hồn đan, mỗi ngày nguyên thần đều sẽ bị ăn mòn đau đớn, cấp bậc Vương cảnh có thể kiên trì hai ba mươi năm, cảnh giới Thánh Vương hẳn là có thể kiên trì một hai trăm năm.
Cuối cùng, nguyên thần sẽ tán loạn từng chút từng chút, cơ hội sống lại cũng không còn.
Cho nên hai người họ nghe thấy Lục Trần nói, sắc mặt đều thay đổi.
Chết không đáng sợ, quan trọng là trong quá trình tử vong sẽ bị tra tấn dài dài.
Dù cho hai người họ liều chết chống cự, nhưng hoàn toàn vô dụng, cuối cùng phải nuốt đan dược vào.
“Cút trở về Yêu vực đi, một khi Hổ tộc có tin tức đối phó ta hãy lập tức báo cho ta.” Lục Trần nhìn hai người họ thờ ơ nói.
“Lục Trần, ngươi muốn ta bán mạng cho ngươi, không có cửa.” Sắc mặt Bạch Yêu dữ tợn rít gào.
A!
Đột nhiên sắc mặt Bạch Yêu trắng bệch, hắn cảm giác trong nguyên thần truyền đến một cảm giác đau đớn, giống như có người cầm một thanh kiếm đâm qua nguyên thần của hắn, đau nhức mãnh liệt khiến hắn ngã trên mặt đất run rẩy, Liên trưởng lão bên cạnh cũng giống vậy, tuy rằng là Thánh Vương nhưng cũng không ngăn cản được độc khí dung hợp với nguyên thần.
Trôi qua khoảng vài phút, hai người họ ngừng kêu to, nhưng lại đổ mồ hôi đầm đìa, trông vô cùng mỏi mệt.
“Thuốc giải của Đoạn Hồn đan cũng là cửu phẩm, ngoại trừ thành Đan Minh cũng chỉ có luyện đan sư của Thượng giới mới có thể luyện chế ra, nếu các ngươi biểu hiện tốt thì ta không ngại cho các ngươi giải độc đan.” Sắc mặt Lục Trần bình ổn nói xong, vẫy tay, nói: “Được rồi, dẫn hai người họ đi đi.”
Lục Trần chuyển tầm mắt qua trên người thanh niên áo đen bên cạnh.
Xử lý xong hai người Hổ tộc, tiếp theo xử lý ba người khác.
Thanh niên áo đen thấy Lục Trần cho hai người đó ăn Đoạn Hồn đan, trong lòng đã sớm bị sợ dọa vỡ mật, vẻ mặt hắn nghiêm khắc quát: “Lục Trần, ta cảnh cáo ngươi tốt nhất đừng làm bậy, sau lưng ta có một cường giả Chí Tôn, một khi đắc tội ta, mặc kệ sau lưng ngươi có bao nhiêu thế lực đều không giữ nổi ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận