Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 181: Điều này đậm chất Lục Trần (1)

Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh.
“Ha ha, ta đến không muộn!” một tiếng cười sang sảng vang vọng trong không trung.
Cùng lúc đó, ở sâu hoàng cung, có mấy luồng khí lực cường hãn nhanh chóng tràn ngập ra trùng trùng điệp điệp, kinh động người xung quanh’
“Đây là hoàng uy?”
“Có Nhân Hoàng đến!”
Một nhóm khách đột nhiên đứng cả lên, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không bao lâu, bảy tám bóng người tràn ra từ chỗ sâu trong hoàng cung, một đoàn người khí độ bất phàm, trên mình phảng phất quang mang vạn trượng, bên trên thập phần uy nghiêm, giống như xuất hiện Hoàng giả, tràn ngập ra vài luồng uy áp đáng sợ.
Điều khiến cho những người có mặt hãi hùng khiếp vía chính là nguồn khí tức nhỏ nhất họ cảm nhận được đều là Vương giả tuyệt đỉnh, mà ba bốn người trong số họ là khí tức của Vương giả siêu việt.
Bốn, bốn vị hoàng đến sao?
Nhóm khách đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
“Khổng Diệm hoàng chủ giá lâm cung Tề Hoàng, đặc biệt tới chúc mừng Lục Hoàng.” Ở giữa đoàn người, một vị Vương giả tuyệt đỉnh cao giọng lên tiếng, âm thành truyền khắp bốn phía.
Xung quanh, nháy mắt yên tĩnh không tiếng động, chỉ có âm thanh vả mặt bôm bốp phát ra.
Tên tiểu nhị kia ỷ có Nhà đấu giá Khổng Tước chống lưng, bởi vì trước đó huênh hoang, hiện tại rất khổ sở, bị thị vệ liên tục vung tay đánh vào mặt, trong lúc những người xung quanh đều trở nên im lặng, tiếng bạt tai vang lên “chát chát chát” không ngừng nghỉ, sau vài giây, thị vệ cảm thấy bất thường mới dừng tay lại.
Sau đó hắn xoay đầu lại, liền nhìn thấy trên không trung có bảy tám bóng người, ai nấy đều cao cao tại thượng, huyết khí dồi dào như biển lớn, vô cùng hùng mạnh, huyết khí đó ập xuống, hắn căn bản là không thể chịu đựng nổi.
Sau đó, nghe thấy một giọng nói hùng hồn, khiến hắn chết lặng tại chỗ.
Tim của những người xung quanh đập loạn cả lên, như sét đánh ngang tai, thân thể đều đã cứng đờ.
Hoàng chủ của Hoàng triều Khổng Tước đích thân đến chúc mừng Lục Chính Hằng, hơn nữa còn gọi Lục Chính Hằng là Lục Hoàng, điều này có nghĩa đã công nhận tuy thực lực của Lục Chính Hằng không đến cấp bậc Hoàng cảnh, nhưng thân phận của hắn đã ngang hàng, tức là Lục Chính Hằng có thể nắm giữ Đại Tề, là hoàng đế của Đại Tề.
Mọi người xung quanh đều rùng hết cả mình.
Lục Chính Hằng có đức độ gì, tài cán gì, khiến cho Hoàng chủ của Hoàng triều Khổng Tước đích thân đến chúc mừng.
Xung quanh, có Vương cảnh sinh sống ở thành Tề Hoàng nhận ra Khổng Diệm, vị này là Khổng Diệm hoàng chủ láng giềng của Đại Tề, là một nhân vật vĩ đại, mắt nhìn rất cao, vả lại tu vi của bản thân đã đạt đến đỉnh cao của Hoàng cảnh, Lục Chính Hằng chẳng qua chỉ là Vương cảnh trung kỳ mà thôi.
Mọi người xung quanh đều không hiểu nỗi.
Đừng nói bọn họ không hiểu, ngay cả Lục Chính Hằng cũng đang hoảng hốt, Hoàng chủ của Hoàng triều Khổng Tước vậy mà lại đích thân đến chúc mừng hắn, khiến hắn hít thở cũng không thông, nhìn Lục Trần bằng ánh mắt thâm sâu, nhưng hắn nhớ đến việc Lục Trần đã thông qua Truyền tống trận đến Hoàng cung Khổng Tước.
Không ngoài dự đoán, Khổng Diệm hoàng chủ đến đây là vì mối quan hệ với Lục Trần.
“Cảm tạ Khổng Diệm hoàng chủ đã đến.” Lục Chính Hằng lấy lại bình tĩnh, chắp tay về phía Khổng Diệm.
Khổng Diệm chắp tay sau lưng, uy vũ phi phàm, từ trên không trung bay xuống đất, mỉm cười nói: “Lục Hoàng khách sáo rồi, ta và ngươi đều là Hoàng, hơn nữa hai nước kề cạnh nhau, sau này phải thường xuyên qua lại, xưng hô là huynh đệ thế nào? Ta gọi ngươi là Lục huynh, ngươi gọi ta là Diệm huynh.”
Khổng Diệm không hề có sự uy nghiêm của một Hoàng chủ, chân thành nói.
Những lời này vừa nói ra, khiến cho trái tim của những người xung quanh lại phát run.
Khổng Diệm hoàng chủ không chỉ đến chúc mừng Lục Chính Hằng, mà còn muốn kết giao ngang vai vế với Lục Chính Hằng, cho dù là thế lực bên ngoài hay là đám người trong vương cung, ai nấy cũng đều hoảng hồn, tất cả hành động của Khổng Diệm hoàng chủ khiến cho tam quan của bọn họ đều sụp đổ.
“Được.” Lục Chính Hằng đáp.
“Haha, Lục huynh qua đây, để ta giới thiệu cho huynh một vài người.” Sau khi Khổng Diệm cất lời, một nhóm người trên không trung đáp xuống, đứng bên cạnh bọn họ.
“Vị này là Khổng Tiêu Dao, là tộc huynh của ta.” Khổng Diệm chỉ vào Khổng Tiêu Dao và nói.
Khổng Tiêu Dao!
Những người xung quanh đều mắt tròn mắt dẹt, Khổng Tiêu Dao là Nhân Hoàng tiền nhiệm của Hoàng cung Khổng Tước, sớm đã ở Hoàng cảnh viên mãn, sau khi lĩnh hội được Thánh cảnh tối cao, từ sau khi giải nhiệm vị trí Nhân Hoàng, liền bế quan, thế nhưng những truyền thuyết liên quan đến Khổng Tiêu Dao, ngoại giới vẫn còn lưu truyền mãi.
Hoàng cung Khổng Tước không chỉ một Hoàng chủ đến, mà là hai người.
Khổng Tiêu Dao gật đầu với Lục Chính Hằng, mỉm cười thân thiện, thái độ hoà nhã, cũng không mang theo sự uy nghiêm của một Hoàng chủ.
“Vị này là Liễu Lăng, người đứng đầu của Hoàng triều Liễu thị.” Sau khi giới thiệu Khổng Tiêu Dao, Khổng Diệm chỉ vào một nam tử cao lớn uy vũ đứng bên cạnh mình.
“Lục huynh, tuy chúng ta lần đầu gặp mặt, nhưng ta đã nghe đến danh tiếng của huynh từ lâu.” Liễu Lăng cũng mỉm cười, vươn tay ra thể hiện thiện chí với Lục Chính Hằng.
Liễu Lăng nhìn Lục Chính Hằng, cũng rất hòa nhã, dù sao con trai nhà người ta và con gái nhà mình cũng cùng bái một sư phụ, sau này sẽ càng ngày càng thân thiết.
“Tham kiến Liễu Hoàng.” Lục Chính Hằng tuy trong lòng rất ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, vươn tay đáp lễ.
Liễu Hoàng!
Hoàng chủ của Hoàng triều Liễu thị, láng giềng của Hoàng triều Khổng Tước cũng đã đến đây.
Khóe miệng của những người xung quanh đều run bần bật, Liễu Lăng không phải người của Hoàng triều Khổng Tước, mà là đại diện cho Hoàng triều Liễu thị, giờ đây đến nơi này chúc mừng Lục Chính Hằng xưng Hoàng, vị này cũng là cường giả ở Hoàng cảnh viên mãn, địa vị quyền thế rất cao vậy mà lại đến chúc mừng Lục Chính Hằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận