Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 517: Tin dữ động trời

Trong số mấy người bị bắt có người nhìn thấy Lục Trần giết hai hộ vệ, trong ánh mắt lộ ra sắc thái khác thường, nhưng chợt nhớ đến gì đó, ánh mắt lại u ám.
“Kiếm giả, lúc tôi luyện đạo tâm vô địch, thà chiết bất khuất, không lay chuyển được, hôm nay gặp phải chút thất bại nho nhỏ đã mặc cho người ta giày vò, các ngươi có tư cách gì làm đệ tử Kiếm Đế cung.” Mặt Lục Trần không chút thay đổi nhìn mấy người họ nói.
Mấy người họ nghe được lời của Lục Trần, cuối cùng cũng có chút ý thức, khôi phục lại chút thần trí.
“Ngươi cũng là Kiếm Đế cung!” Có người lên tiếng hỏi.
Những người còn lại lộ ra sắc mặt kinh ngạc, sau đó trở nên vui mừng.
Nhưng thái độ của Lục Trần vẫn lãnh đạm, nói: “Các ngươi bại dưới võ giả cùng cảnh giới sao?”
“Không phải!”
Cuối cùng, có một người hoàn toàn khôi phục lại, ánh mắt lần nữa trở nên kiên định, cắn răng nói: “Bọn ta đều bị Hoàng cảnh bắt được, chỉ dựa vào Nguyên Thần cảnh làm sao có thể bắt được bọn ta.”
Lục Trần nhìn về phía Nguyên Kỳ, nói: “Ngươi phái Hoàng giả bắt bọn họ sao.”
“Đúng thì sao?” Nguyên Kỳ ngạo nghễ nói.
Hắn không thể không thừa nhận đám kiếm tu này rất mạnh, bởi vì phái ra hơn một ngàn Nguyên Thần vệ bắt giữ đám người này, kết quả toàn bộ chết trận, tổn thất quá lớn.
Cuối cùng phái cường giả ra mặt mới bắt được bọn họ, phái cường giả cũng không mất mặt, bởi vì trên thế giới này chưa bao giờ xem ai là thiên tài, mà là xem thế lực của ai lớn.
Nguyên gia bọn họ trải qua mấy chục vạn năm phát triển, bồi dưỡng vô số cường giả, dựa vào cái gì mà phải tranh đấu với võ giả Nguyên Thần cảnh cùng cảnh giới chứ, cứ trực tiếp phái cường giả trấn áp là được.
Hơn nữa Nguyên Kỳ cũng đã nhìn ra có lẽ người này đến từ bên ngoài, có lẽ là cùng một thế lực với mấy người bị bắt.
Nếu đã là vậy thì dễ giải quyết rồi.
Hắn và công chúa điện hạ cùng là chi nhánh của tộc Ma Bất Tử, mặc dù không biết đối phương có thân phận gì, nhưng dù như thế nào, công chúa tuyệt đối cũng hướng về phía hắn.
“Nếu như các ngươi bị cùng cảnh giới đánh bại, sau đó bị bắt thì chỉ có thể nói các ngươi vô dụng, chuyện này ta sẽ không quản, nếu là Hoàng giả ra mặt bắt giữ các ngươi, vậy chuyện này ta sẽ quản.” Lục Trần mở miệng nói.
Người của Kiếm Đế cung ra ngoài lịch luyện, tranh giành cùng thế hệ, chết thì chết, chỉ có thể nói bọn họ chưa đủ trình độ, Kiếm Đế cung sẽ không ra mặt.
Nhưng cảnh giới không bình đẳng ức hiếp, người làm Kiếm tử như hắn tất nhiên có nghĩa vụ ra mặt.
Dù sao Kiếm Đế cung cũng thuộc sư môn của mình, nhiều loại kiếm quyết hắn học được đều là học ở Kiếm Đế cung, hơn nữa hắn là lão đại của toàn bộ đệ tử cửu phong Kiếm Đế cung, không ra mặt thì không được.
“Ha ha ha…”
Nguyên Kỳ nở nụ cười, cười sắp chảy nước mắt, cứ như hắn nghe được trò đùa hài hước nhất khắp thiên hạ vậy.
Thanh niên này thật sự là lớn tiếng không biết xấu hổ, còn muốn ra mặt thay bọn họ sao.
Chẳng lẽ không biết dưới chân là địa bàn của ai sao, nơi này là địa bàn của tộc Ma Bất Tử đó.
Một Nguyên Thần cảnh như hắn thì sao quản được?
“La Trạch đâu?”
Lục Trần không quan tâm Nguyên Kỳ cười nhạo, mà nhìn một đám đệ tử nói.
Đám đệ tử này là người của Thanh Hòa phong, cấp Thánh Tử của Thanh Hòa Phong là La Trạch, Lục Trần có gặp mặt hắn mấy lần, người này rất thẳng tính, ngay thẳng vô cùng.
Hơn nữa lần này đệ tử Kiếm Đế cung tiến vào rất nhiều, Quý Nhiên của Thiên Kiếm phong dẫn đội, Tử Hằng của Tử Tinh phong dẫn đội, Mộc Tinh Hà của Mộc Kiếm phong dẫn đội, Thánh tử Vạn Lưu của Vạn Kiếm phong dẫn đội, lại thêm đệ tử Thanh Hòa phong trước mặt, tổng cộng đã có hơn ngũ phong đến đây.
Đây chỉ là những gì hắn biết được, không biết còn có gì khác hay không.
“Thánh tử, Thánh tử chết rồi!”
Một đệ tử Thanh Hòa phong tràn đầy đau thương nói.
“Cái gì…”
Lục Trần giật mình.
Thánh tử chín phong Kiếm Đế cung đều là truyền nhân đỉnh cấp mỗi phong bồi dưỡng ra, sau này trưởng thành sẽ trở thành Thái thượng trưởng lão của một phong, thậm chí là chủ một phong, bọn họ đại diện cho mặt mày của cửu phong, bồi dưỡng ra để chinh chiến ngoại giới.
Nhưng ai ngờ lại chết ở nơi này.
“Không chỉ Thánh tử Thanh Hòa phong bọn ta đã chết, Thánh tử Thiền Ba của Bão Kiếm phong, Thánh tử Vạn Lưu của Vạn Kiếm phong, ba người họ đều chết rồi!”
Lúc Lục Trần kinh ngạc, mấy đệ tử của Thanh Hòa phong lại ném ra một quả bom nặng cân.
Một lúc chết đi ba Thánh tử khiến Lục Trần hít một hơi khí lạnh.
Đây tuyệt đối là một tin dữ động trời từ trước đến giờ Lục Trần nghe được.
“Bởi vì bọn ta lịch luyện trong dãy núi, đã gặp phải…” Một đệ tử Thanh Hòa phong nói, đáng tiếc, vẫn chưa nói xong đã bị Lục Trần cắt ngang: “Được rồi, không cần nói nữa.”
Lục Trần nhìn về phía Cái Tử Lăng, mở miệng nói: “Bảo Thánh Quân của phủ thành chủ ra đây rửa tội đi.”
Lục Trần nói xong, một luồng sát khí lạnh đến cực điểm tràn ra từ trên người hắn, dường như dịch chuyển tức thời biến mất ngay tại chỗ.
Cùng lúc này, trong lòng Nguyên Kỳ dâng lên một luồng khí tức nguy hiểm cực độ, nhưng vẫn chưa kịp vận chuyển công pháp, một nắm đấm mang theo lôi điện đã xuất hiện trong tầm mắt của hắn, không ngừng lớn lên, sau đó đánh trúng lồng ngực của hắn nhanh như chớp.
“Phụt!”
Nguyên Kỳ lập tức phun ra máu tươi, lồng ngực nổ tung, bay ngược ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận