Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 774: Có ngươi quần què (2)

Lục Trần phát giác được một luồng lực ý chí mạnh mẽ tiến vào trong đầu khiến nguyên thần của hắn hơi đau, hoảng hốt, mọi thứ xung quanh đều thay đổi, một Phật chủ lớn không ngừng đứng sừng sững trong thiên địa, cao tới vạn trượng, trên người phát ra hào quang nhưng vốn không tràn ngập thần tính nhu hòa Phật quang mà là một tầng ma quang màu đen, ma tính mười phần.
Trừ cái này ra, từng luồng Phật âm vang vọng bên tai Lục Trần, quanh quẩn ở trong đầu, xua đi không được, không ngừng tàn phá tinh thần của hắn.
Trong ánh mắt Lục Trần dần xuất hiện một tia đỏ như máu, nhìn bóng dáng to lớn cao vạn trượng cả người phóng thích ma quang ở trước mặt, dần trở nên si ngốc, nhưng đột nhiên nguyên thần Lục Trần đau đớn kịch liệt, sau đó tỉnh lại.
Trong lòng Lục Trần nghĩ mà sợ, vậy mà ma công của Phục Ma tự lại có thể khống chế nguyên thần, suýt chút nữa thì khống chế được hắn, Lục Trần dùng đôi mắt tràn ngập sát ý lạnh thấu xương nhìn chằm chằm Giới Không.
“Vậy mà ma công của Phục Ma tự lại có thể khống chế nguyên thần của người khác!” Giọng điệu của Lục Trần mang theo lạnh lẽo.
“Thí chủ nghĩ nhiều rồi!” Giới Không chắp tay trước ngực, mỉm cười: “Thí chủ có duyên với Phật, có thể nhìn thấy Phật chủ tối cao, phật chủ vốn không khống chế thí chủ mà là mời thí chủ dốc lòng tu Phật, gia nhập Phật đạo.”
Mặc dù bề ngoài Giới Không mang theo ý cười, nhưng trong lòng lại vô cùng giật mình.
Thanh niên này lại chặn được lực ý chí xâm lấn, thoát ra ngoài từ trong ý chí Phật chủ, xem ra là mạnh hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
Giới Không liếm khóe miệng, ánh mắt càng sáng ngời.
“Cho ngươi thời gian một hơi thở, lập tức biến mất trước mặt ta!” Ánh mắt Lục Trần âm trầm, lạnh lùng nói ra.
Ma tăng trước mặt xem người ta là ngốc sao, vậy mà còn muốn khống chế hắn, thật sự không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào à.
“Thí chủ có duyên với Phật, vẫn là đi theo ta đi!” Giới Không tiếp tục nói.
Có thiên kiêu như vậy, tất nhiên hắn không thể nào rời đi.
“Nếu như thí chủ không đi theo ta, vậy ta chỉ có thể ép dẫn thí chủ đi thôi!” Trong giọng nói của Giới Không mơ hồ mang theo một tia uy hiếp.
“Ta thấy ngươi muốn tìm chết rồi!”
Lục Trần nói xong, trực tiếp bộc phát khí tức mạnh nhất, một luồng kiếm ý đáng sợ sinh ra trong hư không, bị Lục Trần dùng tinh thần lôi kéo, như một luồng lưu quang, bắn về phía Giới Không với tốc độ cực nhanh.
“Thú vị, thú vị!”
Giới Không thấy một thanh niên Vương Cảnh chủ động ra tay với hắn, lộ ra biểu cảm cực kỳ thú vị, nhưng nhìn luồng đạo kiếm ý bắn lại đây lại không dám lơ là.
Giới Không chắp tay trước ngực, miệng niệm Phật ngữ, trong thiên địa vang lên từng trận Phật âm giống như một Phật chủ đang niệm kinh.
Bầu trời vang lên Phật âm đại đạo, xung quanh thân thể Giới Không lại xuất hiện rất nhiều ký tự Phật văn nhưng là ký tự màu đen, bên trong mỗi một ký tự dường như ẩn chứa lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, một luồng ma uy khủng bố phóng ra ngoài.
“Chặn!”
Ánh mắt Giới Không uy nghiêm, thản nhiên mở miệng nói, chỉ thấy một ký tự bay đến, tụ lại với nhau, ngăn chặn luồng kiếm ý của Lục Trần.
Ký tự tụ lại với nhau phát ra uy năng chấn động cực mạnh khiến cho tốc độ của luồng kiếm ý của Lục Trần chậm lại, dừng lại ở trong hư không.
Cường giả của Hoàng triều Phi Tuyết xung quanh nhìn thấy Lục Trần ra tay với thanh niên Phục Ma tự, khí tức là Hoàng cảnh đỉnh phong, nếu Lục Trần không địch lại, bọn họ mạo hiểm đắc tội Phục Ma tự cũng phải ra tay ngăn cản.
Xẹt xẹt xẹt!
Kiếm ý xé rách hư không, hàn mang bắt đầu khởi động, không ngừng phóng thích khí tức sắc bén, muốn phá vỡ ký tự Phật văn tạo thành phòng ngự.
Chỉ là mặt ngoài ký tự Phật văn có ma lực mạnh mẽ lưu chuyển tạo thành phòng ngự vô cùng lớn mạnh, lại chặn được luồng kiếm ý của Lục Trần.
“Trấn giữ!”
Giới Không lãnh đạm mở miệng giống như tùy ý nói ra pháp quyết, ký tự Phật văn quanh thân hắn lại bay ra thêm mấy cái, tổ hợp lại một chỗ, bộc phát ra lực lượng trấn giữ mạnh mẽ, treo ở phía trên luồng kiếm ý này, muốn trấn giữ luồng kiếm ý này.
“Phá!”
Ánh mắt Lục Trần trở nên rất sắc bén, lạnh nhạt mở miệng, tâm niệm vừa động, thông với luồng kiếm ý này, từng luồng lực lượng nguyên thần nhập vào bên trong khiến cho kiếm ý bắt đầu run rẩy, khí tức sắc bén thêm mấy phần giống như muốn đột phá lực lượng phong ấn.
Giới Không cảm nhận được kiếm ý trở nên mạnh mẽ, ánh mắt trở nên rất nghiêm túc, thực lực của đối phương lần nữa đột phá dự đoán của hắn.
Xẹt!
Luồng kiếm ý cấp Vương này sắc bén vô song, xuyên thấu qua giữa phong ấn do ký tự Phật văn tạo thành, vô số ký tự Phật văn ngăn cản kiếm ý bị nghiền nát, hóa thành vô số mảnh vụn màu đen tiêu tán trong thiên địa.
Kiếm ý vốn không có tiêu tán mà tiến lên trước, bắn về phía Giới Không.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì vô cùng giật mình, lực lượng của Lục Trần đột phá phòng ngự của Giới Không khiến bọn họ rung động dị thường, phải biết rằng Giới Không là một Hoàng giả, hơn nữa còn là Hoàng cảnh đỉnh phong.
Người của Hoàng triều Phi Tuyết trợn to hai mắt, không dám tin.
Thực lực của Lục thiếu cũng biến thái quá rồi.
Ánh mắt Giới Không đọng lại, thân hình chợt lóe, tránh kiếm ý của Lục Trần, đồng thời bàn tay huy động, một luồng ký tự Phật văn lóng lánh ánh sáng màu đen kịch liệt phóng đại hóa thành kích cỡ như cung điện, đồng thời cuồn cuộn không ngừng hấp thu thế thiên địa nhập vào bên trong để ký tự Phật văn không ngừng gia tăng tản mát ra khí tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận