Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1424: Đông Hoàng Tịnh

Trong lúc nữ tử váy đỏ phất tay, một ma đao tràn ngập khí tức tử vong treo ở trước ấn đường của Lục Trần, ma đao phun nhả ánh sáng đen kịt dọa người, khiến cho lông tơ Lục Trần dựng thẳng lên.
Nữ tử váy đỏ cười khanh khách nói: “Tiểu đệ đệ, ngươi mau nói cho tỷ tỷ tay trái cầm roi da, tay phải cầm nến là có ý gì, nếu không tỷ tỷ sẽ ra tay đó.”
Nữ tử váy đỏ tuy mặt mang theo nụ cười quyến rũ nhưng Lục Trần lại cảm nhận được một luồng lãnh ý, đối phương vốn không phải hù dọa hắn mà là thật sự muốn ra tay.
Trong lòng Lục Trần lặng lẽ niệm ba chữ Kha Dĩ Nhu, nếu đối phương đã biết Độc Tâm thuật thì sẽ chuyển sư phụ của mình ra ngoài.
Quả thật nữ tử váy đỏ đọc được suy nghĩ trong lòng Lục Trần, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia dị sắc, kinh ngạc nói: “Ta nhớ Dĩ Nhu tỷ tỷ không nhận đồ đệ, sao lại có một nam đồ đệ.”
“Cho dù ngươi là đồ đệ của Dĩ Nhu tỷ tỷ, nhưng ta muốn dạy dỗ ngươi một trận, ví dụ như đánh đến nửa chết, chắc là Dĩ Nhu tỷ tỷ cũng sẽ không trách cứ ta đâu.”
Lục Trần lung lay sắp đổ, trợn mắt há mồm nhìn nữ tử váy đỏ.
Đây là đại lão nào vậy?
Lại gọi tam sư phụ là tỷ tỷ?
Lẽ nào là cường giả siêu cấp cùng thời kỳ với tam sư phụ, hơn nữa quan hệ còn không tồi, giống như tỷ muội tốt vậy.
Sư phụ kiêu ngạo của mình còn có tỷ muội tốt sao?
“Tỷ tỷ ngươi tên là gì, nếu ngươi là tỷ muội tốt của tam sư phụ ta thì chúng ta cũng xem như là người thân.” Lục Trần cười gượng một câu.
“Mau nói cho tỷ tỷ, nếu không tỷ tỷ thật sự sẽ tức giận đó.” Nữ tử váy đỏ tuyệt đối không để ý tới Lục Trần, vẫn cười tủm tỉm nói, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia uy hiếp.
Lục Trần cắn răng nói: “Tỷ tỷ thật sự muốn biết sao?”
“Tất nhiên!”
Lục Trần vội vàng nói: “Đợi lát nữa tỷ tỷ biết rồi, nói cái gì cũng không được tức giận, cũng không được đánh ta.”
Nữ tử váy đỏ gật đầu: “Tỷ tỷ sẽ không tức giận.”
“Thôi được!”
Được đảm bảo, lần này Lục Trần đã yên tâm, lập tức trong đầu xuất hiện một loạt hình ảnh nào đó đối phương cầm roi da.
Nữ tử váy đỏ bên cạnh vốn mang theo tươi cười nhưng rất nhanh nụ cười lập tức cứng ngắc, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên đỏ ửng, đôi mắt xinh đẹp cũng trở nên ướt át, sau đó thẹn quá hóa giận, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lục Trần, xấu hổ nói: “Tên háo sắc, xem ta không đánh chết ngươi nè.”
Đông Hoàng Tịnh tức giận đến chết, sao đồ đệ Dĩ Nhu tỷ tỷ nhận lại lưu manh như vậy, còn ảo tưởng nàng cầm roi da...
Nghĩ đến, nàng thật sự khó có thể tưởng tượng được, chủ yếu là hình ảnh phía sau quá dễ khiến cho người ta mặt đỏ tía tai, tim đập rộn lên.
Lục Trần cảm nhận được tức giận, luống cuống, vội vàng nói: “Tỷ tỷ, tỷ đã nói không tức giận mà.”
Lục Trần nói xong, ý niệm vừa động, trực tiếp trốn vào thế giới hạt giống hư không, bởi vì hắn không chạy thì có thể sẽ bị đánh, sau khi trốn vào thế giới hạt giống hư không, Lục Trần thở phào nhẹ nhõm, cho dù đối phương là cường giả Thánh Đế có lẽ cũng không cảm giác được mình đúng không.
Nhưng cũng chưa chắc, cảnh giới chênh lệch quá lớn, trốn ở thế giới hạt giống hư không cũng vô dụng.
Giống như lần trước tứ sư phụ ra tay lần theo dấu vết của Tây Môn Vũ, Tây Môn Vũ trốn đến thế giới hạt giống hư không, tứ sư phụ trực tiếp mở ra lĩnh vực đạt đến, hỏa diễm kim sắc đã thiêu đốt đến thế giới hạt giống hư không.
“Tên háo sắc, chọc tỷ tỷ rồi còn chạy sao?” Một âm thanh xấu hổ vang lên ở bên cạnh, sau đó Lục Trần cảm giác bên tai tê rần, bị một bàn tay ngọc xách ra khỏi thế giới hạt giống hư không.
Lục Trần bị một luồng khí tức làm cho nghẹt thở bao trùm, tu vi bị áp chế, hoàn toàn không phóng thích được.
Lục Trần hơi kinh ngạc, bởi vì nữ tử váy đỏ rõ ràng cũng biết quy tắc hư không, đối phương còn chạy vào thế giới hạt giống hư không xách hắn ra ngoài.
Chợt Lục Trần phát hiện toàn thân mình không thể động đậy, đây vốn không phải là uy áp của cảnh giới cao mà là cơ thể không thể phản kháng, cứ như bị khống chế vậy.
Lục Trần hơi quen thuộc với cảm giác này, đúng rồi, hình như sư tổ cũng có dùng năng lực này.
Không biết đây là quy tắc gì lại có thể khống chế tư tưởng của hắn, thật đáng sợ.
“Tên háo sắc, ngươi nói xem tỷ tỷ nên dạy dỗ ngươi thế nào đây?” Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tịnh mang theo tia giảo hoạt, lộ ra biểu cảm như mèo đùa giỡn chuột.
Mặt mày Lục Trần ủ rũ: “Tỷ tỷ, ngươi nói lời không giữ lời.”
Cũng ngay lúc này, thiếu nữ Hi bên cạnh bỗng nhiên có động tĩnh, khí lưu tử vong xung quanh xoay vòng, một luồng khí tức tử vong khủng bố ngập trời chậm rãi tản ra từ trên người thiếu nữ Hi.
Đông Hoàng Tịnh cảm nhận được luồng khí tức này, buông Lục Trần ra, đôi mắt đẹp nhìn về phía thiếu nữ Hi.
Bởi vì nàng cảm nhận được một luồng khí tức tử vong cực kỳ đáng sợ từ trên người của thiếu nữ Hi.
Lập tức, hai người họ đều bị động tĩnh kỳ lạ bên cạnh thu hút, bắn hai ánh mắt qua đó.
Khuôn mặt của Đông Hoàng Tịnh lộ ra thần thái uy nghiêm hiếm thấy, hai con mắt câu hồn đoạt phách đó nhìn chằm thiếu nữ Hi, cảm nhận chấn động mênh mông tản ra trên người, chợt thần niệm điên cuồng càn quét ra, thấy được một tiểu nhân phát sáng ngồi xếp bằng ở giữa ấn đường của thiếu nữ, cũng đang nhắm mắt, năng lượng tử vong hùng hậu đan xen, nuôi dưỡng cho tiểu nhân phát sáng đó.
Trong lúc đó, Đông Hoàng Tịnh cảm giác đầu óc trầm xuống, vậy mà thần niệm bao trùm phía trên tiểu nhân phát sáng thoáng cái bị cắn nuốt.
Vẻ mặt Đông Hoàng Tịnh đầy hoảng sợ, quyết đoán chém một tia thần niệm, loạng choạng lùi lại mấy bước, đôi mắt đẹp lóe ra vẻ rung động, trong miệng chậm rãi phun ra một câu: “Vậy mà lại là cường giả cấp bậc Thiên Đế!”
Trong lòng Đông Hoàng Tịnh vô cùng rung động, bản thân chỉ ngủ say mấy chục vạn năm lại sinh ra một Thiên Đế tuyệt đỉnh, nhưng khí tức của đối phương cùng với tiểu nhân ở ấn đường với tu hành của bọn họ bất đồng, hơn nữa hình như đã gặp qua ở đâu đó?
Bạn cần đăng nhập để bình luận