Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1257: Món quà của tam sư phụ

Trên đường đến đây nhận được thông báo của gia tộc, cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân hậu quả, bọn họ nói có một thanh niên đổi chiến công bị Lý Mai làm khó dễ, vốn là hơn ba vạn chiến công, Lý Mai chỉ đưa cho một vạn, đối phương tức giận đã lấy ra lệnh giám sát.
“Lý Kỳ, đây là việc nhà của ngươi, tự mình giải quyết đi.” Băng Vũ cười nói.
Trên trán Lý Kỳ mơ hồ có một tia mồ hôi, hắn hiểu, Băng Vũ không muốn quản, việc này còn phải xem ý tứ của điện hạ tôn quý trước mặt, nếu như đối phương hài lòng thì việc này có thể giải quyết, nếu như đối phương không hài lòng, không chỉ không giữ được mạng của con gái, mà hắn cũng bị liên lụy.
“Còn không mau cút qua đây!” Ánh mắt đầy hận sắt không thành thép của Lý Kỳ nhìn về phía Lý Mai, trầm thấp quát.
“Cha!”
Lý Mai đã không còn vênh váo hung hăng như nửa tháng trước, nửa tháng này luôn trải qua trong sợ hãi, nghe thấy lời nói của cha, nàng ngoan ngoãn đi tới.
Sắc mặt Lý Kỳ âm trầm quát: “Quỳ xuống, xin lỗi Lục điện hạ!”
Lý Mai nhìn Lục Trần, khuất nhục quỳ xuống trước mặt, dùng giọng điệu thấp giọng lắp bắp nói: “Lục, Lục điện hạ, thực sự xin lỗi, ngươi đại nhân đại lượng, tha cho ta một mạng đi.”
Trong giọng điệu của Lý Mai tràn ngập cầu khẩn.
“Đắc tội ta không sao, nhưng cắt xén chiến công của võ giả Ngũ Hành thiên, chỉ với việc này, ngươi đã phải chết.” Giọng nói Lục Trần lạnh lùng.
Lời này khiến cho cha con Lý Kỳ biến sắc.
Lý Kỳ vội vàng nói: “Lục điện hạ, mặc dù tiểu nữ có làm nhưng tội không đáng chết, xin ngươi nhẹ tay cho.”
“Làm sai thì phải có kết quả của làm sai, nếu phạm sai lầm, không chấp nhận trừng phạt, đâu có chuyện dễ dàng như vậy.” Lục Trần lắc đầu, từ chối thỉnh cầu của Lý Kỳ.
“Lục điện hạ, xin ngươi tha cho tiểu nữ lần này.” Lý Kỳ vẫn cúi đầu, giọng điệu thành khẩn nói.
Nói xong còn ngẩng đầu nhìn về phía Băng Vũ, hy vọng đại nhân này nói giúp mấy câu.
“Lục, Lục điện hạ, bỏ đi, việc này cũng không tính là quá nghiêm trọng.” Hỏa Tích Quân ở bên cạnh mở miệng nói.
Từ khi biết được thân phận của Lục Trần, Kim Dương và Hỏa Tích Quân cảm giác thân phận của Lục Trần cách rất xa bọn họ, đối phương là môn đồ Thiên Đế, thân phận cao không thể chạm tới.
Lục Trần nhìn thoáng qua Hỏa Tích Quân, ánh mắt có chút bất ngờ, không ngờ nàng lại cầu xin cho Lý Mai.
Lý Mai cũng kinh ngạc nhìn Hỏa Tích Quân, trong mắt mang theo vẻ áy náy.
“Lục điện hạ, tội không đáng chết, có thể nể mặt tỷ tỷ một chút hay không.” Lúc này, Băng Vũ mỉm cười mở miệng nói.
Lý Kỳ nghe được lời của Băng Vũ, lập tức ném đến một ánh mắt cảm kích.
“Lý Kỳ cũng được xem là giết không ít địch ở giới thành, tội chết có thể miễn, nhưng phải có trừng phạt khác, ví dụ như để Lý Mai đến chiến trường ngoài giới thành cống hiến ngàn năm.” Băng Vũ truyền âm cho Lục Trần một câu.
Lục Trần đứng tại chỗ trầm ngâm, một lúc sau quay đầu lại, mở miệng nói: “Nếu Băng Vũ tỷ tỷ đã cầu xin thì chắc chắn ta sẽ nể mặt.”
Lúc này hai cha con Lý Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
“Tuy nhiên, nhất định phải có trừng phạt.” Lục Trần mở miệng nói: “Lý gia nhất định phải làm được ba điều để ta hài lòng.”
“Ba điều gì?” Lý Kỳ vội vàng hỏi.
Lục Trần nói: “Thứ nhất, mấy năm nay lừa chiến công của bao nhiêu người, mỗi một món đều phải điều tra ra, sau đó Đại Đế ngươi hãy xuất chiến công bù đắp, điều thứ hai, bắt đầu từ hôm nay, chuyện đổi chiến công của Ngũ Hành thiên sẽ giao cho Ngũ Hành tông, điều thứ ba là nàng...”
Lục Trần nói xong, ánh mắt dừng lại ở Lý Mai, lạnh lùng nói: “Nàng nhất định phải đến chiến trường ngoài vực cống hiến một ngàn năm.”
Lý Kỳ nghe được điều kiện cuối cùng của Lục Trần, sắc mặt hơi thay đổi.
Hai điều kiện đầu tiên không phải là gì đối với hắn, nhưng điều kiện thứ ba lại rất nguy hiểm.
Chiến trường ngoài vực là gì, phòng tuyến xung quanh lạch trời đều là chiến trường ngoài vực.
Thiên Yêu trên cơ bản mấy chục đến hơn trăm năm sẽ tiến hành trùng kích một lần, bọn họ sẽ lao ra từ lạch trời, xâm lấn Sơn Hải giới.
Lúc này đại quân giới thành sẽ ra mặt ngăn cản Thiên Yêu.
Kiểu chiến trường này, bình thường đều là chiến trường Chí Tôn, nếu như Thiên Yêu dẫn đầu là Đại Đế hoặc là Thánh Đế, thì dù là Đại Đế cũng phải ngã xuống.
Mà muốn Lý Mai cống hiến ở chiến trường ngoài vực một ngàn năm, rất có thể sẽ chết.
Chỉ là Lý Kỳ nghĩ đến, nếu như không đồng ý, rất có thể Lý Mai sẽ chết tại chỗ, chiến trường ngoài vực tuy cũng nguy hiểm nhưng tốt xấu gì cũng có một đường sống.
“Tuân lệnh điện hạ!” Lý Kỳ cung kính đáp lại.
“Ừm, cứ như vậy đi!” Lục Trần xua tay nói.
“Còn không mau đa tạ điện hạ!” Lý Kỳ trừng mắt nhìn Lý Mai, người sau mất hồn mất vía nói một câu cảm ơn.
“Đúng rồi điện hạ, trước khi ta đến, Thiên Nữ còn mang quà đến cho ngươi.” Lúc này, Băng Vũ thấy Lục Trần đã giải quyết sự việc, đúng lúc mở miệng nói.
“Quà sao?”
Lục Trần hơi ngây ra.
Hắn nhớ nhị sư phụ nói tam sư phụ rất giận mình, còn bảo bản thân tự cầu nhiều phúc đi.
Nhưng hiện tại Băng Vũ lại nói tam sư phụ mang quà đến cho hắn.
Hắn nói ngay mà, rõ ràng bản thân không đắc tội với tam sư phụ, tại sao tam sư phụ lại giận mình chứ.
Có lẽ là vì bản thân thanh lý sâu mọt cho sư phụ, trong lòng cảm thấy an ủi cho nên mang quà đến cho hắn.
“Quà gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận