Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1031: Chất vấn Huyền Vũ đan thánh

“Thật sự cho rằng đêm qua để lại vết thương nhẹ trên bàn tay ta thì cảm thấy có thể chém giết Thánh Quân sao?” Vẻ mặt Mục Nguyên đầy cười giễu nhìn Lục Trần, nói: “Nếu ngươi nghĩ như vậy, không khỏi quá ngây thơ rồi.”
Huyền Vũ đan thánh cùng với mấy người bên cạnh đều không ra tay, mặt không biểu cảm, bởi vì lời vừa nãy của Lục Trần là bất kính Huyền Vũ đan thánh, tiểu bối ngông cuồng như vậy tất nhiên là phải chỉnh đốn, nếu không, chẳng phải sau này bất kỳ ai cũng có thể chất vấn và chỉ trích Huyền Vũ đan thánh sao.
Ánh mắt Lục Trần sáng lên, thản nhiên nói: “Xem ra đêm qua dạy dỗ ngươi vẫn chưa đủ.”
Lục Trần tiến về phía trước một bước, kiếm thế khủng bố quanh thân phóng lên cao, còn có kiếm quang rực rỡ nở rộ, rực rỡ chói mắt, từng luồng kiếm quang mang theo khí sát phạt đánh đâu thắng đó, trong nháy mắt va chạm, lập tức xé rách bàn tay lớn màu tím, đồng thời kiếm quang bao vây quái vật màu tím, điên cuồng xoay tròn, rất nhiều kiếm quang xuyên thấu qua thân thể quái vật.
Cùng lúc này, một luồng uy áp kiếm thế bàng bạc hùng hậu tràn ngập hư không vô tận, trên vòm trời nở rộ ra hàng tỷ luồng kiếm quang, hào quang càng rực rỡ, tiếng kiếm rít không dứt bên tai, tất cả đều đang kêu ầm ĩ.
Giờ phút này, bất kể là trên trời dưới đất đều có vô số kiếm quang lưu chuyển, dường như hóa thành một phương thế giới kiếm, kiếm quang vô song tung hoành trong thiên địa.
Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt người xung quanh trắng bệch, thân thể lạnh run, bởi vì bầu trời này hiện ra kiếm quang rậm rạp, đang bay lượn rất nhanh, mang theo từng luồng kiếm phong đập vào mặt, vỗ vào mặt khiến da đầu giống như nổ tung.
Đây hoàn toàn là thân bất do kỷ, hoàn toàn không khống chế được phản ứng của thân thể.
Huyền Vũ đan thánh nhìn thấy tràng diện này, đồng tử lạnh lẽo có biến hóa, nhìn về phía Lục Trần, người đó ngạo nghễ, đứng thẳng tắp ở giữa viện như kiếm, hai tròng mắt sắc bén, vẻ mặt hưng phấn, từng luồng khí lưu kiếm đạo chuyển động quanh thân giống như hòa hợp làm một với kiếm thế của mảng thiên địa này.
“Kiếm đạo thật khủng bố!”
Ngay cả Huyền Vũ đan thánh sống năm tháng lâu dài nhìn thấy cảnh này, trong lòng vẫn có chút rung động.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao thanh niên này lại bộc lộ ra tài năng như vậy, cho dù đối mặt với cường giả như Huyền Vũ đan thánh vẫn không sợ hãi, dám chất vấn, thậm chí dám chỉ trích hắn sai ở trước mặt mấy vạn người.
Người này là nhân vật yêu nghiệt nắm giữ kiếm đạo.
Kiếm tu bình thường trên người đều tràn ngập kiên quyết, là hạng người kiêu ngạo, dù gặp phải khó khăn gì đều thẳng tắp sắc bén giống như kiếm trong tay, thà bị gãy chứ không chịu cong, trong lòng cứng cỏi, dù gặp phải nguy hiểm gì cũng sẽ nắm chặt kiếm trong tay, trước nay chưa từng có, tin rằng có thể dùng kiếm chém vỡ tất cả nguy hiểm.
Lời tuy rằng nói như vậy nhưng Huyền Vũ đan thánh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một Thánh cảnh lại có thể bộc phát kiếm đạo đáng sợ như vậy.
Phiến thiên địa trống trơn xuất hiện kiếm quang vô tận, có thể nghiền ép Thánh Quân.
Chỉ là trước kia chưa bao giờ nghe nói Trung Châu vực có thanh niên kiếm tu như vậy, đối phương hẳn không phải là người của Trung Châu vực, nếu như là thế hệ thanh niên Trung Châu vực, có lẽ đối phương đã sớm nổi danh.
Có lẽ là đến từ Thanh vực, kiếm tu thiên hạ đều bước ra từ Kiếm Đế cung, chỉ có Kiếm Đế cung của Thanh vực mới có thể bồi dưỡng ra.
Không chỉ phía bên Bồ Đề sơn mà cường giả thế lực khắp nơi xung quanh nhìn thấy cảnh này, cảm nhận được áp lực kiếm đạo không gì sánh bằng, mãi đến giờ phút này, bọn họ mới hiểu được thanh niên trước mắt rốt cuộc có bao nhiêu yêu nghiệt.
Dưới thế giới kiếm, ở đây ngoại trừ Thánh Vương ra thì ai cũng sợ hãi.
Cũng chỉ có Thánh Vương mới có thể phớt lờ kiếm đạo uy áp.
Từng luồng kiếm quang chói mắt bay lượn gần thân thể Mục Nguyên, âm thanh kiếm rít bén nhọn phá không khiến cho khuôn mặt già nua của Mục Nguyên trắng bệch, trong lòng tràn ngập sợ hãi vô tận.
Còn quái vật màu tím mà hắn ngưng tụ ra trong nháy mắt bị rất nhiều kiếm quang xuyên qua, xé rách.
Mục Nguyên có loại trực giác, nếu như đối phương cố ý hạ sát thủ với hắn, hiện tại có thể hắn đã bị ngàn vạn luồng kiếm quang xuyên qua thân thể.
“Hiện tại hiểu được chênh lệch giữa ngươi và ta ở đâu rồi chứ?” Đôi mắt sắc bén của Lục Trần nhìn về phía Mục Nguyên, lạnh lùng nói.
“Đủ rồi!”
Ánh mắt của lão giả có khí tức mờ mịt bên cạnh Huyền Vũ đan thánh lộ ra uy nghiêm, bàn tay huy động, quy tắc hỏa diễm sôi trào trong thiên địa, trong nháy mắt, quy tắc hỏa diễm tràn ngập không gian, lửa bừng lao nhanh ở khắp mọi nơi, bao bọc vô số kiếm quang.
Kiếm quang tuy sắc bén nhưng không chịu nổi lực lượng hỏa diễm do Thánh Vương nắm giữ, từng luồng kiếm quang bị hỏa diễm mài mòn, mà kiếm quang mài mòn, hỏa diễm đầy trời cũng hoàn toàn biến mất theo đó.
Lục Trần nhìn thoáng qua lão giả ra tay, đối phương là đồ đệ của Huyền Vũ đan thánh, ở lĩnh vực Thánh Vương, hơn nữa còn không giống Thánh Vương bình thường nên đương nhiên có thể phá bỏ kiếm thế của mình.
Chỉ là hắn cũng không nói gì, trong lòng cũng không muốn giết Mục Nguyên, chỉ là vì đả kích đối phương mà thôi.
Có lúc, sống không bằng chết mới là khó chịu nhất.
Ví dụ như Mục Nguyên hiện tại, một Thánh Quân đỉnh phong lại bị hắn đả kích thân thể không còn da thịt, cảm giác ưu việt trong lòng sớm đã bị xóa sạch sẽ.
Lục Trần đã nhìn thấy cảnh hắn muốn nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận