Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1675: Người Vận Mệnh thần thành tới

Vì sao Thần Đế Hi không tính sổ với Lục Trần thế, Lục Trần mới thật sự đắc tội người này, ban đầu Thần Đế Hi mất trí nhớ, bị người khác coi là nha hoàn sai khiến, trí nhớ khôi phục rồi chắc chắn phải tính sổ mới đúng, nhưng vì sao lần này lại trợ giúp Lục Trần.
Trong lòng Tây Môn Vũ ngổn ngang trăm mối vẫn không có lời giải.
Giờ phút này, đầu óc Lục Trần cũng có chút choáng váng, lại nghe thấy giọng nói của thiếu nữ Hi, trong lòng vô cùng kích động, nhưng đồng thời cũng hiểu được đối phương đã không phải là thiếu nữ Hi, nàng là Tử Vong Nữ Thần trong Thần giới và có địa vị tôn sùng.
Lục Trần nghe thấy Hỏa Thần gọi tên thật của Thiếu Nữ Hi, thật ra thì trong lòng có chút thấp thỏm, không phải thiếu nữ Hi muốn đối phó hắn sao?
Điều khiến hắn thở phào nhẹ nhõm chính là, thiếu nữ Hi không đối phó hắn, sở dĩ hiện thân có vẻ như là đặc biệt tới giải vây cho hắn, điều này chứng tỏ thiếu nữ Hi đã không còn bao nhiêu thù hận đối với hắn.
Rút ra được kết luận này, trong lòng Lục Trần mừng như điên, thân thể run rẩy rất khẽ.
Mặc dù hai người không gặp mặt, không nói gì, nhưng đây cũng là một điềm báo rất tốt.
Sau khi Hỏa Thần rời đi, hôn lễ tiếp tục tiến hành, dường như ngày đại hôn của Võ Minh chú định phải trải qua thay đổi bất ngờ, lại có sự cố xảy ra.
Một luồng gió lốc kinh khủng va chạm ở trên vòm trời, không gian truyền ra tiếng nổ nặng nề, mọi người nhìn lại dựa theo dao động, điểm cuối của mặt đất xuất hiện một thần điểu màu xanh khổng lồ vô tận, tia sáng rực rỡ, lông vũ tươi đẹp, ánh mắt kiêu ngạo.
Lông cánh như che trời, mở rộng ra sợ rằng dài mấy ngàn dặm.
Thần điểu phát ra một tiếng kêu rõ to, bay tới cực nhanh, giống như là một thần quang màu xanh phá vỡ không gian, không gian nổi lên một luồng gió lốc lớn mạnh, một cảnh tượng cát bay đá chạy, rất nhiều người không khống chế được thân thể, lại trực tiếp bị cơn lốc cuốn tung bay, cảnh tượng người ngã ngựa đổ.
Trên thân thể đẹp đẽ của thần điểu tràn ra luồng dao động Thánh Đế.
Trên lưng to rộng lớn, thân hình một nhóm người ngồi xếp bằng, đều là thanh niên siêu phàm, quần áo nhóm thanh niên này hoa lệ, mặt mũi tuấn lãng, khí chất siêu nhiên tuyệt vời.
Thể trạng chim xanh quá khổng lồ, bóng phủ phần lớn diện tích trên mặt đất, cuối cùng thu nhỏ lại thân thể, lơ lửng ở giữa không trung.
Mọi người ở đây thấy thần điểu và người trên lưng, đều lộ ra vẻ mờ mịt, là người của Thần giới họ chưa từng thấy nhóm người này, không biết bọn họ đến từ thế lực nào.
Khí tức của thần điểu này đã không kém gì cự đầu, nhưng lại chỉ là một vật cưỡi, mấy thanh niên anh tuấn vô song ngồi phía trên, khí tức dao động ở Thần Vương và Thần Vương không đồng đều.
Phần lớn mọi người ở đây không biết lai lịch và bối cảnh của nhóm người này, ngay cả người của Võ gia cũng không ngoại lệ.
Chỉ có phụ thân của Võ Minh và một số trưởng lão có bối phận rất cao thấy thanh niên trên lưng thần điểu, người mặc áo bào hoa lệ thống nhất, trên vai thêu một quyền trượng màu vàng, nhận ra thân phận của người tới.
Nhóm thanh niên này đến từ Vận Mệnh thần thành.
“Thần sứ của Vận Mệnh thần thành thứ bảy đến, bọn ngươi còn không mau quỳ xuống nghênh đón.” Trên lưng thần điểu, một thanh niên đứng lên, ánh mắt bễ nghễ liếc mắt nhìn khắp bốn phía, trong lời nói tràn đầy ý ngang ngược và kiêu ngạo.
“Vận Mệnh thần thành, đây là nơi nào?” Mọi người ở đây lộ ra vẻ mờ mịt.
Lục Trần nhìn chằm chằm người trên lưng chim xanh, ai nấy đều hết sức chói mắt và xuất chúng, đạo uy mạnh mẽ tràn ngập, ở trong cùng cảnh giới, không kém hậu bối và truyền nhân của Thần Đế chút nào.
Hơn nữa bốn chữ Vận Mệnh thần thành vừa ra, chẳng biết vì sao Lục Trần nháy mắt liên tưởng đến Vận Mệnh thành chủ của Nguyên giới.
Sự tồn tại vô thượng nắm số phận thiên mệnh trong tay.
“Tìm chết!”
Trên lưng thần điểu, thanh niên lên tiếng thấy phần lớn mọi người mờ mịt đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt u ám, một luồng đạo uy mạnh mẽ nở nộ trên người hắn, trên vòm trời, từng thần quang hủy diệt rơi xuống, công kích xuống phạm vi lớn phía dưới.
Luồng dao động hủy diệt này khiến mặt rất nhiều người đều lộ thần sắc kinh hoảng.
“Chu Dương Huy, dừng tay!”
Trên lưng thần điểu, thanh niên cầm đầu nổi bật bất phàm thờ ơ nói một câu: “Tới bên ngoài, tính khí của ngươi vẫn táo bạo như vậy, đừng làm mất mặt sư tôn.”
Thanh niên dứt lời, cong ngón búng ra, từng thần quang hủy diệt trong nháy mắt biến mất vô hình.
“Sư huynh, là đám người này không biết điều!” Thanh niên tên Chu Dương Huy thấp giọng nói, trước mặt người này, trên mặt hắn không dám lộ ra chút kiêu ngạo nào.
Người lên tiếng ngăn cản tên là Đông Dật Lưu, đệ tử chân truyền thứ bảy của sư tôn, hắn chẳng qua chỉ là đệ tử ký danh mà thôi, với cả tu vi của Đông Dật Lưu sắp bước vào hàng ngũ Thần Hoàng cự đầu.
“Thì ra thần sứ của Vận Mệnh thần thành đại giá quang lâm, Võ gia hoan nghênh đến cực điểm.” Phụ thân của Võ Minh tiến lên một bước, chắp tay với thanh niên mở miệng.
Người xung quanh rất bất ngờ nhìn phụ thân của Võ Minh, dường như biết thân phận của nhóm người này. Nhóm người đột ngột trình diện có tính cách hết sức ngang ngược, khí tức dao động mới ở Thần Vương lại dám ra tay với vô số Thần Hoàng bên dưới, phong cách hành sự vô cùng lớn lối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận