Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 337: Cổ Hải khiếp sợ (2)

Lát sau, Cổ Hải mới hồi phục lại tinh thần, nhưng tâm trạng vẫn rất khiếp sợ không bình phục được, đây chính là xương hổ cấp Thánh đấy, xương cốt Hổ Thánh để lại sau khi chết, đầu tiên không nói có bao nhiêu Hổ Thánh, nhưng sau khi chết thì đều về Hổ tộc, rất ít khi lưu lạc ở bên ngoài, cho nên, muốn có được một bộ xương hổ cấp Thánh khó như trên trời xanh.
Cổ Hải rung động giây lát, đồng thời trong lòng vô cùng nghi hoặc.
Một thanh niên Siêu Phàm cảnh, vì sao có thể lấy ra xương hổ cấp Thánh.
Phía sau của đối phương, có lẽ có một thế lực hùng mạnh.
“Ta đang hỏi ngươi đó!” Lục Trần trợn trắng mắt, nói.
Cổ Hải nói ngay: “Xương hổ này, có thể ủ chế ra khoảng tầm ba mươi bình Hổ Liệt tửu.”
Dừng một chút, hắn bổ sung một câu: “Chúng ta giúp người ủ rượu mà không thu bất kỳ thù lao gì, nguyên liệu khác cũng có thể lấy lại, nhưng muốn thu hai phần mười thù lao, ví dụ ủ ra mười bình, lấy ra hai bình.”
“Ngươi xem…”
Sau khi nói xong, Cổ Hải nhìn về phía Lục Trần, để Lục Trần tự đưa ra quyết định.
“Được.”
Lục Trần không chút do dự đáp ứng.
Cổ Hải nhìn thấy Lục Trần đáp ứng, sắc mặt thả lỏng, sau đó lộ ra nụ cười giống như hoa cúc gì, ôm quyền nói: “Còn chưa biết tên tuổi của tiểu hữu.”.
“Lục Trần.”
Lục Trần nói ra tên của mình.
“Lục Trần!”
Nội tâm Cổ Hải nhanh chóng tìm kiếm, lại không tìm được thông tin về gia tộc họ Lục hùng mạnh và Hoàng triều họ Lục.
“Đúng rồi, nơi này còn có một bộ.” Khi Cổ Hải đang trầm mặc, Lục Trần lại lấy ra một bộ xương hổ.
“Hai, hai bộ xương hổ cấp Thánh!” Đầu óc Cổ Hải lơ mơ, rung động không nhẹ.
Theo lẽ thường, có thể có được một bộ xương hổ cấp Thánh đã là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh rồi, Lục Trần mới là Siêu Phàm cảnh, lại có thể lấy ra hai bộ xương hổ cấp Thánh.
Trong đầu Cổ Hải trống rỗng, vẫn choáng váng một hồi lâu mới lấy lại được tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần đã hoàn toàn thay đổi.
Người có thể lấy ra được hai bộ xương hổ thì tuyệt đối không phải người tầm thường.
Lục Trần vẫn ung dung hỏi: “Cần bao lâu mới ủ xong?”
Cổ Hải đáp: “Nhanh thì hai tháng là ủ ra, chậm thì phải hơn ba tháng.”
“Ba tháng à?”
Lục Trần suy nghĩ, vừa lúc có thể dùng ba tháng để đột phá cảnh giới, xem có thể đột phá đến Nguyên Thần cảnh hay không.
Lúc này, Cổ Hải nhìn Lục Trần nói: “Việc này quan trọng, ta không thể ủ một mình được, cần phải trở về Cổ gia một chuyến để cường giả trong tộc cùng ủ.”
Cổ Hải đã là Vương giả, cường giả trong miệng hắn ít nhất là Vương giả tuyệt đỉnh, thậm chí có thể là Nhân Hoàng.
“Ngươi trở về đi, ta ở lại thành Hà Khúc tu luyện, nếu như ủ xong rồi thì lập tức cho ta biết.” Lục Trần uể oải nói.
Ngược lại hắn cũng không sợ Cổ gia nổi lòng tham, nuốt trọn Hổ Liệt tửu. Dù sao Cổ gia quá nhỏ bé, chỉ có Nhân Hoàng cảnh tọa trấn, đừng nói là Cổ gia, cho dù là thế gia ủ rượu có Thánh Nhân tọa trấn, dám ăn đồ của mình cũng phải nhổ ra toàn bộ.
“Chuyện này đương nhiên không có vấn đề gì.” Cổ Hải vội vàng nói, sau đó thu hai bộ xương hổ cấp Thánh vào trong không gian nhẫn.
Thấy vẻ mặt tự tin của Lục Trần, không hề lo lắng có thể mình sẽ nổi lòng tham, sau đó giết người cướp đồ, hắn càng chắc chắn người này có bối cảnh bất phàm.
Cổ Hải huýt sáo.
Lập tức trong xó xỉnh có năm tráng hán đi ra, thân hình to lớn như trâu, da ngăm đen, lộ ra khí tức Nguyên Thần cảnh.
“Chưởng quỹ, có gì dặn dò?” Một người trong đó nhìn Cổ Hải nói.
“Ta có việc về gia tộc một chuyến, các ngươi chiếu cố tốt vị tiểu hữu này cho ta, không thể bạc đãi.” Dừng một chút, hắn bổ sung thêm một câu: “Sắp xếp cho vị tiểu hữu này một phòng khách cao cấp.”
Mấy người nhìn Lục Trần một cái, nói: “Không vấn đề gì.”
Cổ Hải nói xong rồi lập tức rời đi. Hắn cần phải dùng tốc độ nhanh nhất trở về gia tộc, ủ Hổ Liệt tửu.
“Vị bằng hữu này, chưởng quỹ để ta tiếp đãi các ngươi, mời đi theo ta.” Một đại hán nhìn Lục Trần nói.
Lục Trần lắc đầu, nói: “Không cần, ta đến khách điếm tu luyện để tu luyện, nếu có tin tức gì thì đến khách điếm tu luyện báo cho ta, ta tên Lục Trần.”
Trong thành Hà Khúc chỉ có một khách điếm tu luyện.
Mấy người nghe xong, gật đầu đáp: “Được.”
Lục Trần nói xong thì lập tức đi khỏi. Hắn ở lại khách điếm tu luyện trong thành Hà Khúc, muốn ở phòng cấm chế hai tháng, ngồi xếp bằng bên trong bắt đầu tu luyện.
Ở dưới lòng đất Ma Long vực không hiểu sao lại đột phá đến Siêu Phàm cảnh viên mãn, vẫn khiến hắn có hơi nghi ngờ. Nhưng mới đột phá không bao lâu, cho dù ở nơi linh khí dồi dào cũng không thể đột phá một cảnh giới trong vòng hai tháng được.
Lục Trần cũng không vội vã đột phá đến Nguyên Thần cảnh mà rất thong thả.
Dù sao đối với hắn, cảnh giới không đại diện cho thực lực, mặc dù hắn chỉ là Siêu Phàm cảnh viên mãn nhưng mà vẫn dễ dàng đánh bại được Nguyên Thần cảnh đỉnh phong và viên mãn. Mặc lên Hắc Kim chiến y, tiêu diệt ý chí Vương giả, cầm Ngân Nguyệt và Huyền Trọng ấn trong tay, cộng thêm các loại trận kỳ, nghịch thiên giết vương cũng có thể.
Lúc trước, Lục Trần đã từng giết Vương giả.
Nhưng cũng chưa từng giao chiến chính diện với Vương giả, cho dù mặc Hắc Kim chiến y nhưng thực lực vẫn khác nhau một trời một vực, không thể dùng ngoại vật bù đắp. Hắn đã bố trị đại trận tru sát Vương giả từ lâu, dụ địch xâm nhập, dùng trận pháp giết Vương cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận