Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1705: Hắc Sa tử vong (2)

Võ Minh và đám người Thần giới tuy đã triển khai đấu tranh thế kỷ dài lâu với dị tộc, thống hận dị tộc, nhưng Hắc Sa lại là Chúa tể tiến công các thế giới khác, chưa tới Thần giới, trong lòng mọi người cũng không có hận ý với vị Chúa tể Hắc Sa đã hỗ trợ này.
Hơn nữa bọn họ biết, Chúa tể giống như Hắc Sa, chỉ là người đáng thương bị Bàng Vân đạo tổ nô dịch.
Hiện tại nghe thấy tin tức Chúa tể Hắc Sa tử vong, trong lòng cả đám tràn ngập tư vị phức tạp.
Trong lòng Lục Trần càng vô cùng phức tạp, từ ban đầu tiếp xúc với Chúa tể Hắc Sa, Lục Trần đã cảm thấy đối phương là một người chính trực, tuy rằng bị nô dịch, nhưng chỉ là bất đắc dĩ, hiện giờ, Hắc Sa vì Thần giới bọn họ, dâng ra mạng của mình.
Mặc dù lần trước, Lục Trần loáng tháng đoán được, Hắc Sa tiền bối có thể sẽ vị vậy mà tử vong, nhưng Lục Trần cảm thấy, Hắc Sa là một vị Chúa tể, Bàng Vân đạo tổ sẽ nể mặt đối phương là thuộc hạ đắc lực. sẽ không hạ sát chiêu.
Ai biết, Bàng Vân đạo tổ vẫn giết chết Hắc Sa tiền bối.
“Hắc Sa tiền bối, chuyện ta đồng ý với ngươi, nhất định sẽ làm được.” Lục Trần lặng lẽ nói ở trong lòng.
Cùng lúc đó, trong nháy mắt tế đàn bị phá hủy, Thần giới cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện lớn.
Nơi Thần giới mênh mông, Đại Đế dâng trào Kim Liên vạn đạo, đây là đại đạo nồng đậm, hơn nữa thần khí vô cớ nồng đậm hơn mấy lần, lúc này, hàng tỉ sinh linh của Thần giới đều cảm giác được thế giới có điều khác biệt, đây là một loại vui sướng đến từ ý chí giới, người tầng dưới chót không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại điên cuồng hấp thu quà tặng của ý chí giới.
Lúc này, bởi vậy mà tu vi vô số người tăng vọt.
Mà những nhân vật đứng trên đỉnh, như Võ Thần, Bạch Hi, Kiếm Thần và một đám Thần Đế, vận mệnh chú định, cảm nhận được ý chí giới sống lại, trên mặt mỗi người, đều lộ ra thần sắc vui sướng từ trong ra ngoài.
Bọn họ biết, đám người Lục Trần đã thành công phá hủy tế đàn.
Sau đó, đám người Võ Thần cầu nguyện, câu thông với ý chí giới, báo cho nó một chút chuyện, khẩn cầu ý chí giới ra tay, che chở cho mọi người Lục Trần trở về an toàn.
Một khi dị tộc Thiên Uyên bị đuổi đi, nhất định sẽ trấn thủ lối vào, ngăn mọi người Lục Trần trở về.
Mấy vị Chúa tể bên cạnh Thiên Uyên, trên mặt lộ ra thần sắc khó coi, bọn họ cảm nhận được một lực lượng sức chống cự mạnh mẽ, đây là do ý chí giới thức tỉnh, bởi vì bọn họ không phải người Thần giới, giết chóc rất nhiều ở Thần giới, dẫn tới hạo kiếp, đã sớm bị ý chí giới kéo vào sổ đen.
Việc đầu tiên ý chí giới làm sau khi thức tỉnh, đương nhiên là chống cự bọn họ
“Đáng giận, vậy mà để mấy Thần Vương thực hiện được!”
“Vì sao Hắc Sa phản bội chúng ta?”
Mấy Chúa tể Thiên Uyên bên cạnh đương nhiên biết chuyện đã xảy ra ở Thâm Uyên giới, Hắc Sa phản bội làm cho bọn họ vừa kinh ngạc vừa giận tức, cuối cùng, bọn họ không chịu nổi ý chí giới chống cự, chỉ có thể lựa chọn lui ra khỏi Thiên Uyên, đồng thời dẫn đi lượng lớn dị tộc.
Không mang theo những thuộc hạ này đi, chẳng lẽ để lại cho người Thần giới tàn sát sao.
“Hừ, chúng ta canh giữ ở lối vào, khiến đám Thần Vương này có đi mà không có về.” Dưới đáy Thiên Uyên, một đám Chúa tể cảm thấy không bằng lòng, gương mặt như bị lửa đốt, cực kỳ khó coi, tế đàn bị phá hủy, đã khiến cho bọn họ rất mất mặt, nếu lại để đám Thần Vương phá hủy tế đàn trở về Thần giới, vậy càng sẽ khiến bọn họ ném sạch mặt mũi.
Cùng lúc đó, đám người Lục Trần đã đang đi trên đường trở về Thần giới, ở rất xa, bọn họ nhìn thấy lượng lớn dị tộc trấn thủ ở lối vào, một vùng đen nghìn nghịt, nhìn ra được đại quân mấy trăm vạn người.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều há hốc mồm.
Ý chí giới khôi phục là chuyện tốt, nhưng hình như bọn họ không trở về được.
Mọi người nhìn về phía xa, hơn trăm vạn đại quân dị tộc đóng quân siết chặt phòng ngự cửa ra như cái thùng sắt.
Thỉnh thoảng có thần niệm đáng sợ sâu không thể lường lướt qua, đây là thần niệm cấp bậc Chúa tể.
Rất rõ ràng, đại quân dị tộc bị ý chí giới đuổi từ Thiên Uyên chạy đến Thâm Uyên đã trấn thủ cửa ra, đồng thời cũng làm cho bọn họ không cách nào trở về Thần giới từ nơi này.
Cách nhau hàng vạn dặm, dùng Hư Không Thành Bảo che giấu khí tức, Chúa tể thần niệm quét qua cũng không phát hiện ra động tĩnh, nhưng nếu như là khoảng cách gần thì vẫn bị cảm nhận được.
Bọn họ muốn thành công lẻn vào cửa ra dưới tầm mắt của mấy vị Chúa tể, không thể nghi ngờ là người si nói mộng.
Nhất thời, sắc mặt mọi người ở trong Hư Không Thành Bảo nặng nề, không ai nói gì.
Một lúc sau, Lục Trần mở miệng phá tan bầu không khí tĩnh lặng: “Xem ra chỉ có thể đổi con đường khác rồi.”
Thâm Uyên giới không chỉ có một cửa ra mà còn có cửa ra khác. Nếu như không biết số lượng cường giả dị tộc là bao nhiêu, nhưng cho dù có bao nhiêu dị tộc thì vẫn tốt hơn trở về Thần giới từ con đường này.
Nếu như vận khí tốt cửa ra nào đó phát sinh chiến đấu hai giới, bọn họ có thể nhân lúc đó rời đi, lẻn vào thế giới khác, thông qua khu vực Vô Cương để trở về.
Mọi người nghe ý kiến của Lục Trần đều khẽ gật đầu. Trong trường hợp này ngoại trừ đường vòng thì không có cách nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận