Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1010: Ta lại rất tán thưởng hắn (2)

Trong lòng của Thánh Quân bị thương sợ hãi, chịu chấn động lớn, một thuộc hạ phía dưới Thiên tử lại có công kích đáng sợ như vậy, thì Thiên tử sẽ mạnh cỡ nào, hắn nhanh chóng truyền âm nói: “Không thể nương tay được nữa, hoặc là trực tiếp rút lui.”
Bọn họ một mực không dùng Thánh pháp chính là sợ sau khi ra tay sẽ bị người của Thiên phủ tìm được dấu vết dựa theo võ kỹ, nhưng đơn thuần không dùng võ kỹ thì vốn không phải là đối thủ của Lôi Chiến.
“Ta tự có nắm chắc!”
Một Thánh Quân bên cạnh trả lời lại một câu, sau đó ánh mắt của hắn bộc phát ra thần mang yêu tà, thúc giục lực lượng nguyên thần một cách điên cuồng, hóa thành một luồng ý chí Ma đạo mạnh mẽ trực tiếp xâm lấn vào nguyên thần của Lôi Chiến.
Ầm!
Lôi Chiến chỉ cảm thấy đầu như trúng phải trọng kích, đầu đau muốn nứt, sắc mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Nhân lúc Lôi Chiến lâm vào đau đớn ngắn ngủi, toàn thân của Thánh Quân này tản mát ra ma uy khủng bố, ma khí trong không trung chuyển động như đại dương mênh mông, ngưng tự thành một ma đao hắc ám, phóng ra lực công kích không gì sánh được, chém về phía Lôi Chiến.
Trong lòng Lôi Chiến kinh hoàng, cảm nhận được luồng ma uy mãnh liệt, hắn mạnh mẽ cắn lưỡi, đau đớn mãnh liệt làm cho hắn tỉnh táo lại, huy động đại chùy va chạm với ma đao hắc ám đó.
Ầm đùng!
Ma đao hắc ám bị một lực lương lôi đình hủy diệt màu lam quấn lấy, trực tiếp bị luyện hóa, nhưng vừa chặn luồng sáng này thì một chùm sáng hắc ám bắn ra từ trong ánh sáng màu lam, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối như ánh sáng diệt thế.
Công kích bất thình lình khiến Lôi Chiến hoàn toàn không dự liệu được, bởi vì lúc này mới thật sự là sát chiêu, nhưng hiện tại muốn tránh cũng đã muộn rồi.
Chùm sáng hắc ám này trực tiếp bắn về phía ngực của Lôi Chiến.
Cơ thể Lôi Chiến hung hăng chấn động, miệng ho ra máu, phụt một tiếng, phun ra huyết dịch đỏ thẫm, khí thế cả người lập tức yếu đi ba thành.
“Giao Tinh Thần thạch ra, sẽ tha cho ngươi không chết!” Thánh Quân bịt mặt đả thương Lôi Chiến tiến lên một bước, truyền ra âm thanh đè thấp rất cổ quái, cố ý đè thanh tuyến nói chuyện.
Sắc mặt Lôi Chiến khó coi, hắn vừa chữa lỗ máu trên ngực, vừa nói: “Muốn cướp đoạt đồ vật từ trong tay ta, trừ khi ta chết.”
“Được, vậy thì tiễn ngươi lên đường!” Thánh Quân bịt mặt mở miệng nói, quanh thân phóng ra uy thế ma đạo khủng bố, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, hóa thành một bàn tay ma đạo, hung hăng vỗ xuống.
Lôi Chiến thấy bàn tay to giáng xuống, mạnh mẽ ngưng tụ khí phun một ngụm máu lên đại chùy vàng đậm, đại chùy trực tiếp chấn động, giống như là có linh trí, bay lên không trung va chạm với bàn tay lớn ma đạo.
Ầm đùng!
Lại là một chấn động kinh khủng khuếch tán, chấn động phóng thích, một luồng uy áp vô song bức xạ đại địa trực tiếp khiến cho một mảng núi rừng trong nháy mắt hóa thành bột mịn.
Xẹt!
Một luồng kiếm quang chói mắt đột nhiên bay đến từ xa, kiếm uy khiếp người, giống như là tử thần giáng lâm, khiến cho mí mắt ba người họ điên cuồng nhảy dựng.
Công kích bất thình lình khiến cho nhân mã hai bên đều có chút ngây người, sau đó sắc mặt thay đổi, rất nhanh rời đi.
Kiếm quang thâm nhập vào mặt đất, sâu tới ngàn mét.
Xa xa, chỉ thấy một thanh niên áo trắng ngự kiếm mà đến, tản mát ra khí chất mờ mịt giống như một kiếm tiên, cả người lộ ra ý nho nhã.
Quanh thân thanh niên áo trắng có kiếm ý đáng sợ chuyển động, cực nhanh giáng lâm nơi này.
Nhìn thấy thanh niên áo trắng đến, bất kể là Lôi Chiến hay là hai Thánh Quân bịt mặt thì đều có chút ngẩn người, bởi vì người đến can thiệp chiến trường không phải là Thánh Quân cùng cấp bậc mà chỉ là một Thánh cảnh.
Một Thánh cảnh cũng dám đến can thiệp vào chiến trường của bọn họ, khiến trong lòng ba người họ đồng thời dâng lên cảm giác bối rối.
Cùng lúc này, chiến đoàn Thánh Vương bên cạnh cũng nhìn thấy Thánh cảnh nhúng tay vào, Thánh Vương Thiên phủ quyết đấu với người bán đấu giá tràn đầy giận dữ, một Thánh cảnh kiến hôi cũng dám đến can thiệp chiến trường, lẽ nào cũng là vì Tinh Thần thạch sao?
Khoảng trống của quyết đấu, cong ngón búng ra, một luồng đao gió màu xanh khủng bố hóa thành lốc xoáy, nhanh chóng bắn về phía thanh niên Thánh cảnh.
Khi luồng Thánh Vương đáng sợ này tấn công, lúc sắp rơi vào trên người thanh niên, bên cạnh xuất hiện một chưởng ấn rất lớn, hơi nắm chặt đao gió màu xanh này, công kích này đủ để diệt Thánh Quân, trực tiếp tiêu tán giống như chưa từng tồn tại.
Sau đó, mấy luồng khí tức xa lạ mà mạnh mẽ xuất hiện, bốn bóng dáng xuất hiện ở trong chiến trường.
Lần này, bất kể là phía bên người bịt mặt hay là phía bên Thiên phủ thì sắc mặt ai nấy đều thay đổi, bởi vì đội hình này vô cùng khủng bố, hai Thánh Vương đại thành, hai Thánh Vương đỉnh phong, bọn họ đến khiến hai phương đều dâng lên kiêng kỵ.
Đặc biệt là phía bên đám người bịt mặt, ánh mắt dưới lớp mặt nạ có chút cổ quái, không ngờ ngoại trừ bọn họ ra còn có người dám tới cướp đoạt đồ vật của Thiên phủ.
Ngoại trừ thanh niên Thánh cảnh ra mặt trước đó thì cường giả Thánh vương phía sau đều dùng mặt nạ, hơn nữa trên mặt còn lộ ra một lớp sương mù mơ hồ, cho dù là thần niệm, cũng không thăm dò được khuôn mặt thật sự của bọn họ.
“Các ngươi lại là ai?” Gân xanh trên trán Thánh Vương Thiên phủ nổi lên, gầm thét, bọn họ sắp bị tức điên rồi.
Thân là người của Thiên phủ, địa vị tôn quý, dù đi đến nơi nào đều sẽ được khắp nơi tôn kính, hơn nữa, từ trước đến giờ đều là bọn họ ức hiếp người khác, chứ có ai dám bất kính với bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận