Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 137: Một Hoàng giả có thể làm hàng vạn Vương giả kinh sợ.

Tỷ tỷ của Dịch Khuyết gả cho Tề Hoàng, được phong là Dịch hoàng phi, Dịch Khuyết chết ở vương cung, bọn họ phải sớm lên kế hoạch, vì Tề Hoàng có thể sẽ đích thân nghênh chiến.
Lục Chính Hằng nhìn Kiếm Thu Dịch hỏi: “Dịch huynh, huynh chắc rằng sẽ chống lại được Tề Hoàng chứ?”
Lục Chính Hằng lúc này chỉ có thể đặt hy vọng vào Kiếm Thu Dịch.
Lục Chính Hằng lo lắng như ngồi trên đống lửa, dường như đã quên mất sự phi thường của con trai mình.
Lục Trần nhìn về phía Kiếm Thu Dịch, đúng lúc nói chen vào một câu: “Bên ngoài có lời đồn là ngươi có thể chiến đấu với Tề Hoàng, chuyện này là thật hay giả, chẳng lẽ kiếm của ngươi đã sắp thăng đến bậc Vương cảnh, dựa vào kiếm ý là có thể vượt qua khiêu chiến cấp Hoàng giả.”
Thật ra thì đối với lời đồn đãi bên ngoài, Lục Trần cảm thấy không thể tin được.
Mặc dù hắn biết người tu luyện được kiếm ý rất lợi hại, nhưng chắc cũng không biến thái đến mức đi khiêu chiến với hoàng giả.
Khi ở cảnh giới thấp, một số sinh mệnh Siêu phàm ngút trời có thể khiêu chiến vượt cấp và chiến thắng Nguyên Thần cảnh, cộng thêm công pháp cao thâm qua quá trình tu luyện, võ nghệ phi phàm, cùng với pháp bảo cao cấp, vâng vâng tổng hợp lại, có thể khiêu chiến Nguyên Thần cảnh viên mãn.
Nhưng mà, võ giả một khi đã đạt đến Vương cảnh trở lên, lực chiến sẽ lập tức giảm đi rất nhiều.
Vương giả cấp bậc yêu nghiệt cũng có thể khiêu chiến vượt cảnh giới, nhưng mà thông thường cũng chỉ vượt những cảnh giới nhỏ, ví dụ như Vương cảnh sơ cấp khiêu chiến vượt cấp với Vương cảnh trung cấp, hoặc là các cấp bậc sau, nhưng nếu đối đầu với Vương cảnh đỉnh phong thì sẽ có chút khó khăn.
Lại ví dụ nếu như phải đối mặt với Vương cảnh viên mãn có tiếng tăm, dù là yêu nghiệt Vương giả ngút trời, cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
Còn với cấp độ Hoàng giả, sự chênh lệch càng lớn hơn.
Đã từng có lời đồn rằng, một Hoàng giả có thể làm hàng vạn Vương giả kinh sợ.
Đây cũng không phải là lời nói đùa, cho dù Vương giả có vượt trội như thế nào, cũng không thể chiến thắng Hoàng giả, chỉ có một số ít Vương giả hàng đầu tu luyện đã lâu, tuy bọn họ không thể đấu tay đôi với Hoàng giả, nhưng nếu muốn chạy trốn ngay trước mặt Hoàng giả, thì vẫn có thể làm được.
Nhưng Kiếm Thu Dịch thì khác, cảnh giới của hắn không chỉ là Vương giả viên mãn, mà kiếm ý cũng đã thăng lên đến bậc Vương, đồng nghĩa với việc nắm giữ sức mạnh song vương.
Nhưng có lẽ cũng không thể nào giao đấu với Hoàng giả, thế nên Lục Trần mới hỏi câu vừa rồi.
Kiếm Thu Dịch lắc đầu, vẻ trịnh trọng hiện trong đôi mắt, nói: “Không được, chênh lệch giữa Vương cảnh và Hoàng cảnh quá lớn, tựa như rãnh trời, không phải chỉ mỗi sức mạnh là không cùng một bậc, mà cả khí lực, tốc độ, sự chịu đựng cũng không chung một đẳng cấp, bất kể một Vương giả có xuất chúng như thế nào, cũng không thể chiến thắng Hoàng giả.”
Lúc Trần gật đầu, điều này mới chính xác.
Nếu như Kiếm Thu Dịch thật sự có thể sở hữu hoàn toàn sức mạnh của một Vương giả, giao đấu cùng Hoàng giả, hơn nữa còn có thể kéo dài trận đấu, nếu quả thật xuất chúng như lời đồn, thì cho dù hắn có phạm phải tội lỗi tày trời, cũng không thể nào bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung.
Kiếm Thu Dịch tiếp tục nói: “Có thể so kè ba chiêu với Tề Hoàng đã là cực hạn của ta rồi, điều này có nghĩa là ta chỉ có thể tiếp được ba chiêu, sau ba chiêu ta đã bị thương nặng, đến chiêu thứ tư thì không còn nghi ngờ gì nữa mà sẽ phải mất mạng.”
Lục Trần gật đầu khen ngợi: “Có thể trong tay Hoàng giả mà đánh qua ba chiêu thì đã rất lợi hại rồi.”
Kiếm Thu Dịch nhìn về phía Lục Trần, nói: “Cho nên, nếu như Tề Hoàng thật sự xuất hiện, thì ta cũng không có cách nào để ngăn cản, chỉ có thể nhờ người giám hộ sau lưng ngươi ra mặt, mới có thể vượt qua cửa ải khó này.”
“Người giám hộ, người giám hộ nào?” Lục Trần chớp chớp mắt, vẻ mặt khó hiểu.
Kiếm Thu Dịch ngạc nhiên trong giây lát, nói: "Ngươi rút được Ngân Nguyệt, chẳng lẽ không có người giám hộ đi theo?"
Trong suy nghĩ của Kiếm Thu Dịch, những người trẻ tuổi có chút thân phận ở Kiếm Đế cung, khi tu luyện bên ngoài, thông thường đều sẽ có người giám hộ âm thầm đi theo bảo vệ, một khi gặp phải kẻ địch không thể đánh bại thì những người giám hộ sẽ xuất hiện để bảo vệ những người trẻ tuổi đó.
Lục Trần rút ra được Ngân Nguyệt, có địa vị đặc biệt ở Kiếm Đế cung, không thể nào không có người giám hộ.
Lục Trần vỗ trán một cái, chợt nói: “À, ngươi nói đến chuyện này, quả thật là có một pho tượng Thánh cảnh không yên tâm khi ta ở bên ngoài, cứ muốn âm thầm bảo vệ ta.”
“Thánh cảnh”
Ánh mắt Kiếm Thu Dịch sáng lên, cả người nhẹ nhõm đi.
Có một người đạt đến bậc Thánh cảnh, có thể tung hoành ở Hoang Vực, nếu như khi Tề Hoàng xuất hiện, Thánh cảnh ra mặt, một chưởng là có thể xử đẹp.
Lục Chính Hằng ngớ ra, tên tiểu tử thúi này lại có người giám hộ Thánh cảnh, khó trách quay trở lại với bộ dạng ta đây là đệ nhất thiên hạ, thái độ vênh váo kiêu ngạo, thì ra là được một cường giả cấp bậc này âm thầm bảo vệ.
“Lão già kia quá cố chấp rồi, vì không muốn hắn đi theo ta, ta mẹ nó phải tốn đến nửa tháng mới có thể thành công trốn khỏi hắn.” Lục Trần nói với vẻ mặt tức giận, như thể khi hắn ra ngoài tu luyện thì việc có một người luôn âm thầm theo bảo vệ là một chuyện vô cùng khó chịu.
Kiếm Thu Dịch: “…”
Lục Chính Hằng: “…”
Giờ phút này, nội tâm của Kiếm Thu Dịch đã sụp đổ, gần như muốn hộc máu.
Ngươi nói ngươi, có Thánh cảnh đang âm thầm bảo vệ không tốt hay sao, vì sao phải chạy trốn, nếu như có một Thánh cảnh đại năng bí mật bảo vệ, bọn họ còn phải sợ một tên Tề Hoàng ư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận