Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1374: Đạo quả hoá đạo (2)

Một số người tỏ vẻ kinh ngạc, sao không bắt được.
Một số võ giả thông minh đã xếp bằng dưới đất vận chuyển công pháp. Quả nhiên sau khi bọn họ vận chuyển công pháp, tinh tuý của quy tắc hệ Mộc hoá đạo đã từ từ di chuyển về phía thân thể bọn họ, nhưng tốc độ di chuyển rất chậm.
Lục Trần nói với những người xung quanh: "Các ngươi cũng nên cảm nhận chút đi. Sau này khi thăng cấp lên Thiên Tôn cảnh sẽ hiểu được chỗ tốt của quy tắc."
Nắm giữ được càng nhiều quy tắc, càng có thể tiến sâu vào bốn cảnh giới lớn mạnh hơn của Thiên Tôn, Đại Tôn, Vương Tôn, Hoàng Tôn, Đế Tôn.
Sau khi Lục Trần nói xong, hắn không quan tâm đến những người xung quanh nữa, ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu vận chuyển công pháp và yên lặng tu luyện.
Những người xung quanh cũng không phát ra tiếng, lặng im tu luyện, rất nhiều người đã dẫn được linh dược tinh tuý do quy tắc Mộc hoá thành đang từ từ hướng về thân thể họ.
Những người đã lĩnh ngộ được quy tắc hệ Mộc cũng bắt đầu hấp thu, có vài người đã hấp thụ được một hai cây quy tắc Mộc vào trong cơ thể mình.
Lục Trần cũng đang hấp thu 'linh dược', cửu phệ được thúc giục đến mực tận cùng, nhanh chóng cắn nuốt quy tắc Mộc, linh dược tinh tuý từ quy tắc Mộc hoá thành đang hội tụ về phía Lục Trần với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, một gốc linh dược tiến vào cơ thể hắn mang theo cảm giác lạnh băng truyền khắp cơ thể, đồng thời khiến Lục Trần lĩnh ngộ sâu sắc ơn về quy tắc Mộc.
Một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị xuất hiện, một lượng lớn 'linh dược' rậm rạp tập trung quanh người Lục Trần như thể thể đang xếp hàng chờ bị Lục Trần hấp thu.
Ngược lại, xung quanh những người khác lại thưa thớt, không có nhiều 'linh dược'.
Rất nhiều người nghi hoặc mở mắt ra, ngay lập tức phát hiện ra cảnh tượng kỳ quái này.
Họ thấy xung quanh Lục Trần có hàng ngàn 'linh dược' dày đặc, còn bọn họ lại chỉ có lẻ tẻ hai ba linh dược, hơn nữa những linh dược này đều chạy về phía đối phương.
Những người xung quanh Lục Trần càng khổ hơn, bởi vì họ không tinh tuý để hấp thu, tất cả bọn chúng đã chạy đến gần ai đó 'xếp hàng' rồi.
"Người này thân thiết với quy tắc Mộc quá nên tất cả đều chạy qua chỗ chắn rồi." Võ giả xung quanh Lục Trần buồn bực, những tinh tuý quy tắc Mộc xung quanh đã chạy đi hết rồi, bọn họ còn hấp thu cái chó gì nữa, tất cả đều dừng tu luyện.
"Ta cách hắn hơn hai ngàn thước mà hơn mười đoá chạy qua rồi."
Một số võ giả ở xa cũng phát hiện 'linh được' đang nhanh chóng rời xa mình mà hướng về phía người nào đó, tất cả đều trầm mặc tại chỗ.
Không chỉ bọn họ mà ngay cả đám Tứ hại và Mộ Dung Thu cũng giống nhau, tất cả sững sờ nhìn 'linh dược' bên người bay về phía Lục Trần.
Ban đầu vốn là cảnh tường mọi người hấp thụ cùng nhau, bây giờ lại trở thành mọi người cùng nhìn Lục Trần hấp thu một mình.
Những người xung quanh không biết nên nói gì, cơ thể đối phương có hương thơm vậy à, sao 'linh dược' lại tụ tập hết lên người hắn.
Lục Trần không hề biết gì về tình hình bên ngoài, hiện giờ hắn đang vui vẻ hấp thu quy tắc Mộc. Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đã hấp thu được không ít, Lục Trần có cảm giác không bao lâu nữa mình có thể hoàn toàn nắm giữ được quy tắc Mộc.
Quả nhiên, sau một nén nhang, Lục Trần đã hoàn toàn nắm giữ được nó, không chỉ nắm vững mà còn cảm nhận được ý nghĩa thâm sâu của quy tắc Mộc.
"Ơ, các ngươi nhìn ta làm gì? Sao không hấp thụ?" Lục Trần phát hiện tất cả mọi người xung quanh, thậm chí cả người của mình cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn nên khó hiểu hỏi.
Mọi người câm nín, ngươi dụ hết 'linh dược' nhà chúng ta đi mất rồi, sao chúng ta hấp thu được.
Lục Trần hỏi xong cũng phát hiện có chỗ không đúng, hắn nhận ra tất cả 'linh dược' đều tập trung quanh người mình, trước mặt phải có ít nhất hơn một ngàn đoá chưa được hấp thụ đang trôi nổi.
Những người xung quanh thậm chí không nổi một đó, cách mấy ngàn thước vẫn có người tu luyện nhưng quanh họ cũng không có nhiều lắm mà chỉ lẻ loi một hai đó mà thôi.
Thấy cảnh tượng này, khoé miệng Lục Trần hơi giật giật.
"Các ngươi tiếp tục hấp thu đi." Lục Trần nói với đám Liễu Khuynh Thành, hắn đã lĩnh ngộ xong quy tắc Mộc nên tạm thời không cần hấp thu nữa, chờ đến khí đột phá Chí Tôn cảnh lại tính sau.
Đám Liễu Khuynh Thành nhắm mắt lại lần nữa và bắt đầu hấp thụ.
Nhưng người khác cũng lần lượt làm theo, nhưng họ thật bi thảm khi phát hiện ra rất nhiều linh dược đã tản đi, điều đó có nghĩa là tinh tuý của quy tắc Mộc đã tiêu tán và trở thành hạt quy tắc Mộc.
Chỉ có một số tu vi mạnh hơn mới còn sót lại một chút trong cơ thể.
"Mẹ kiếp, thà chọn tiêu tán cũng không để người khác hấp thu." Nhiều người khóc không ra nước mắt, đồng thời cảm giác được ác ý sâu xa. Những 'tinh tuý' này giống như có ý thức, chúng đang khinh thường bọn họ.
Lục Trần không tiếp tục tu luyện mà sang bên cạnh ngồi, chờ người cửa mình từ từ tu luyện. Đột nhiên, Lục Trần cảm nhận được một tia khí tức, hắn vừa ngẩng đầu lên đã thấy một con yêu thú màu vàng hơi giống đại bàng đang bay từ xa tới.
Con thiêu yêu màu vàng giống như một chiếc cầu vồng xuyên qua thiên địa tới đây, đôi cảnh của nó kéo dài gần trăm mét.
"Thiên Yêu."
Lục Trần lập tức cảm nhận được khí tức Thiên Yêu nồng đậm.
Con Thiên Yêu này có tốc độ phi hành cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tới gần đây, nó phát ra một tiếng kêu vô cùng chói tai, giống như trời đất kêu gào nhằm về phía nguyên thần của võ giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận