Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 841: Dễ dàng đè bẹp

Hắn đã lĩnh ngộ được thế Thiên Địa nhưng giờ lại bại bởi nhân thế, không chỉ có hắn không thể tiếp thu được mà ngay cả đsm Nguyên Vũ kiếm hoàng, Mộ Dung Bạch cũng như mấy vạn người ở đây, cũng đang choáng váng.
Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được tại sao thế Thiên Địa lại bị nhân thế xé nát.
"Cảnh giới không đại diện cho chiến lực." Lục Trần khẽ cười, sức mạnh trong cơ thể được đẩy đến cực hạn, hắn vung nắm đấm, uy lực sấm sét kinh người quấn quanh nắm đấm, uy năng vô song và bá đạo cách một khoảng không đấm tới.
Mộ Dung Thu thấy cú đấm của Lục Trần nhưng không rút lui, cơ thể hắn phát ra ánh sáng chói mắt giống như từng luồng sức mạnh thần bí đang tuôn ra. Hắn duỗi ngón tay ra, luồng sức mạnh vô tận tụ lại trên ngón tay hắn hướng một chút về phía Lục Trần, chợt thấy tia sáng trắng như tuyết xuyên thấu không gian như một ánh sáng huỷ diệt.
Quyền ấn và sức mạnh sấm sét bá đạo va chạm với bạch quang.
Ầm ầm!
Trên không trung truyền ra một tiếng nổ lớn, ánh sáng kia đã bị nắm đấm của Lục Trần xé toạc ra, quyền phong cùng lúc tạt vào cơ thể Mộ Dung Thu.
Mộ Dung Thu lùi về phía sau từng bước, nhưng Lục Trần vẫn đứng yên.
Lục Trần đứng giữa khoảng không nhẹ nhàng nói: "Còn bản lĩnh gì mang hết ra đây đi."
Ánh mắt Mộ Dung Thu lập tức trở nên nghiêm túc và vô cùng chăm chú, hắn vốn tưởng rằng có thể dễ dàng đè bẹp đối phương, nhưng hiện giờ xem ra không phải như vậy, hắn nhất định phải xuất toàn lực.
Mộ Dung Thu hít sâu một hơi, hai tay kết ấn, hắn hét lớn một tiếng khiến huyết khí trong cơ thể nổi lên như thể nước lũ đang cuồn cuộn rít gào, năng lượng ngất trời, huyết khí mênh mông hoá thành một bàn tay được phóng đại với tốc độ cực nhanh, ngoài trời như có những vì sao rơi xuống dung hợp vào lòng bàn tay này khiến uy năng lại được tăng cường thêm lần nữa.
Luồng uy năng này đã gần đạt tới khí tức của cảnh giới Hoàng giả viên mãn.
"Trích Tinh thủ."
Những người xung quanh thấy cảnh tượng này, đôi mắt họ như sững lại.
Trích Tinh thủ là một trong những võ học cấp Thánh cường đại của Mộ Dung thế gia, có thể kích thích sức mạnh tinh thần và huyết khí trong cơ thể, bùng phát uy năng vô hạn.
Nguyên Vũ kiếm hoàng cười nói: "Mộ Dung Thu không dám khinh suất, thậm chí còn có thể dễ dàng mang Trích Tinh thủ ra sử dụng thế này."
Mộ Dung Bạch không nói gì, trong mắt hắn mang theo vẻ ngưng trọng.
Lục Trần đứng yên tại chỗ, xung quanh đột nhiên nổi lên một cơn gió lạnh thấu xương, không gian dường như bị khí tức lạnh lẽo ăn mòn, dường như có cả hàng vạn luồng khí băng giá được sinh ra.
Một trong ba kiếm quyết lớn của Kiếm Đế cung, Huyền Băng kiếm quyết.
Khi đã đạt tới Vương cảnh, so đấu bình thường với nhau sẽ không cần dùng vũ khí nữa mà có thể dùng ý niệm để hoá thành kiếm và thi triển các chiêu thức kiếm.
Từng luồng kiếm khí băng giá tuôn ra cùng với sự lạnh lẽo, mỗi một luồng khí lạnh tàn phá thiên địa khiến không gian như bị đóng băng.
Từ ngón tay của Lục Trần, vô số kiếm khí băng giá xung quanh hội tụ thành một dòng sông kiếm băng phóng lên cao rồi chạm trán với bàn tay lớn trên trời.
Huyết khí khủng bố do bàn tay lớn phóng ra lại diệt được một chút kiếm khí lạnh lẽo và phong toả công kích.
"Phá cho ta!" Mộ Dung Thu hét lớn, đồng thời bộc phát sức mạnh công phạt lớn nhất của Trích Tinh thủ và cản lại vô số kiếm khí băng giá giống như muốn đạp đổ trời đất.
"Có chút thú vị." Lục Trần thấy Huyền Băng kiếm thế không thể phá được đòn tấn công của đối phương, hắm mỉm cười, cũng không để tâm nâng bàn tay lên, chợt thấy cánh tay hắn nhanh chóng kéo dài vô hạn, chưởng ấn khổng lồ đã được bao phủ bởi một tầng lửa màu đen như một hố đen va chạm cùng với Trích Tinh thủ.
Ầm!
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, Trích Tinh thủ bị chấn động sụp đổ khiến vô số huyết khí tán loạn.
Sau khi phá được đòn công kích của đối phương, bàn tay của Lục Trần tiếp tục bao trùm lên thân thể Mộ Dung Thu giống như một hố đen đang rơi xuống với tốc độ nhanh chóng mặt khiến Mộ Dung Thu không thể tránh kịp.
Bịch!
Không hề nghi ngờ gì nữa, Mộ Dung Thu trực tiếp bị cuốn đi mấy trăm mét.
Trên quảng trường, vô số ánh mắt nhìn bóng dáng hộc máu bay ra ngoài, mặt đều cứng đơ ra, ánh mắt còn đọng lại.
Mộ Dung Thu, thiếu chủ đến từ thế gia đỉnh cấp, danh tiếng rất lớn, không chỉ có gia thế hiển hách mà còn vì chiến lực mạnh mẽ.
Đã từng đánh bại cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, có thể nói là chiến đấu vượt hai tiểu cảnh giới, chiến lực cực hạn có thể bẻ gãy cổ tay của cường giả Hoàng giả viên mãn.
Hiện giờ lại bại trong tay của một Vương giả đỉnh phong khiến vô số người cảm thấy như mộng như ảo.
Đừng nói là bọn họ, cho dù là đại nhân vật của Tinh Tượng kiếm phái như Mộ Dung Bạch, Nguyên Vũ kiếm hoàng, đám trưởng lão nhìn thấy cảnh này cũng ngây ra tại chỗ.
Chiến lực mà Lục Trần biểu hiện ra ngoài kinh hãi cực kỳ, vậy mà lại đánh bại Mộ Dung Thu, mà lúc bắt đầu chiến đấu, Nguyên Vũ kiếm hoàng không tưởng tượng sẽ có kết cục như thế này.
Kết cục này quả là nằm ngoài dự đoán của người khác.
Lúc Lục Trần quay lại, đám đông mới lấy lại tinh thần, Nguyên Vũ kiếm hoàng nhìn Lục Trần, cười nói: “Lục thiếu, thực lực của ngươi khiến đám già như bọn ta mở mang tầm mắt rồi.”
Đâu chỉ là mở mang tầm mắt, quả thật chính là khiếp sợ nổ tròng mắt, trong lòng vô cùng rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận