Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 947: Đại tiệc thịt bò (2)

Đôi mắt đỏ tươi tràn ngập sát khí nhìn Lục Trần, vô số hạt sát lục tụ lại quanh người Tam Đầu Ngạc rồi hoá thành một làn sóng giết chóc tràn về phía Lục Trần.
Làn sóng này cực kỳ khủng bố, khiến cho hư không rung chuyển như sắp nứt ra.
Lục Trần hít một hơi thật sâu, thả lỏng khiến cho làn sóng giết chóc tiến vào cơ thể. Trong phút chốc, da thịt Lục Trần rách ra, chỉ nháy mắt đã biến thành một huyết nhân. Không những thế, thân thể Lục Trần còn phải chịu cảm giác xé nát, máu thịt giống như bị ngũ mã phanh thây, quy tắc Sát Lục tràn vào bất kể chỗ nào khiến thân thể hắn bị phân thành từng mảnh.
"Mạnh thật."
Sắc mặt Lục Trần tái nhợt, những nơi bị dao động giết chóc quét qua đều bị nứt toạc ra, đau không chịu nổi.
Lục Trần cắn răng, vận chuyển Cửu Phệ Thiên Công cắn nuốt hạt sát lục, đây chính là cơ hội hiếm có, không thể bỏ qua.
Tam Đầu Ngạc nhìn chằm chằm Lục Trần với ánh mắt lạnh lẽo vô tình, hắn giơ móng vuốt sắc bén muốn xuyên thủng đầu Lục Trần nhằm giết hắn. Nhưng khi móng vuốt của Tam Đầu Ngạc cách đầu Lục Trần chưa đầy một thước đã bị một thế lực vô hình chặn lại và giam cầm hắn.
Tam Đầu Ngạc thấy Kha Dĩ Nhu bên cạnh, đôi mắt đỏ tươi loé lên một chút tiếc nuối.
Kể từ khi bị nhốt ở đây, hắn đã mất đi khát vọng sống, vì không một ai có thể cứu được hắn.
Dù sao bị một đại năng tuyệt thế giam cầm như thế, sao hắn có thể trốn thoát được? Tuy rằng không biết thanh niên trước mặt có quan hệ gì với vị nữ tử đại năng tuyệt thế này, nhưng đi bên cạnh thì chắc chắn là người cực kỳ thân thiết.
Chỉ cần giết chết thanh niên ấy là có thể làm vị đại năng tuyệt thế này thống khổ một thời gian, Tam Đầu Ngạc sẽ không ngại ra tay, nhưng đáng tiếc là không thành công.
đồng tử đỏ tươi của Tam Đầu Ngạc lạnh lùng quan sát thanh niên đã biến thành huyết nhân này, trong đó còn xẹt qua một tia giễu cợt tàn nhẫn. Tuy rằng không thể trực tiếp giết chết đối phương, nhưng quy tắc Sát Lục đã dung nhập vào trong cơ thể đổi phương, dù thanh niên này có bất tử cũng sẽ bị lột mất một tầng da.
Tuy Tam Đầu Ngạc mang ánh mắt giễu cợt nhưng hắn không thể không thừa nhận khí lực của thanh niên này vô cùng cường đại. quy tắc Sát Lục mà hắn nắm giữ vô cùng mạnh, cho dù là Thánh cảnh hay Thánh Quân bình thường bị sóng dao động giết chóc quét qua cũng sẽ bị quy tắc Sát Lục xé cho tan tác máu thịt, hoá thành sương máu.
Nhưng thanh niên này lại có thể chịu đựng được.
Lục Trần đứng yên tại chỗ, không ngừng chịu đựng đau đớn máu thịt bị xé nát, hắn vận chuyển công pháp hấp thụ. Cứ như vậy kéo dài nửa canh giờ, quy tắc Sát Lục ẩn chứa trong cơ thể đã được tiếp nhận nên thân thể không bị thương tổn mà nhanh chóng khôi phục toàn bộ, các vết rách trên bề mặt cơ thể cũng lành lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Khi Tam Đầu Ngạc thấy vết thương trên người đối phương đã khép lại, đôi mắt đỏ tươi của hắn loé lên vẻ ngạc nhiên.
Phải biết rằng một võ giả Thánh Quân bình thường hứng chịu đòn công kích của hắn sẽ khiến thân thể nổ tung thành sương máu. Dù cho có may mắn sống sót thì kẻ đó cũng sẽ tàn tật và tổn thương tới căn cơ, phải mất tới hàng thập niên mới có thể phục hồi lại. Nhưng không thể ngờ được, thanh niên này đã có thể hồi phục sau nửa canh giờ.
"Tiếp tục."
Khã Dĩ Nhu rút hết sức mạnh, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Tam Đầu Ngạc nói.
Trong mắt Tam Đầu Ngạc hiện lên một tia nghi hoặc, hắn không biết vị đại năng tuyệt thế này có dụng ý gì, nhưng hắn không ngại giết chết thanh niên này. Thân hình to lớn của hắn chấn động, một vầng ánh sáng màu máu nổi lên, trong đó ẩn chứa làn sóng giết chóc nhanh chóng lao về phía cơ thể Lục Trần.
Ầm!
Bị quy tắc Sát Lục vô hình quét qua, Lục Trần đau đớn dữ dội như bị chém ngang người, toàn bộ thân thể bao trùm bởi trạng thái thổng khổ, hiện giờ không thể từ bỏ được nên phải cắn răng kiên trì.
Một đợt dao động đáng sợ khác quét qua, oẹ một tiếng, Lục Trần phun ra một ngụm máu, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt vô cùng.
Tuy nhiên, khi Tam Đầu Ngạc tiếp tục tấn công đã bị Kha Dĩ Nhu ngăn lại.
"Ngươi có thể chịu được không?" Kha Dĩ Nhu liếc nhìn bóng người đã đầm đìa máu bèn nhẹ nhàng hỏi.
Kha Dĩ Nhu đã quen thuộc với loại quy tắc này, đương nhiên biết Lục Trần đã phải chịu đau đớn khó có thể tưởng tượng nổi, giọng nói của nàng không khỏi chậm lại, mang theo một chút dịu dàng.
Lục Trần nghiến răng nghiến lợi đáp lại với vẻ mặt đau đớn: "Có thể."
Có thể thấy răng hắn đã ngập máu.
"Có thể." Qua thêm hai canh giờ, Lục Trần bình tĩnh lại, tiếp tục nói.
Nghe Lục Trần nói xong, Kha Dĩ Nhu bèn rút hết sức mạnh và để Tam Đầu Ngạc tiếp tục công kích. Lần này, Tam Đầu Ngạc trực tiếp dùng toàn bộ dao động giết chóc để tung ra ba đòn tấn công nhưng đều bị Lục Trần cản lại, cho đến đòn thứ tư mới khiến Lục Trần hộc máu, vẻ mặt uể oải.
Sau đó, Tam Đầu Ngạc tiếp tục bị giam lại.
Tuy bị giam cầm nhưng trong lòng Tam Đầu Ngạc vẫn tràn ngập kinh hãi.
Trong một khoảng thời gian ngắn, tiểu tử này có thể hứng chịu công kích của dao động giết chóc của hắn, ban đầu chỉ một đòn đã hộc máu, sau đó là hai đòn, đến bây giờ phải tới bốn đòn mới có thể khiến đối phương hộc máu.
Tam Đầu Ngạc không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn vẫn luôn cảm giác có một âm mưu vô cùng lớn. Không biết vị đại năng tuyệt thế này đang có mưu đồ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận