Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 939: Thiên Tôn tìm đường chết

Trong đám đông, chỉ có một người không lo lắng chút nào, đó chính là Trịnh Huy Hoàng.
Suy cho cùng thì Lục Trần đã làm cho tháp Đông Hoàng ngay thẳng chính trực nguyện ý thiên vị cho hắn, không có một chút lai lịch nào ư, hiển nhiên là không thể nào, ít nhất thì Lục Trần cũng là xuất thân từ một thế lực cấp khổng lồ.
“Phá vỡ quy tắc của không gian Đông Hoàng, chán sống.”
Trên trời cao, tháp nhỏ màu xanh do khí linh của tháp Đông Hoàng hóa thân thành phát ra âm thanh vô cùng lạnh lùng, khiến người ta bàng hoàng. âm thanh, tòa tháp nhỏ màu xanh đột nhiên rung động, từng tia sáng màu xanh lam dập dờn xuống, chạm vào cánh tay của vị Thiên Tôn của Thượng Tiêu thiên cung, một tiếng nổ vang, bàn tay mà Thiên Tôn kia vươn ra trực tiếp nổ tung thành một đám máu.
Tháp Đông Hoàng, từng là chí bảo của Đông Hoàng thiên đế, sức mạnh vô hạn, là một trong những pháp khí hàng đầu của Sơn Hải giới, sức mạnh công phạt rất lớn, đối phó với một vị Thiên Tôn không phải là một chuyện đơn giản sao.
“A!”
Thiên Tôn bị mất đi một cánh tay, hét lên một tiếng.
Sắc mặt của vị Thiên tôn này có chút méo mó, hắn có một chút sững sờ, còn tưởng rằng với bối cảnh sau lưng mình thì có thể phá vỡ quy tắc ở đây, Khí Linh của tháp Đông Hoàng cũng xem nhìn vào bối cảnh của mình là mắt nhắm mắt mở, nhưng mà không ngờ rằng Khí Linh của tháp Đông Hoàng trực tiếp ra tay tấn công, khiến hắn mất đi một cánh tay.
Đột nhiên, một dao động hình quét đến đây, cả không gian Đông Hoàng như thể ngừng lại, những người đang xì xào xung quanh vẫn giữ nguyên tư thế của mình, giống như tác phẩm điêu khắc, đứng y yên tại chỗ.
Tại hiện trường chỉ có Thiên Tôn kia, khí linh của tháp Đông Hoàng, và Lục Trần là có thể di chuyển.
Thấy chung quanh đột nhiên yên tĩnh, Lục Trần lập tức nhìn về phía những người khác, thấy mọi người đều giống như đã mất đi sinh mệnh, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, chẳng biết Tam sư phụ đã xuất hiện trước mặt từ lúc nào.
Bây giờ Lục Trần đã hiểu ra, xem ra Tam sư phụ đã sử dụng Đại Mộng Đạo, trực tiếp để những người xung quanh không liên quan ngủ thiếp đi.
Thiên Tôn của Thượng Tiêu thiên cung vẫn còn đang đau đớn, nổi giận gầm lên: “Khí linh đại nhân, ta đến từ Thượng Tiêu thiên cung, không lẽ muốn giết một người bình thường cũng không được.”
“Ngươi muốn giết chết người nào.” Một giọng nói lạnh lùng trong trẻo đáp lại.
“Ta muốn...”
Thiên Tôn của Thượng Tiêu thiên cung vừa định mở miệng thì đột nhiên phát hiện xung quanh rất yên tĩnh, những người xung quanh dường như đã trở thành bù nhìn, hơn nữa bên cạnh hắn lại có thêm một nữ tử tuyệt đẹp có khí chất như tiên nữ, khuôn mặt làm điên đảo chúng sinh, giờ phút này, nữ tử này dùng ánh mắt lạnh lùng để nhìn hắn.
“Đại, Đại Mộng Thiên Nữ.”
Đồng tử của vị Thiên Tôn này co lại, tim hắn thoáng cái đã nhảy lên cổ họng, kinh hoàng hét lên.
Nữ tử cao quý lãnh diễm trước mặt không ai khác mà chính là một trong số ít những trụ cột của Sơn Hải giới, bảo vệ sự an ổn của Sơn Hải giới, tu vi cùng với thành tựu của nàng là hoàn toàn so sánh với của Đông Hoàng thiên đế ban đầu.
Loại người đứng trên đỉnh tầng mây này, một Thiên Tôn như hắn không đủ tư cách để được gặp, nhưng mà, hôm nay lại gặp được.
Vị Thiên tôn này có chút ngẩn người, không phải Đại Mông Thiên Nữ hẳn là phải bận rộn công việc, hoặc là không có để ý việc quản lý không gian Đông Hoàng ư, chỉ vì mình tùy ý phá vỡ quy tắc một lần mà đã khiêu khích vị đại phật gia này xuất hiện rồi.
Vị Thiên Tôn này đã nhìn thấy tranh vẽ Đại Mộng Thiên Nữ, hoặc đã nhìn thấy bóng dáng này trong ký ức thủy tinh nhiều lần, nhưng tất cả chỉ là giả, bây giờ, Đại Mộng Thiên Nữ thật sự cứ như vậy mà đứng trước mặt hắn như thế này, vị Thiên Tôn này cảm thấy chân thân, điệu bộ của Đại Mộng Thiên Nữ còn xuất sắc, phong hoa tuyệt đại hơn nữa.
Lục Trần cực kỳ thích biểu cảm của vị Thiên Tôn này, từ thái độ cường thế thoáng một cái đã trở thành sợ hãi, khá là kịch tính.
“Thiên Nữ, ta không vi phạm quy tắc ở đây, ta chỉ nghi ngờ người này...” Vị thiên tôn này còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, còn tưởng là do hắn phá hư quy tắc, khiêu kích sự uy nghiêm của Đại Mộng Thiên cho nên mới khiến cho bổn tôn của nàng đi tới, nhanh chóng ở bên cạnh giải thích, chuẩn bị cho Lục Trần một chậu nước bẩn.
Nhưng còn chưa kịp nói xong thì đã không thể nói tiếp, vì Đại Mộng Thiên Nữ vẻ mặt không chút thay đổi mà nhìn hắn, một uy thế vô hình thoát ra khiến cho hắn không thể nói được gì nữa.
“Sư phụ, lần sau ngươi xuất hiện thì nhớ che mặt lại, nhìn vị Thiên Tôn này bị làm cho không thể nên lời này.” Lục Trần nói đùa.
Trong khi chế giễu vị Thiên Tôn này, nhân tiện, hắn tặng cho sư phụ của mình một chiếc mũ cao.
“Sư, sư phụ.”
Thiên Tôn của Thượng Tiêu thiên cung nghe được lời nói của Lục Trần, ánh mắt ngưng trọng, sắc mặt trở nên vô cùng kinh ngạc.
Hắn có nghe lầm không?
Lục Trần tự nhận là không có bối cảnh quá lớn, là đồ đệ Đại Mộng Thiên Nữ?
Vào giờ khắc này, một luồng khí lạnh từ xương cụt của Thiên Tôn này phóng thẳng lên tận đỉnh đầu, bị bao trùm trong một cơn ớn lạnh, cơ thể hắn bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận