Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1061: Mượn

Thù Nguyên điện chủ và nhân vật tầng cao lần lượt ngồi hai bên.
“Thanh niên mặc áo đen này là người nào, lại ngồi ở vị trí chính giữa, ngay cả điện chủ cũng ngồi lệch vị, chẳng lẽ hắn có bối cảnh thâm hậu gì khiến Thánh điện Thiên Võ đối đãi trịnh trọng như thế.” Người xung quanh nhỏ giọng nói, thỉnh thoảng nhìn lướt qua thanh niên mặc áo đen.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, người ở đây yên lặng cùng đợi.
“Ha hả, Thù Nguyên huynh, đã lâu không gặp!” Sau một lúc, một âm thanh sang sảng vang dội hư không, một luồng uy áp mờ nhạt bao phủ hư không vô tận.
Đoàn người xuất hiện trong hư không, số người không nhiều, là năm người, nhưng khí tức sâu không lường được, với một người đạt đến hóa cảnh cầm đầu, là một lão già râu tóc bạc trắng, thân thể người này thon dài, tinh khí thần rất đủ, trên khuôn mặt già nua nở nụ cười.
Sau khi đám người kia xuống mặt đất đi tới vị trí của Thánh điện Thiên Võ đã sắp xếp cho bọn họ.
Càn Khôn giáo chủ dẫn đầu bốn người tinh nhuệ trong giáo, đi tới Thánh điện Thiên Võ.
Ngoài Càn Khôn giáo chủ, bốn người dư lại, một người Thánh Vương đại thành, bốn người Thánh vương viên mãn.
Có thể nói như này, trên căn bản, tinh nhuệ của Càn Khôn giáo đều bị Càn Khôn giáo chủ dẫn tới Thánh điện Thiên Võ.
Sau khi người ngựa của Càn Khôn giáo đến, Thương Minh lão tổ và Thú Hoàng trước sau thống lĩnh cường giả môn phái xuất hiện.
Số người mà hai bên mang theo cực ít, chẳng qua đều là cường giả cấp Thánh Vương.
Trong đám người ở hiện trường, thật ra còn có một hai phe thế lực đứng đầu, nhưng so sánh với ba thế lực Càn Khôn giáo, Hoàng triều Thương Minh, Thú Hoàng tông này thì không có tính so sánh, hơn nữa Thánh điện Thiên Võ cũng chưa mời bọn họ đã trà trộn trong đám người coi là khách, dù sao đối với bọn họ thì thành phần đi xem cuộc vui nên nhiều một chút.
Bọn họ cũng tự biết rõ, thực lực không thể so sánh với thế lực tứ phương nên không tự làm mình mất mặt.
“Không biết hôm nay Thù Nguyên huynh yêu cầu tam phương bọn ta đến là muốn làm gì?” Càn Khôn giáo chủ ngồi tại chỗ, có lẽ hiểu được nhưng giả bộ hồ đồ, biết rõ còn cố hỏi.
Thù Nguyên đến từ nhân mã tam phương, sao sắc mặt không dễ nhìn, bởi vì Thù Nguyên hoài nghi người trong bóng tối trợ giúp và cường giả công kích Thánh điện Thiên Võ tới từ một trong những nhà của ba thế lực lớn, về phần là nhà nào thì không suy đoán được.
Lúc này nghe thấy lời nói của Càn Khôn giáo chủ, trả lời một câu âm dương quái khí: “Sau này ba người chiếm được bảo vật gì, vốn dĩ điện chủ cũng sẽ đích thân đi xem, ví dụ như đánh trận pháp gì đó.”
Nói đến câu nói sau cùng, Thù Nguyên tăng thêm một chút giọng điệu, bất luận kẻ nào cũng có thể nghe ra ý tứ bất mãn trong đó.
Càn Khôn giáo chủ nghe thấy lời của Thù Nguyên, mặc dù nghe thấy ý châm chọc trong lời nói, nhưng vẻ mặt cũng không thay đổi gì, mỉm cười nói: “Thù Nguyên huynh sợ hiểu lầm, cũng không phải bọn ta công kích kết giới, dù sao với tình cảm hàng vạn năm giữa ta và Thù Nguyên huynh, làm sao có thể làm ra loại chuyện vô sỉ này. Đó là do người khác.”
“Phải không?” Thù Nguyên lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn về phía Càn Khôn giáo chủ, ánh mắt sắc bén như đao nhọn, giễu cợt một câu: “Vậy ngươi tới Thánh điện Thiên Võ ta làm gì, làm khách không?”
Trong ba chưởng giáo, điều Thù Nguyên khó chịu nhất là Càn Khôn giáo chủ, con cáo già này xử sự khéo léo, đa mưu túc trí.
Dường như Càn Khôn giáo chủ không nghe thấy châm chọc trong miệng Thù Nguyên, lại cười nói: “Ta vẫn muốn luyện chế một kiện Thánh khí đứng đầu, thiếu chút nguyên liệu, này không nghe nói Thù Nguyên huynh chiếm được Thất Thải nguyên thạch mà Lý Trường Sinh để lại, chuẩn bị tìm Thù Nguyên huynh mượn Thất Thải nguyên thạch một chút, yên tâm, sau này sẽ trả.”
Lời này của Càn Khôn giáo chủ cực kỳ hay, giống như hắn dẫn bốn vị Thánh vương tới không phải là uy hiếp mà là mượn.
Ánh sáng lạnh lẽo lưu chuyển trong mắt Thù Nguyên, mượn Thất Thải nguyên thạch, đoán chừng là có mượn không trả.
Lúc này, mặt Thú Hoàng dài có vảy màu đen liếc nhìn Thù Nguyên, nói: “Người đã đến đông đủ, điện chủ vẫn là nói trắng ra!”
Lần này bọn họ tới không phải là ôn chuyện với Thù Nguyên, mà là vì phân chia Thất Thải nguyên thạch, không chiếm được Thất Thải nguyên thạch thì bọn họ cũng không rời đi.
Thương Minh lão tổ không lên tiếng nói chuyện, nhưng ánh mắt nhìn chăm chú Thù Nguyên.
“Ba người cũng muốn Thất Thải nguyên thạch.” Thù Nguyên nhìn về phía ba người hỏi.
Ba người chưa trả lời, nhưng ý tứ không cần nói cũng biết, cứ như thể nói không chiếm được Thất Thải nguyên thạch thì hôm nay cũng không rời đi.”
Thù Nguyên nói: “Thứ cho ta không thể thỏa mãn yêu cầu của ba người, nguyên nhân chính là ta đã tặng Thất Thải nguyên thạch cho một công tử, thế nên ba người vẫn nên trở về đi, tránh để bản thân chuốc lấy cực khổ.”
Lời nói của Thù Nguyên khiến ánh mắt ba chưởng giáo nhẹ nhàng híp lại, từng sợi uy áp vô hình phát ra từ trên người.
Hôm qua, Thù Nguyên đích thân lên tiếng, muốn mời bọn họ tới bàn bạc vấn đề phân chia Thất Thải nguyên thạch, không nghĩ tới hôm nay lại đổi ý, điều này khiến trong lòng nhóm người Càn Khôn giáo chủ khó chịu.
Trên mặt những người tại đây cũng có vẻ tò mò, bọn họ nghi ngờ lẽ nào Thánh điện Thiên Võ muốn đổi ý sao, nhưng mà bọn họ lo lắng đến mức nào, chẳng lẽ muốn triển khai chiến đấu với thế lực tam phương, liều cá chết lưới rách sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận