Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1485: Đi đến tiểu Giới thành

Mà bản nguyên thế giới được Thánh Đế luyện hóa, có thể nắm giữ ý chí Giới Tâm, sinh ra bản nguyên thế giới, trở thành Thiên Đế cảnh.
Tô Nghênh Hạ nghe được lời của Lục Trần, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ý cười: “Nếu là thứ ngươi đem ra từ Thời Quang giới, ngươi bố trí là được, muốn cho ai thì cho người đó.”
Lục Trần nói: “Vậy thì đưa cho tứ sư phụ, ngũ sư phụ, mỗi người một viên, hai viên còn lại đưa cho hai vị Kiếm Đế trong Kiếm Đế cung.”
Sở dĩ Lục Trần phân phát như vậy, đương nhiên là có tư lợi, trước tiên phải phân chia thích hợp cho hai sư phụ nhà mình, không đưa cho sư phụ nhà mình, chẳng lẽ lại cho người ngoài chắc.
Về phần hai viên kia được đưa cho hai Kiếm Để, là vì người mạnh nhất trong Thánh Đế cảnh không phải Trịnh Thuần Quân và Lạc Quân Lâm sao.
Nếu hai người thăng cấp đến Thiên Đế cảnh, nhất định sẽ là người nổi bật trong số các Thiên Đế.
“Hì hì, tiểu Lục Trần, ngươi thật tốt với sư phụ.”
Vừa dứt lời, bên cạnh truyền đến một âm thanh như tiếng chuông bạc, trong sân có thêm một thiếu nữ áo lam, ranh ma tinh quái, mắt ngọc mày ngài, trời sinh xinh đẹp, không phải Hoa Điệp thì là ai.
Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Điệp dừng trên người Lục Trần, cười hì hì nói: “Tiểu Lục Trần, sư phụ rất cảm động, không biết nên báo đáp ngươi như thế nào...”
“Nếu không, nếu không thì…” Hoa Điệp muốn nói lại thôi, khuôn mặt xinh đẹp cũng đỏ bừng, ngượng ngùng nói: “Nếu không thì sư phụ hôn ngươi một cái để báo đáp.”
Tim Lục Trần vô cớ nhảy dựng, nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng của tứ sư phụ, trong lòng không hề suy nghĩ lung tung, ngược lại dâng lên cảm giác bất an.
Tứ sư phụ nhà mình từ trước đến giờ đều thẳng thắn, đại cô nương không biết bao nhiêu năm, sao có thể thẹn thùng được.
Còn trong đôi mắt to như biết nói kia, không có một chút ngại ngùng, ngược lại còn có một tia sắc bén ở bên trong.
“Sư phụ, thôi đi, đồ nhi không nhận nổi.” Lục Trần đổ mồ hôi, vội vàng từ chối.
“Nói đi, tiểu tử ngươi lừa gạt sư phụ như thế nào?” Hoa Điệp thu hồi vẻ mặt thẹn thùng quyến rũ, đi tới xách lỗ tai Lục Trần, hung tợn nói: “Tiểu Lục Trần ngươi cánh đã cứng rồi nhỉ, dám để sư phụ thay ngươi mang tiếng xấu.”
Lục Trần kêu oan: “Sư phụ, ngươi oan uổng ta rồi, ta nào dám khiến ngươi chịu tiếng xấu.”
Lục Trần sắp khóc rồi, không biết đắc tội tứ sư phụ ở đâu.
Hoa Điệp thở phì phì nói: “Còn nói không có, lần tước sư tôn đến Giới thành không khỏi mắng ta một chút, còn nói ta làm hư ngươi, chính ngươi biểu hiện không tốt trước mặt sư tổ, lại nói ta làm hư ngươi phải không.”
Hoa Điệp nghĩ tới lần trước bị sư tôn mắng, trong lòng tràn đầy tức giận.
Sư tôn nhà mình nói nàng dạy hư Lục Trần, nhà dột từ nóc dột xuống.
Nghe nói Giới thành của đại sư tỷ toàn thắng, ngoài việc đến đây đi dạo, thuận tiện chỉnh đốn đồ đệ không thể bớt lo Lục Trần này.
Lục Trần vội lấy lòng: “Sư phụ, ngươi hiểu lầm rồi, ta không có nói lung tung trước mặt sư tổ, lần trước ta biểu hiện rất ngoan.”
“Rắm thúi.”
Hoa Điệp trực tiếp chửi thề, nhưng lúc nhìn thấy Lục Trần lấy ra một bản nguyên thế giới, vẻ giận dữ trên mặt Hoa Điệp lập tức biến mất, buông tay ra, thân thiết sử sang lại cổ áo Lục Trần, ánh mắt cong hình trăng lưỡi liềm: “Tiểu Lục Trần, thật ngoan.”
Trong lòng Lục Trần khinh bỉ một câu, tứ sư phụ nhà mình quá dễ thay đổi.
Nhưng những lời này, cũng chỉ dám khinh bỉ trong lòng thôi.
Thấy trấn an được tứ sư phụ, Lục Trần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lấy ra ba viên còn lại, đưa một viên cho Hoa Điệp, nhờ nàng giúp mang cho ngũ sư phụ, hai viên còn lại cho Tô Nghênh Hạ bảo quản, nói: “Sư phụ, đến lúc thì ngươi báo hai Kiếm Đế tiền bối đến lấy đi.”
“Cũng được.”
Tô Nghênh Hạ gật đầu, nhận hai bản nguyên thế giới từ trong tay Lục Trần.
“Tiểu Lục Trần, ngoan, đừng để sư phụ thay ngươi gánh tội, nếu sư phụ tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, lần này tha cho ngươi.” Hoa Điệp sờ đầu Lục Trần, bóng hình xinh đẹp chợt lóe, lập tức rời khỏi Giới thành.
Tô Nghênh Hạ nhìn Lục Trần nói: “Ở Giới thành chính đã không còn gì hay để ở lại, ta đưa ngươi đến tiểu Giới thành.”
“Vâng.”
Lục Trần gật đầu.
Bàn tay trắng nõn của Tô Nghênh Hạ vung lên, cuốn lấy Lục Trần biến mất ở trong Giới thành, đi đến tiểu Giới thành, sau mấy canh giờ, Tô Nghênh Hạ đưa Lục Trần đến bên cạnh lạch trời.
Lạch trời này rộng ngàn dặm, dài mấy vạn dặm, so với lạch trời của Giới thành chính, lạch trời này chỉ có thể tính là cái khe nhỏ.
Bởi vì lạch trời nhỏ không lớn, lực phản kháng của ý chí Sơn Hải giới rất mạnh, cường giả thánh địa cũng khó có thể vượt qua, bình thường chỉ có cảnh giới Đại Đế mới có thể vượt qua, đương nhiên, cường giả Thánh Đế cảnh cũng có thể xuyên qua lạch trời, giống như cường giả Thiên Đế của Giới thành chính có thể xuyên qua giới ngân vậy.
“Quy tắc phong ấn mà ngươi lĩnh ngộ dung nhập vào trong giới ngân, là có thể sửa chữa lại giới ngân.” Tô Nghênh Hạ nói, bàn tay phát ra thần quang phong ấn, dung nhập vào giữa lạch trời.
Chỉ thấy sau khi thần quang phong ấn dung nhập vào, hai bên lạch trời nhanh chóng khép lại, chỉ trong chốc lát, đã khép lại một mét.
“Tiểu Giới thành còn có võ giả nắm giữ năng lực phong ấn khác, nhiệm vụ của bọn họ là sửa chữa lạch trời, nhưng chắc chắn không nhanh bằng ngươi, ngươi có thể theo bọn họ sửa chữa lạch trời.” Tô Nghênh Hạ nói: “Lần này sau khi Giới thành toàn thắng, sư phụ cũng có thời gian đi sửa chữa giới ngân khác.”
“Đã biết.” Lục Trần gật đầu.
Tô Nghênh Hạ chỉ đưa cho Lục Trần phương pháp phong ấn lạch trời, đứng dậy đưa Lục Trần đến một Giới thành trôi nổi cách xa vạn dặm, sau đó lập tức rời đi.
Lục Trần chậm rãi đi về phía Giới thành, trong lòng thầm có chút chờ mong, không biết sẽ gặp được người quen nào ở Giới thành này.
Lúc Lục Trần đến gần Giới thành, đột nhiên một quầng sáng cao vút bao phủ cả Giới thành, đây là đại trận Giới thành.
“Ai.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận