Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 839: Nửa phút

Chỉ là đã loại bỏ toàn bộ những nhân vật phong lưu của các thế lực đứng đầu Đế Nữ vực, hắn vẫn chưa tìm thấy được người nào như vậy.
Hơn nữa, đối phương có nhắc tới Kiếm Đế cung, lẽ nào là thiên tài đến từ Kiếm Đế cung?
Nguyên Vũ kiếm hoàng nghe Lục Trần nói xong bèn cười: "Nếu đã có thể lọt vào mắt Lục thiếu, vậy Lục thiếu có định để hắn đi theo ngươi không?"
"Chuyện này còn phải xem ý hắn." Lục Trần liếc Mộ Dung Thu nói: "Cho tới nay, ta chỉ có một người đi theo, ngươi có muốn làm người đi theo thứ hai của ta không?"
Sắc mặt Mộ Dung Thu vô cùng khó coi, đường đường là một Hoàng cảnh đã lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa hắn còn là thiên tài cực kỳ xuất chúng trong Đế Nữ vực, trong đám đồng môn cũng không có đối thủ mấy, vậy mà giờ đối phương lại vọng tưởng muốn mình đi theo hắn, hắn đủ tư cách sao?
"Xin lỗi, ta không đi theo ai cả, ta chỉ đi theo chính mình." Mộ Dung Thu lạnh lùng nói, trong mắt có chút kiêu ngạo, trong số những người cùng lứa với hắn, không một ai có thể khiến hắn thành tâm đi theo.
"Nếu đã từ chối thì bỏ đi." Lục Trần nhún vãi, không thèm để ý đáp lại.
Lục Trần không hề cảm thấy thất vọng về chuyện này. Ở Đế Nữ vực, thiên phú của người này có thể ở mức không tệ, nhưng nhìn ra toàn Thập vực thì cũng bình thường, hơn nữa hắn cũng không cần bất kì người nào đi theo.
Chỉ là không quen với cuộc sống ở Đế Nữ vực nên nếu có người đi theo, hắn có thể tránh được rất nhiều đường vòng.
"Lão Bạch, Mộ Dung Thu vốn kiêu ngạo trong lòng, chắc chưa bao giờ bị đả kích nhỉ?" Nguyên Vũ kiếm hoàng truyền âm, đùa một câu: "Người trẻ tuổi cần phải gặp thất bại vài lần mới có thể biết lấy hổ thẹn làm dũng cảm sau này, quyết chí tiến lên đỉnh cao."
Truyền âm của Nguyên Vũ kiếm hoàng khiến Mộ Dung Bạch nheo mắt, câu này là có ý gì.
Nghe ý của Nguyên Vũ kiếm hoàng, tức là thanh niên này có thiên phú rất cao?
"Hắn là ai vậy?" Mộ Dung Bạch bình tĩnh truyền âm hỏi.
"Haha." Nguyên Vũ kiếm hoàng cười nói: "Là tên yêu nghiệt nhất của Thanh vực."
"Tên yêu nghiệt nhất của Thanh vực." Mộ Dung Bạch hơi kinh ngạc, Nguyên Vũ kiếm hoàng đánh giá đối phương rất cao, không phải là một trong những yêu nghiệt xuất sắc nhất mà nói thẳng ra là yêu nghiệt xuất sắc nhất.
Hắn chợt thay đổi suy nghĩ một cách nhanh chóng, nhìn về phía Lục Trần chắp tay nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu không ngại thì để hắn làm người đi theo ngươi đi."
"Phụ thân, ta..." Mộ Dung Thu không giấu nổi tức giận, tại sao phụ thân lại đồng ý thay hắn, nhưng hắn chưa kịp nói xong đã Mộ Dung Bạch trừng cho một cái.
"Có vẻ như hắn không phục, ta hy vọng làm người đi theo ta là tự nguyện chứ không phải bị ép buộc." Lục Trần nhìn Mộ Dung Thu nói: "Làm thế nào mới khiến ngươi phục?"
"Nghe lời ngươi nói, ngươi tới từ Kiếm Đế cung, so kiếm ý được không?" Mộ Dung Thu kiêu ngạo nói: "Chỉ cần kiếm ý của ngươi hơn ta, ngươi..."
"So kiếm ý với ta thì ngươi không có một chút cơ hội nào."
Mộ Dung Thu chưa kịp nói xong đã bị lời khẳng định của Lục Trần cắt ngang.
"Phải so mới biết được." Mộ Dung Thu cười lạnh nói. Hắn ngay lập tức phát ra kiếm thế khủng bố khiến xung quanh nổi lên một trận cuồng phong kiếm khí, một luồng kiếm ý cực kỳ sắc bén được sinh ra từ trong cơn cuồng phong ấy, kiếm khí xung quanh không ngừng dung hợp vào khiến uy thế của kiếm ý ngày càng mạnh, sau đó hoá thành một thanh trường kiếm.
Đến đây.
Mộ Dung Thu lạnh lùng vỗ nhẹ vào lòng bàn tay, trường kiếm do kiếm ý hoá thành xé toạc không gian bay về phía Lục Trần.
Khoé miệng Mộ Dung Thu hiện lên một tia giễu cợt, hắn muốn nhìn xem thiếu niên có chỗ nào đáng kiêu ngạo mà lại khinh thường hắn như thế.
Thấy thanh kiếm hoá thành kiếm ý bay tới, Lục Trần khẽ cười, ý niệm vừa động, trước mặt hắn đã xuất hiện một màn nước, kiếm ý đâm vào trong màn nước lập tức phát ra âm thanh xì xì. Kiếm ý của hai người đâm vào nhau mang theo lực cắt đáng sợ, phát ra một vụ va chạm cực mạnh.
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Mộ Dung Thu nheo lại, kiếm ý của hắn hoàn toàn không thể đột phá phòng ngự của bức màn nước này.
"Mới vào đạo kiếm ý không có gì đáng kiêu ngạo cả." Lục Trần nhìn Mộ Dung Thu, say đó vươn tay nắm lấy hư không, màn nước trước mặt hắn khép lại, bao vây kiếm ý kia, sau đó trực tiếp cắn nuốt uy lực của kiếm ý.
Khi kiếm ý tiêu tán, Lục Trần cũng tiêu tán kiếm ý, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nhìn thấy cảnh này, Mộ Dung Thu kinh ngạc hô: "Kiếm ý cấp Vương."
Vẻ mặt Mộ Dung Thu có hơi chấn động, thanh niên này lại có thể lĩnh ngộ kiếm ý cấp Vương, cường đại hơn nhiều so với kiếm ý mà hắn lĩnh ngộ.
Mộ Dung Bạch cũng chút giật mình, thanh niên này dùng tu vi Vương cảnh lại tu luyện được đến cảnh giới kiếm ý cấp Vương.
Tuy không luyện kiếm ý nhưng hắn cũng hiểu được cấp bậc của kiếm ý rất khó tăng lên, dù sao Hạng Nguyên Vũ cũng sắp đạt tới Thánh Vương cảnh đại thành nhưng kiếm ý mới ở cảnh giới cấp Hoàng.
Hơn nữa, nghe nói đệ tử Kiếm Đế cung cũng phải tới cảnh giới Vương giả mới có thể ngưng tụ kiếm ý, mà chưa chắc đã có thể ngưng tụ thành công, từ đó có thể thấy rằng thanh niên trước mặt này thực sự là một yêu nghiệt.
Ánh mắt Mộ Dung Thu lộ ra vẻ tiếc nuối và không cam lòng. Đây là một thiên kiêu đã lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Vương, kiếm ý của hắn thật sự không đủ trình trước mặt đối phương, đồng nghĩa với việc hắn đã thua trong trận tỷ thí kiếm ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận