Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 682: Con trai tìm ngươi báo thù

Ánh kiếm này như bất khả chiến bại dễ dàng xuyên qua ma ảnh. Sau đó, mọi người liền thấy thân hình to lớn của ma ảnh vỡ vụn dưới sự bùng nổ của kiếm khí, từng tác vỡ tan thành hư vô.
"Khụ."
Ma ảnh tan biến khiến Khương Thải Nghiên phun ra một búng máu.
Khoé miệng Khương Thải Nghiên vương máu lan ra khiến nó trở nên xinh đẹp lại thê mỹ, cả người nàng lung lay sắp ngã.
Bóng dáng Lục Trần chợt loé lên, hắn xuất hiện bên cạnh cho Khương Thải Nghiên một đòn khiến nàng ngất xỉu.
Sau đó, Lục Trần nhấc Khương Thải Nghiên lên rồi chuẩn bị rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người xung quanh đều sững sờ. Tốt xấu gì Khương Thải Nghiên cũng là một Thánh Tử có tiếng, nhưng vào tay Lục Trần nàng lại không hề có sức phản kháng.
Tên Lục Trần này cũng là bọn họ nghe Khương Thải Nghiên gọi.
Họ hít một hơi thật sâu trong lòng, quả nhiên là người khiến thiếu niên Chí Tôn phải kiêng kỵ, lực chiến đấu này mạnh mẽ thật.
Một cấp Thánh Tử đó, mà đã bị nghiền nát trong vòng một hơi thở, phân rõ thắng bại.
Nếu đây là một trận chiến sinh tử, không chừng Khương Thải Nghiên sẽ không trụ nổi một giây.
"Lục huynh...." u Dương Ngọc Thường đứng dậy, chặn đường Lục Trần nói: "Không biết Khương tiểu thư đã đắc đội gì với ngươi mà ngươi phải ra tay với nàng?"
"Ta cần hỏi nàng vài chuyện." Lục Trần nói.
Những người xung quanh không còn gì để nói, chỉ cần hỏi một chút chuyện thôi, có nhất thiết phải ra tay nặng như thế rồi đánh người ta bất tỉnh không?
Vù!
Một lão giả xuất hiện, đồng thời mang theo Thánh uy kinh người bao phủ khắp không gian.
Lão giả vô cùng khẩn trương khi thấy Lục Trần: "Đại ma vương, Thánh nữ không trêu chọc ngươi, ngươi muốn dẫn nàng đi đâu?"
Người xuất hiện chính là Thánh cảnh của Thánh Ma giáo, thấy Lục Trần đánh Thánh nữ Khương Thải Nghiên bất tỉnh rồi chuẩn bị mang người đi, hắn mới bất chấp đến hỏi.
Đại ma vương!
Những thiên kiêu Huyền vực đều lộ vẻ kỳ lạ khi nghe được danh xưng đó.
Ngay cả tiền bối Thánh cảnh của Thánh Ma giáo cũng phải e sợ thanh niên mới Nguyên Thần cảnh này sao?
Đây là lần đầu tiên họ thấy trường hợp như thế này.
"Tìm Thánh nữ các ngươi hỏi chuyện." Lục Trần thản nhiên nói.
"Đừng làm tổn thương nàng." Thánh cảnh Thánh Ma giáo lo lắng nói.
"Ừ."
Lục Trần liếc Khương Thải Nghiên đang hôn mê trong tay, cho dù Khương Thải Nghiên có gây ra chuyện này, hắn cũng sẽ không giết nàng, cùng lắm là cho nàng nếm chút đau khổ.
Lúc này Thánh cảnh mới thở phào một hơi, hắn thật sự sợ đại ma vương Lục Trần sẽ làm bậy.
Tuy rằng đại ma vương có hơi kiêu ngạo nhưng hắn vẫn xử sự có nguyên tắc, những đối tượng hắn nhằm vào đều là những kẻ có ý định giết hắn.
Vì thế, hắn liền rời đi.
Những người xung quanh chỉ biết bất lực nhìn Lục Trần đưa Khương Thải Nghiên đi mất.
Trưởng bối người ta còn không ngăn cản, bọn họ lại càng không có chuyện sẽ ra mặt cản trở.
Khương Thải Nghiên từ từ tỉnh lại, phát hiện bản thân đang bị trói, còn Lục Trần đang ngồi trước mặt nàng.
Khương Thải Nghiên bị doạ tới nỗi thất sắc, run rẩy nói: "Lục Trần, ngươi, ngươi muốn làm gì?"
"Haha, ngươi nói xem."
Lục Trần quay đầu lại, cười âm hiểm nhìn đối phương.
Dù sao miệng người này còn cứng lắm, thường xuyên giễu cợt mình, vừa hay có thể mượn chuyện này tấn công đối phương.
"Ngươi, tốt nhất là ngươi đừng làm xằng làm bậy." Mặc dù trong lòng Khương Thải Nghiên vô cùng bối rối, nhưng nàng vẫn buộc bản thân phải bình tĩnh lại, nghiêm giọng nói: "Nếu không, chờ mười tám năm sau con trai sẽ tìm ngươi báo thù."
Phù!
Nghe Khương Thải Nghiên nói, tuy tâm lý thừa nhận của Lục Trần rất mạnh mà cũng suýt nữa hộc máu.
Mười tám năm sau, con trai tìm mình báo thù, nói cái quái gì vậy?
Khương Thải Nghiên gần như kinh hãi, nàng hoảng loạn nói mà không nhận ra phát ngôn của mình gây sốc đến mức nào.
Như có ngũ lôi oanh đỉnh khiến Lục Trần bị sấm sét thiêu đốt.
"Ngươi, nếu ngươi làm bậy, mười tám năm sau ta sẽ mang đứa con tới tìm ngươi để phụ tử các ngươi tự giết lẫn nhau." Khương Thải Nghiên yếu ớt 'uy hiếp' với vẻ mặt cắt không còn giọt máu.
Nàng bị Lục Trần đưa vào mật thất một mình, cô nam quả nữ, nàng tự cho là bản thân sẽ đối mặt với tuyệt vọng nào đó nên mới uy hiếp thế này.
Sau khi nghe Khương Thải Nghiên giải thích, cuối cùng Lục Trần cũng hiểu ra đứa nhỏ mà đối phương nhắc tới từ đâu mà đến. Hắn không khỏi trợn mắt, nữ nhân này có trí tưởng tượng bay hơi xa, thậm chí còn nghĩ được ra cả đứa nhỏ.
Tuy nhiên có thể khiến một ma nữ kiệt ngạo bất tuân, dã tính khó thuần rơi vào tình trạng này, Lục Trần cảm thấy có hơi đắc ý trong lòng.
Lục Trần vội ho khan nói: "Ngươi hiểu lầm rồi, thật ra ta dẫn ngươi tới đây là muốn hỏi ngươi một chuyện."
Vì vậy, Lục Trần đã kể chuyện người khác đặt biệt hiệu cho hắn, nghe họ nói rằng một nữ tử đã cầm đầu cả đám gây rối.
Khương Thải Nghiên nghe Lục Trần giải thích, nàng có hơi sững sờ, hoá ra Lục Trần đưa mình vào mật thất để hỏi chuyện này.
Trong khoảng thời gian này, Lục Trần đã có thêm một biệt hiệu là 'thằng ị bậy', nàng cũng trộm cười thầm. Nhưng chuyện này không phải nàng làm, nàng không có nhàm chán đến vậy.
"Thật sự không phải ngươi à." Lục Trần nhíu mày.
Khương Thải Nghiên đối mặt với Lục Trần không chút chột dạ, dứt khoát nói: "Ta thề, nếu ta đặt biệt danh cho ngươi, ta nhất định sẽ chết không được tử tế."
Hiện giờ, Lục Trần hơi nghi hoặc.
Nếu không phải nữ nhân này, chẳng lẽ là đứa nhóc Đường Thiên Vũ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận