Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1692: Bại lộ thân phận (2)

Không thể nào.
Mình chưa bao giờ đắc tội với nhân vật lợi hại như vậy mà.
Mặt Chu Dương Huy lo lắng hỏi: “Ngươi là ai?”
Sắc mặt Lục Trần không thay đổi nói: “Làm sao, ngươi đắc tội với ai cũng không biết sao?”
Chu Dương Huy càng nghi hoặc, chẳng lẽ mình thật sự từng đắc tội đối phương, có lẽ từng giết người liên quan đến đối phương.
Ngay vào lúc Chu Dương Huy đang trầm tư suy nghĩ thì Lục Trần thay đổi lời nói: “Ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta, Vận Mệnh thành chủ phái ngươi đến Thâm Uyên giới làm gì?”
Ánh mắt Chu Dương Huy lóe lên, rõ ràng không muốn trả lời vấn đề của Lục Trần.
Ánh mắt Lục Trần hiện lên tia lạnh lẽo, nói: “Thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi đúng không?”
Một luồng sát ý lạnh như băng lấp đầy không gian, Chu Dương Huy cảm thấy ngạt thở, dường như một giây sau sẽ chết đi, có chút không chịu nổi áp lực này, vội vàng nói: “Ta nói, ta nói.”
Chu Dương Huy nhanh chóng nói: “Sư tôn muốn Bàng Vân đạo tổ suy tính một người, sau khi tính ra thì lấy một thế giới làm thù lao.”
Lục Trần hỏi: “Vận Mệnh thành chủ muốn Bàng Vân đạo tổ suy tính ai?”
“Thời Quang giới chủ.”
Lục Trần nghe vậy thì hô hấp không hiểu sao đột nhiên trở nên dồn dập, ổn định lại, tiếp tục hỏi: “Suy tính Thời Quang giới chủ làm gì?”
Chu Dương Huy nói: “Thời Quang giới chủ làm người hèn hạ vô sỉ, lúc trước sư tôn ta đối xử với hắn thân như huynh đệ, nhưng tên này không biết ơn nghĩa lại đi lấy cắp vật quan trọng của sư tôn, sau khi bị sư tôn đả thương thì rời khỏi Nguyên giới, cuối cùng không biết tung tích. Sư tôn suy tính không ra vị trí của Thời Quang giới chủ, chỉ có thể mời Bàng Vân đạo tổ tính.”
“Năng lực tính toán của Bàng Vân đạo tổ mạnh mẽ, có thể tính ra được chỗ của Thời Quang giới chủ.”
Trong mắt Lục Trần lộ ra dị sắc, Thời Quang giới chủ làm người hèn hạ vô sỉ, đây là định nghĩa của Vận Mệnh thành chủ với hắn sao?
Nhưng Lục Trần không tin.
Bởi vì ở góc độ của Vận Mệnh thành chủ, hắn và Thời Quang giới chủ có thù hận, đương nhiên sẽ truyền ra tin tức bất lợi cho Thời Quang giới chủ, cũng giống như Thời Quang giới chủ nói xấu Vận Mệnh thành chủ.
Nhưng Lục Trần đã từng thấy thái độ của bên thứ ba đối với Vận Mệnh thành chủ, cũng chính là người trên tàu Phiêu Bạt Giả.
Bọn Lý Huyền, Hải Tu Minh Đến từ Nguyên giới, lúc bàn tán về Vận Mệnh thành chủ, vẻ mặt khinh thường, hoàn toàn không có chút tôn kính nào, nói lên rõ Vận Mệnh thành chủ mới là người hèn hạ vô sỉ.
Nhưng dựa vào cảnh giới bây giờ của hắn thì biết những chuyện này cũng không quan trọng.
Lục Trần hỏi: “Còn chuyện gì khác không?”
Chu Dương Huy lắc đầu nói: “Không có.”
“Không có thì tốt, trước tiên để ngươi chịu khổ đã.”
Nghe thấy lời Lục Trần nói, Chu Dương Huy theo bản năng dâng lên một dự cảm không tốt: “Ngươi muốn làm gì…”
Chu Dương Huy còn chưa nói xong, trực tiếp bị Lục Trần đánh ngất, nhốt vào phòng tối.
Sau đó, đương nhiên là Lục Trần thay thế Chu Dương Huy đi gặp Hắc Sa tướng quân, thuận tiện nghe ngóng vị trí của tế đàn, đại khái đợi khoảng nửa tháng, có Thần Hoàng dị tộc đến nói cho hắn biết, Hắc Sa tướng quân đã trở về.
Tên Thần Hoàng này đưa Lục Trần đi gặp Hắc Sa tướng quân, đi vào phủ thành chủ.
Không bao lâu sau, Lục Trần đã gặp Hắc Sa tướng quân.
Hắc Sa tướng quân cao khoảng hai mét, thân thể cường tráng, đầu hình thằn lằn, vảy đen sẫm, trong mắt tràn ngập sự sắc bén và lạnh lùng, khí tức quanh người hờ hững tựa như một người bình thường đứng đó, nhưng trong lòng Lục Trần không hiểu sao lại thấy căng thẳng, cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.
Lục Trần từng gặp mấy vị Thần Đế ở Thần giới, Hắc Sa tướng quân mang đến cảm giác áp bách vượt xa các vị Thần Đế, nhưng lại yếu hơn Võ Thần rất nhiều.
Đoán rằng là một vị cường giả Thần Đế hậu kỳ.
Hắc Sa tướng quân quay đầu lại, đôi mắt tràn ngập uy nghiêm nhìn Lục Trần, giờ khắc này, trong lòng Lục Trần run lên, có loại cảm giác bị nhìn xuyên thấu.
“Tướng quân, đã đưa môn đồ của giới chủ đến.” Thần Hoàng dị tộc kia cung kính nói với Hắc Sa tướng quân.
“Lui ra đi.” Hắn nhàn nhạt nói một câu.
“Vâng.”
Người này đáp lại một tiếng rồi lui ra ngoài.
“Lá gan của ngươi rất lớn, dám giả mạo Chu Dương Huy.” Ánh mắt Hắc Sa rơi vào trên người Lục Trần, khẽ cười một tiếng.
Hai con mắt của Hắc Sa lập tức trở nên thâm thúy không gì sánh bằng, tỏa ra ánh sáng đáng sợ giống như hai thanh kiếm đè trên người Lục Trần, giống như đang nhìn thấu hắn.
Lục Trần nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi, thân thể lui nhanh ra ngoài. Vào lúc rút lui, trên thân thể dâng lên từng luồng thần quang, tạo thành màn sáng bảo vệ thân thể hắn.
Thật ra trước khi tới đây, trong lòng Lục Trần cũng có chút lo lắng không chắc chắn.
Mặc dù thuật dịch dung của hắn có thể đánh tráo, lừa gạt cường giả cấp Thần Hoàng, nhưng ở trước mặt cường giả Tạo Giới cảnh thì e rằng sẽ bị lập tức nhìn thấu.
Mặc dù có suy đoán này nhưng Lục Trần vẫn muốn thử một lần, lỡ như cường giả Tạo Giới cảnh không thấy hắn ngụy trang thì sao.
Ai ngờ, đối phương đã nhìn thấu được dịch dung của hắn.
Hắc Sa thấy Lục Trần lùi lại thì lắc đầu nói: “Vô dụng thôi.”
Chỉ là một Thần Vương còn muốn phản kháng trước mặt hắn, đây không phải là mơ mộng hão huyền sao.
Mặc dù Hắc Sa không có động tác gì nhưng trong cơ thể lại bộc phát ra đạo uy siêu mạnh, giới lực tràn ngập, phong cấm bốn phía, từng giới lực huyền ảo tạo thành giới vực, ngăn cách toàn bộ khí tức bên ngoài, dường như tự tạo thành một thế giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận