Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1626: Cái này thì có gì mà quá đáng? (2)

Hách Lan Uy còn chưa kịp nói xong chữ “vậy”, Nguyệt Thần đã lạnh lùng nói: “Còn nói nhảm thêm một câu nữa, ta sẽ nhốt ngươi vào trong hoả ngục.”
Nghe nói như vậy, Hách Lan Uy xanh cả mặt, lập tức không dám nói tiếp nữa, đôi mắt áy náy nhìn qua Lục Trần, dường như đang nói: “Lão đệ, xin lỗi, có thể là khuôn mặt ngươi trời sinh ngứa đòn, lần đầu tiên gặp nhau đã khiến Nguyệt Thần tức giận, lão ca cũng không giúp ngươi được.”
Lục Trần trợn trắng mắt, con hàng này có độc sao.
Cái gì gọi là khuôn mặt trời sinh ngứa đòn?
Ánh mắt Lục Trần nhìn về phía Nguyệt Thần, không kiêu ngạo cũng không tự ti mà hỏi: “Không biết Nguyệt Thần đại nhân tìm ta có việc gì?”
Trong lòng Lục Trần có hơi chút nghi hoặc, hắn và Nguyệt Thần là lần đầu gặp mặt, làm sao lại gây ác cảm với đối phương chứ?
“Đi theo ta.”
Nguyệt Thần bình thản nói một câu rồi quay người rời đi.
Lục Trần nhìn theo bóng lưng Nguyệt Thần, tuy là rời đi theo một vị Tạo Giới cảnh dường như có chút mạo hiểm nhưng mà bây giờ có vẻ ngoại trừ việc đi theo đối phương thì đã không còn con đường thứ hai để đi nữa rồi.
Mặt khác, hắn cũng không tin, có thù hận với Nguyệt Thần thì đối phương cũng không có khả năng giết hắn được.
Hơn nữa, đối phương muốn giết hắn còn có chút khó khăn, nếu gặp đại nguy cơ sinh tử thì mấy món pháp bảo Tạo Giới cảnh hẳn là sẽ hoàn toàn khôi phục trợ giúp hắn.
Hai người một trước một sau cùng biến mất trong ánh mắt của mọi người.
Hách Lan Uy nhìn Lục Trần rời đi theo Nguyệt Thần, trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng.
Nguyệt Thần dừng bước ở một nơi yên tĩnh, quay đầu nhìn canh chừng Lục Trần, nói: “Biết ta tìm ngươi có việc gì không?”
Lục Trần đưa ánh mắt như kẻ ngốc nhìn đối với.
Bây giờ Lục Trần cũng rất phiền muộn, đây là lần đầu hai ta gặp mặt, ngươi đơn độc gọi ta tới đây, có trời mới biết là vì sao.
Nguyệt Thần đọc được ý nghĩ trong ánh mắt của Lục Trần, tức giận phát điên, rất muốn hành hung tên gia hỏa này một trận, rốt cuộc thì tên gia hỏa này ở trong lòng Nguyệt Thần chính là một tên tra nam, tỷ tỷ một thân một mình trở về, mang theo cái bụng lớn, một mình sinh con, đơn độc nuôi dưỡng con lớn lên, trải qua biết bao khổ cực.
Thế mà cha đứa bé trước giờ chưa từng nhìn thấy.
Nguyệt Thần cho rằng tỷ tỷ bị vứt bỏ nên đã nhận định người phụ thân chưa từng gặp mặt của Tiểu Hạo là tra nam.
Bây giờ nhìn thấy tra nam, lại phát hiện thực lực của đối phương chỉ là Chân Thần cảnh, xem ra đây không chỉ là một tra nam mà còn là một tra nam thực lực thấp kém.
Nguyệt Thần liếc nhìn Lục Trần một cái, giả bộ thản nhiên nói: “Lần này ngươi đến Thần giới, thế nhưng có quan hệ với nữ nhân Tử Vong Nữ Thần kia.”
Con ngươi Lục Trần hơi co lại, trong lòng nổi lên một cỗ hàn ý, nữ nhân này có năng lực đọc tâm trí, đâu phải hắn không biết suy nghĩ trong lòng mình thế nhưng lại không cảm nhận được có thần niệm xâm lấn, cho dù là Thiên Đế cảnh cũng không có khả năng xâm lấn nguyên thần của hắn mà không để hắn phát giác.
“Ta không biết ngươi đang nói cái gì.” Lục Trần lắc đầu phủ nhận.
“Không phải sao?” Nguyệt Thần cười lạnh, nói: “Chớ vội phủ nhận thế.”
Lửa giận trong lòng Nguyệt Thần bốc lên ngùn ngụt, tra nam tới Thần giới chuyến này chẳng lẽ không phải là vì tỷ tỷ, chỉ đơn giản là tới Thần giới du ngoạn một chuyến hay sao, thật quá đáng rồi.
Tỷ tỷ vì tên gia hỏa này mà sinh một đứa bé, thế nhưng nhìn tên gia hỏa này mà xem, phỏng chừng hắn đã sớm bỏ rơi tỷ tỷ ngoài chín tầng mây rồi.
Nguyệt Thần siết chặt hai nắm tay, xương đốt ngón tay nắm đến trắng bệch, rất muốn cho khuôn mặt ngứa đòn này ăn một đấm, phải hít một hơi thật sâu mới đè lại được lửa giận trong lòng.
“Ngươi không cần phải vội vàng phủ định.” Nguyệt Thần khẽ cười một tiếng: “Kỳ thực, trông ngươi rất giống với một người.”
“Người nào?” Lục Trần hỏi thăm một câu.
“Một đứa bé.”
Theo lời nói của Nguyệt Thần, trong lòng Lục Trần có chút gợn sóng, lúc trước Thần Đế Hi rời khỏi Sơn Hải giới đã mang thai, thời gian trôi qua lâu như vậy, sinh hạ hài tử cũng là hợp tình hợp lý.
“Không biết ngươi đã từng nghe qua ân oán giữa ta và Tử Vong Nữ Thần hay chưa.” đôi mắt thanh lệ của Nguyệt Thần nhìn vào Lục Trần, cười nói: “Mà ngươi rất có thể là có quan hệ với Tử Vong Nữ Thần, ngươi cảm thấy rơi vào trong tay ra sẽ phát sinh ra chuyện gì không tốt?”
“Ta và Thần Đế Hi không có quan hệ gì cả.” Lục Trần vừa phủ nhận, vừa lùi lại.
Nhưng mà xung quanh đã bộc phát ra quang huy Nguyệt Hoa, bao phủ hết thảy, dường như rơi vào thời không bất động, Lục Trần bị lực lượng vô danh trói chặt lấy.
Nguyệt Thần nâng tay lên, xuất hiện một cái dây thừng phát quang quấn quanh người Lục Trần, trói cực kỳ chắc chắn.
Lục Trần giãy dụa, phát hiện không cách nào thoát ra được.
“Đừng uổng phí sức lực, ngươi không thoát ra được đâu.” đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Thần liếc nhìn Lục Trần đầy khinh miệt, nàng đường đường là một vị cấp bậc Thần Đế, cao hơn đối phương tam đại cảnh giới, nếu như không bẫy được đối phương thì nàng cũng không còn mặt mũi để mà sống nữa.
Phía sau lưng Lục Trần đã có mồ hôi lạnh, vẫn là hắn xem thường cấp bậc Tạo Giới cảnh này, nếu như đột nhiên ra tay với mình, căn bản là không có cơ hội phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận