Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1751: Vua ăn cơm mềm

Trong lòng trung niên mặc áo bào tím cũng có chút hoảng sợ, ban đầu ăn mừng hai môn Thiên Đế của Kiếm Đế cung, Lục Trần mới là Thiên Tôn cảnh, không nghĩ tới sau khi chưa tới mấy chục năm, Đại Đế vô địch như hắn ở trước mặt người phía sau lại không chịu nổi một kích.
Trung niên mặc áo bào tím hiểu được, với tu vi của đối phương chắc chắn có thể chiến đấu với Thánh Đế.
“Đừng nói nhảm, là ai chủ trương chiếm công pháp, không truyền ra?” Ánh mắt Lục Trần ác liệt nhìn chằm chằm trung niên mặc áo tím, khiến người sau cảm nhận được một luồng áp lực hùng hậu.
Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống từ trên trán nam tử mặc áo bào tím, hắn cúi đầu, nghiêm túc nói: “Lục điện hạ hiểu lầm, đối với chuyện Lục điện hạ phân phó đối với hoàng thất, đương nhiên bọn ta nghe theo phân phó, tuyệt đối không…”
“Nói như vậy, ngươi là kẻ chủ mưu!” Khóe miệng Lục Trần co giật một chút cười lạnh.
Lục Trần gần như không nghe đối phương trình bày, ý niệm vừa động, trên vòm trời, nổi lên một luồng gió lốc màu vàng kinh người, cắn nuốt khí tức sắc bén không gì so sánh nổi, một thần kiếm màu vàng toàn thân sáng chói sinh ra từ trong gió lốc.
Ngón tay Lục Trần hướng về phía trung niên mặc áo tím, thần kiếm toàn thân mau vàng bay ra, tựa như một tia chớp màu vàng, trong nháy mắt không vào ấn đường trung niên mặc áo bào tím.
Đôi mắt trung niên áo tím trợn to, một vết máu tràn ra từ ấn đường, một tiếng phù, ngã trên mặt đất, hoàn toàn không có sự sống.
Mặt Lục Trần không chút thay đổi nhìn trung niên áo bào tím té trên mặt đất, hắn biết, sợ rằng không chỉ hoàng triều Càn Nguyên này cất giấu công pháp, còn có vô số thế lực làm như vậy, vì giết gà dọa khỉ, nhất định phải giết chết một nhân vật quan trọng.
Lục Trần lạnh lùng hừ một tiếng: “Người trấn thủ Giới thành không thiếu một Hoàng chủ vì lợi ích riêng!”
Người của hoàng thất thấy Đại Hoàng chủ tử vong, trong lòng tràn đầy khủng hoảng, nhưng lại không dám nói gì, tất cả đều câm như hến.
Lục Trần nhìn một đám người cúi đầu phía dưới, thân thể thành viên hoàng thất khẽ run, lạnh lùng nói: “Không phải các ngươi nghĩ ta không quản chuyện này sao, các ngươi sai lầm rồi, đích thân ta quản, từ hôm nay, truyền hai công pháp ra ngoài, mặt khác, còn tin tức Hoàng chủ các ngươi bị ta giết thì truyền khắp xung quanh hoàng triều, càng xa càng tốt, bản thân ta muốn xem còn ai dám giữ cho riêng mình không.”
“Vâng!”
Nửa người Đại Đế rạn nứt kia đã chạy tới lên tiếng.
Trong lòng Đại Đế này cũng sợ Lục Trần giết hắn, vì giải tỏa lửa giận của Lục Trần, phải cung kính chờ phân phó.
Lục Trần liếc mắt nhìn khắp bốn phía, hắng giọng nói: “Ta không hy vọng sau khi ngươi giành được công pháp lại giấu đi, dùng thủy tinh kí ức phục chế hai công pháp, lưu truyền ra ngoài miễn phí, sau này ta sẽ lại đến Sơn Hải giới điều tra, chỉ cần có người tu hành bình thường không tu hành, ta sẽ hỏi tội thế lực lớn nhất của nơi đó.”
Nghe thấy lời nói của Lục Trần, trong lòng mọi người khẽ run sợ, vội vàng lớn tiếng nói: “Lục điện hạ ngươi yên tâm, chắc chắn bọn ta sẽ không giấu giếm!”
Lục Trần thấy một màn như vậy, tương đối hài lòng, tin tưởng không bao lâu chuyện xảy ra ở hoàng triều Càn Nguyên sẽ nhanh chóng truyền khắp hoàng triều xung quanh, một truyền mười, mười truyền một trăm, có lẽ không người nào dám xúi quẩy dính vào hắn.
Làm xong chuyện nơi đây, Lục Trần rời đi.
Trên thực tế, đúng như Lục Trần suy nghĩ, khi chuyện của hoàng triều Càn Nguyên truyền ra khắp hoàng triều xung quanh, toàn thân các Đại Hoàng chủ đổ mồ hôi lạnh, cả người lạnh như băng, lập tức hành động, nhanh chóng tuyên truyền công pháp mình giấu giếm ra ngoài.

Thành Thần Hoàng!
Một trong những Chủ Giới thành, bởi vì người trấn giữ Giới thành này chính là Thần Hoàng Nữ Đế, thế nên có người hiểu chuyện đặt tên là thành Thần Hoàng.
Bên trong thành Thần Hoàng có cường giả Đại Đế đến từ thế lực khắp nơi, đoàn kết một lòng, cùng chống lại Thiên Yêu.
Dĩ nhiên bên trong thành Thần Hoàng cũng có Thiên Tôn, chẳng qua là Đại Tôn trở lên, rất có lòng tin với thực lực của mình, bởi vì Thiên Tôn bình thường rất dễ chết ở chỗ này.
Chỉ là vài chục năm trước, Lục Trần vô tư cống hiến Vạn Kiếp ma công và Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân, người tu hành trong thiên hạ đều có thể tu luyện, yêu nghiệt Thiên Tôn trỗi dậy như nấm mọc sau mưa.
Nhất là Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân kia, nó là pháp môn luyện thể, sau khi tu hành, khí lực tăng gấp mấy lần, cũng khiến bọn họ bớt vài phần sợ hãi đối với hai đại hoàng tộc Hắc Ám Phượng Hoàng và Ma Long bên trong lạch trời.
Trong lòng người đời ở Sơn Hải giới, địa vị Lục Trần có thể so với Thiên Đế, chủ yếu là những những người tu hành tầng dưới chót nhất cũng tu hành hai môn công pháp.
Mặc dù có Hoàng Chủ giấu giếm riêng nhưng có Hoàng Chủ đại công vô tư, không phải mỗi người đều là vì lợi ích riêng.
Giờ phút này, trong một tửu quán ở thành Thần Hoàng, vị trí gần cửa sổ, một thanh niên hình thể mập mạp, nháy mắt ra hiệu với người khác, cười ha ha nói: “Huynh đệ, ta và ngươi thật đúng là hợp ý.”
“Hợp ý!” Lục Trần hơi sững sờ.
Kể từ khi hắn đi tới thành Thần Hoàng, đi vào tửu quán, tên mập hèn mọn lại gần không cần mặt mũi, còn nói hai người bọn họ hợp ý.
“Còn giả bộ!” Tên mập hèn mọn trợn mắt liếc nhìn Lục Trần, vẻ mặt dáng vẻ ta hiểu.
Vẻ mặt Lục Trần ngây ngốc, hắn thật sự không biết tên mập hèn mọn này nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận