Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 287: Một nam một nữ đồng quy vu tận

Bốn ngày tổng cộng bộc phát hơn bốn mươi lần xung kích năng lượng của từ trường, khoảng thời gian dài nhất khoảng hai canh giờ, thời gian ngắn nhất là nửa canh giờ.
Nói chung, sau khi bộc phát một lần xung kích năng lượng, hắn phải tiếp cận thi thể cực nhanh xem có thứ tốt hay không, nếu có lập tức lấy rồi rời đi, chắc hẳn sẽ không có nguy hiểm gì.
Đương nhiên, bước vào phạm vi từ trường sẽ có khả năng kích phát quy tắc biến hóa của từ trường, có khi cũng có thể bộc phát ngay lập tức.
Lục Trần lấy ra một bộ giáp vị màu đen từ trong Thất Tinh giới.
Bộ giáp tối đen như mực, mặt ngoài tỏa ra ánh kim loại lạnh thấu xương, một số lúc còn có thể nhìn thấy một tia ánh sáng hiện lên trên bề mặt giáp vị.
Cái áo giáp vị này tên là Hắc Kim chiến y, là một bộ chiến y Thánh khí, có thể ngăn cản sự công kích thương tổn của Thánh giả, là quà gặp mặt Tam sư phụ Kha Dĩ Nhu tặng cho hắn khi trước.
Nghe nói Hắc Kim chiến y lai lịch bất phàm, vốn là pháp bảo thuộc về một cự đầu Thánh cảnh tầng thứ ba, vị cự đầu đó đánh thua Tam sư phụ, sau đó Hắc Kim chiến y này trở thành chiến lợi phẩm.
Trải qua nhiều lần trắc trở, nó đã trở thành pháp bảo hộ thân của hắn.
Cho tới nay Lục Trần đều chưa từng dùng thử, dù sao mặc loại giáp vị hiếm có đó đi lịch luyện giống như là bật hack, không đạt được hiệu quả lịch luyện như mong muốn cho nên vẫn để không.
Trừ khi có trường hợp khẩn cấp, chẳng hạn như bây giờ.
Lục Trần mặc Hắc Kim chiến y, cảm giác an toàn tăng lên rất nhiều. Hắn đưa tay xoa cằm, vẫn cảm thấy hơi không an toàn, tâm niệm vừa động lập tức có một ngọn lửa màu đen bao xung quanh cơ thể.
Hắc Kim chiến y mặc vào người có ánh sáng màu đen lưu động, một tầng lửa đen bao trùm trên nó. Người Lục Trần phát ra khí tức lạnh như băng, ngọn lửa lại mang theo nhiệt độ cao cực nóng, khiến hắn giống như một ma vương xuất hành.
Lục Trần đi tới mép hố sâu ở trung tâm thành, từ trường lại bộc phát sóng xung kích năng lượng, lực lượng vô hình lướt qua người.
Hắc Kim chiến y bạo phát hắc quang, phát ra năng lượng khó hiểu ngăn cản năng lượng mà từ trường bộc phát.
Lần trước Lục Trần đã cảm nhận được năng lượng từ trường bộc phát ở cự ly gần, xương cốt suýt nữa đã bị nghiền nát, nhưng lúc này hiệu quả tốt hơn nhiều, Hắc Kim chiến y đã ngăn cản toàn bộ.
Lục Trần trực tiếp đi về phía trung tâm của hố sâu, tới trước mặt hai khối băng điêu khắc, đánh giá hai người trong đó.
Hắn phát hiện ra đây là một nam và một nữ.
Cơ thể người nam bên trái vô cùng cường tráng, lưng hùm vai gấu, gương mặt trung niên, mặt ngăm đen, mày rậm mắt to giận dữ trừng mắt, giống như biểu hiện dáng vẻ không dám tin trước khi chết, như một kim cang trợn mắt tức giận nhìn nữ tử.
Trong tay nam tử có một thanh trường mâu màu đỏ, đâm vào ngực nữ tử.
Sau đó Lục Trần lại nhìn về phía nữ tử bên phải, quan sát xuyên qua tầng băng, có thể thấy da thịt nữ tử trắng như tuyết, nàng mặc một bộ trường bào màu xanh da trời, tư thái cực kỳ yểu điệu.
Dung mạo nữ tử cực đẹp, mày cong mi liễu tựa như tiên tử trong tranh.
Đôi mắt xinh đẹp cũng mở ra, đồng tử như ngọc thạch đen bóng mang theo sự linh động và thu hút, thần thái bình tĩnh, không lộ ra biểu cảm đau đớn kể cả khi tim bị một thanh trường mâu màu đỏ đâm vào.
Thậm chí khóe miệng nàng khẽ nhếch lên thành nụ cười như trút được gánh nặng.
"Nữ tử thật xinh đẹp."
Trong mắt Lục Trần hiện lên vẻ si mê.
Không thể không nói, dung mạo nữ tử này khá hiếm thấy trên thế gian, thuộc loại giai nhân tuyệt sắc.
Tuy khí chất kém năm sư phụ nhưng cũng gần bằng rồi.
Trong tay nữ tử cầm một thanh trường kiếm có lam quang bao phủ toàn thân, óng ánh trong suốt giống như dùng ngọc thạch điêu khắc, mũi kiếm của thanh trường kiếm màu lam xuyên thấu mi tâm nam tử da ngăm đen.
Hai người cứ giữ tư thế này như vậy không nhúc nhích, cũng không biết đã đứng bao lâu.
Hai người này xem như đang đồng quy vu tận à.
Hai người trông giống như vừa chết không bao lâu, thế nhưng có quỷ mới biết họ đã chết bao lâu rồi, trên người họ không có chút khí tức sinh mệnh nào, quy tắc xung quanh sôi trào giao hòa với thân thể bọn họ, giữ cho thân thể không thối rữa.
Lục Trần si mê trong chốc lát rồi lập tức dời ánh mắt đi.
Dù sao nữ tử xinh đẹp đến đâu thì cũng đã chết rồi, tuy dung nhan không già, vẫn giữ nguyên dáng vẻ như lúc chưa đóng băng, nhưng chẳng lẽ hắn còn có thể làm gì với một thi thể sao.
"Bảo bối tốt!"
Ánh mắt Lục Trần sáng quắc dừng trên vũ khí của hai người.
Hai người khi còn sống là tồn tại Thánh cảnh tầng thứ ba, vũ khí của bọn họ đương nhiên đều là Thánh khí cực phẩm.
Chẳng hạn như chiến mâu màu đỏ trong tay nam tử, không biết dùng kim loại màu đỏ gì rèn mà toàn thân đỏ trong suốt, có ánh sáng màu đỏ lưu chuyển, sóng uy năng của Thánh khí tỏa ra xuyên qua tầng băng, phóng thích hàn ý kinh người.
Trường kiếm màu lam trong tay nữ tử cũng không tệ, toàn thân xanh thẳm, màu sắc rõ ràng, nếu nhìn thân kiếm trong thời gian dài sẽ bị kiếm quang ánh lên làm mắt đau nhức.
Lục Trần đánh một quyền vào lớp băng, nhận ra tầng băng cực kỳ cứng rắn, không để lại chút dấu vết nào.
Đây là hàn băng do quy tắc ngưng tụ thành, mức độ cứng cáp không thua kém kim loại hiếm chút nào, có thể đóng băng tất cả mọi thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận