Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 740: Nguyên Hán rất vui khi phục vụ cho ngươi

Lục Trần nhìn thoáng qua quản sự, Nguyên Hán lập tức hiểu ý, phất tay với quản sự: “Ngươi lui xuống trước, ta có chuyện cần nói với lão bản này.”
Đợi sau khi quản sự rời đi, Lục Trần mới hạ giọng nói: “Ngươi thấy Trớ Chú giới thế nào?”
Nói xong, hắn lập tức nhìn chằm đối phương.
Nguyên Hán hơi ngây ra, sau đó hỏi: “Lão bản, lần này muốn đối phó với người của Trớ Chú giới sao, đám người này vốn không dễ đối phó.”
Trớ Chú giới ở Huyền vực thâm căn cố đế, giống như sâu bướm, ẩn núp ở trong bóng tối, hơn nữa còn thẩm thấu không ít thế lực, lại thêm cường giả của Trớ Chú giới đông đảo, ít nhất có hai ba mươi Thánh Vương, đây chỉ là số lượng bọn họ biết, không loại trừ Thánh Vương âm thầm hạ giới.
Dù sao thì trêu chọc vào lực lượng Trớ Chú giới này cũng rất nguy hiểm.
Không chỉ giới hạn ở cường giả cấp bậc Thánh Vương nhiều mà còn vì lực lượng nguyền rủa quỷ dị khó lường.
Võ giả không am hiểu hai loại lực lượng hỏa diễm với lôi đình, bình thường bị vật chất nguyền rủa nhập thể rất khó áp chế và giải trừ trong cơ thể.
Lục Trần nhìn chằm chằm Nguyên Hán, thấy đối phương vốn không toát ra sắc mặt đặc biệt, hơi bất ngờ.
Xem ra Vô Lượng cung với Trớ Chú giới không có liên quan.
Bất chợt, Lục Trần gật đầu, bình tĩnh nói: “Lần này muốn đối phó Ninh gia, đương nhiên cũng có khả năng là Trớ Chú giới.”
Lúc này đồng tử của Nguyên Hán co rụt lại, sắc mặt hồi phục lại vẻ nghiêm túc, nói: “Lục thiếu, ngươi cảm thấy Ninh gia có liên quan đến Trớ Chú giới sao.”
Trớ Chú giới đối với thế lực Huyền vực trên cơ bản đều là chuột qua đường, người người hét đánh, đương nhiên cũng có thế lực cá nhân bí quá mạo hiểm, hợp tác với Trớ Chú giới.
Dù sao thì Trớ Chú giới cũng đến từ một phương thế lực lớn của Thượng giới, có bảo vật, tài nguyên… mà người của Hạ giới khó cưỡng lại.
Chỉ có điều, một khi thế lực nào đó bị phát hiện có liên quan đến Trớ Chú giới thì sẽ bị quần chúng tấn công, chết rất thảm.
Lúc trước cũng có mấy môn phái cấp Thánh Vương hợp tác với Trớ Chú giới, chạy đến thành Đan Minh phá hoại, kết quả dẫn đến Hoa Điệp tiên tử lửa giận lôi đình, mấy thế lực đó dễ dàng biến mất trong mây khói lịch sử Huyền vực.
Lục Trần nói: “Thánh vương của Vô Lượng cung có thể gọi bao nhiêu thì đến bấy nhiêu, ta cần bắt người của Trớ Chú giới.”
“Người được xuất động, mỗi người đều có một lần cơ hội được luyện đan sư thập phẩm ra tay luyện đan dược cho.” Lúc Nguyên Hán giật mình Lục Trần thật sự muốn xuống tay với Trớ Chú giới thì Lục Trần bổ sung một câu.
Trong lòng Nguyên Hán rùng mình, quả nhiên thanh niên này đến từ thành Đan Minh.
Bởi vì ở Huyền vực chỉ có thành Đan Minh mới có mấy luyện đan sư thập phẩm.
Lần trước đã suy đoán người này đến từ thành Đan Minh, hiện tại xem ra suy đoán hoàn toàn chính xác.
“Không biết lão bản đến từ nhà nào của năm thế gia lớn luyện đan?” Nguyên Hán cười hỏi.
“Năm thế gia lớn?”
Lục Trần dùng ánh mắt quái dị nhìn Nguyên Hán, thản nhiên nói: “Đều không phải.”
Nguyên Hán ngây ngô, ngoại trừ thành Đan Minh thì còn có thế lực nào có luyện đan sư thập phẩm tọa trấn.
Có lẽ là không.
“Đi theo ta, đến địa bàn của Hoàng Cực tông một chuyến, kéo Hoàng Cực tông cùng nhau đi.” Lục Trần mở miệng nói.
Nguyên Hán trong lúc nhất thời không rõ thân phận của Lục Trần, nhưng vẫn nói: “Được, ta sẽ dẫn ngươi đi.”
Nhưng trong lòng lại có chút không yên.
Bởi vì lần trước hắn với mấy Thánh Quân khác đã săn bắn một Thánh Quân của Hoàng Cực tông ở thành Đan Minh, tuy rằng lúc ấy đã che dấu dung mạo nhưng thi triển tuyệt học đã làm bại lộ thân phận của hắn, cho nên trong khoảng thời gian này, quan hệ của Vô Lượng cung với Hoàng Cực tông rất căng thẳng, đệ tử môn hạ thường xuyên xảy ra ma sát.
Mà người trước mặt lại treo thưởng chủ sự Thánh Quân của Hoàng Cực tông.
Đi đến Hoàng Cực tông kêu trợ thủ, có thể gọi được sao?
Hoàng Cực tông có một phòng đấu giá ở Ninh thành, việc làm ăn rất nổi, lúc Nguyên Hán với Lục Trần đi tới nơi này, lập tức bị đệ tử của Hoàng Cực tông thù hận, bởi vì đệ tử của Hoàng Cực tông đều nhận ra Nguyên Hán, đây là một Thánh Quân của Vô Lượng cung, thời gian trước Thánh Quân này đã săn bắn một Thánh Quân của Hoàng Cực tông.
Song phương thù hận lẫn nhau giống như nước sôi lửa bỏng.
Nhưng đối phương tốt xấu gì cũng là một nhân vật Thánh Quân, mà bọn họ chỉ là nhân vật nhỏ nên dám giận không dám nói.
Đúng lúc này, không gian đột nhiên xuất hiện cảm giác áp lực nồng đậm, một luồng thánh uy mạnh mẽ bộc phát, một âm thanh lôi đình tràn ngập tức giận vang lên: “Nguyên Hán, đến đây làm gì?”
Cuồng phong bắt đầu khởi động, từng luồng khí lưu động, một lão giả áo bào trắng xé rách không gian xuất hiện, đột nhiên chặn ở trước mặt hai người họ.
Ánh mắt của lão giả áo bào trắng này nhìn Nguyên Hán mang theo tức giận nồng đậm.
Giống như có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Nguyên Hán nhìn thấy người đến, cười hì hì, nói: “Chu Đỉnh, đã quen biết mấy ngàn năm, sao tính tình còn nóng nảy như vậy, đừng tức giận, hôm nay ta đến là thương lượng một việc với ngươi.”
Ánh mắt của lão giả áo bào trắng cực kỳ sắc bén nhìn chằm chằm Nguyên Hán, trong không khí ma sát ra tia lửa cuồng bạo.
“Miễn bàn!”
Thánh Quân Chu Đỉnh của Hoàng Cực tông vung tay áo lên, giọng điệu cực kỳ cường thế, không hề thương lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận