Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1187: Xuất sư bất lợi

Thanh niên vẫn nằm trên mặt đất kêu rên thảm thiết, hoàn toàn không nhận ra nguy cơ tử vong đang giáng xuống.
Một lực lượng vô hình lướt qua, chỉ thấy thân thể Long Nhân run lên, dường như bị chịu một kích nặng nề, sau đó cả người bay ngược ra ngoài, hung hăng ngã xuống mặt đất.
Một bóng dáng xuất hiện ở giữa đài, tay áo vung lên cuốn thanh niên đi.
Người can thiệp ra tay là trưởng bối của thanh niên này, nếu trưởng bối không can thiệp thì chắc chắn thanh niên sẽ phải chết trên đài tỷ võ.
Thanh niên xuất chiến đầu tiên thảm bại khiến rất nhiều người xung quanh nóng lòng muốn thử như bị tạt một chậu nước lạnh từ trên đỉnh đầu xuống, dập tắt nhiệt huyết sôi trào.
Long Nhân quá khủng bố, vả lại còn là một Long Nhân bị thương đấy, vậy mà lại dứt khoát lưu loát đánh bại một võ giả cùng cảnh giới với tinh khí thần toàn thịnh.
Hoặc là nói thanh niên vừa mới ra tay cùng cảnh giới với Long Nhân, nhưng hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Tuy đã chứng kiến sự khủng bố của Long Nhân nhưng vẫn có người đứng ra, một thiên kiêu cấp Chí Tôn khác ra mặt, bay lên đài.
Thanh niên này tu thân thể, công pháp vừa vận chuyển, một luồng lực lượng thân thể mạnh mẽ kích động tuôn ra, cứng chọi cứng với Long Nhân, đáng tiếc chỉ giao thủ năm hiệp đã bay thẳng ra ngoài.
Lúc hắn đứng lên, công kích của Long Nhân lại đến, sát ý ngập trời bao phủ thanh niên.
Sắc mặt thanh niên trắng bệch, hắn có bao giờ đối mặt với nguy cơ sinh tử như vậy đâu, chỉ biết đứng chết trân tại chỗ không, trơ mắt nhìn long trảo vồ đến.
Bịch!
Long Nhân lại bị lực lượng vô hình đánh bay, ngã trên đài tỷ võ.
“Còn không mau trở về, đồ mất mặt!” Một giọng nói hận sắt không thành thép truyền đến, chỉ thấy ở phương hướng nào đó trong đám người đen kịt có một nam tử trung niên đứng lên, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm thanh niên trên đài.
Nam tử trung niên này là tông chủ của một thế lực cấp Chí Tôn, thanh niên trên đài là con trai của hắn, con trai xấu mặt ở trước mặt mọi người khiến sắc mặt người làm cha như hắn cũng không dễ coi.
Thanh niên lấy lại tinh thần, mặt đỏ cực kỳ, cúi đầu xấu hổ trở về bên cạnh cha mình.
Vốn cho rằng bản thân am hiểu thân thể sẽ dễ đối phó với Thiên Yêu, muốn lên đài gáy một tiếng cho ai nấy đều kinh ngạc, đã chuẩn bị nghênh đón tiếng vỗ tay của mọi người rồi, nhưng không ngờ chút thực lực này của hắn hoàn toàn không đủ nhìn trước mặt Thiên Yêu, giống như kiến hôi không chịu được một kích, có thể nói là mất mặt đến cực điểm.
Hai thanh niên liên tiếp thất bại, chỉ là không ai chê cười bọn họ, bọn họ đều đến từ thế lực cấp Chí Tôn, ảnh hưởng trong phạm vi thế lực nhà mình rất mạnh mẽ, nhưng phóng mắt khắp Ngũ Hành thiên, nhân vật như bọn họ lại quá nhiều, hơn nữa cũng không phải là đối phó với yêu thú bình thường mà là Thiên Yêu đến từ Vương tộc.
Tộc Long Nhân là kết quả của sự kết hợp giữa Hoàng tộc Ma Long và nhân loại, lực lượng lớn mạnh, thân thể cường hãn, người cùng cảnh giới ở nơi này dám nói có thể thắng Long Nhân không có được mấy người.
Phó cung chủ Hỏa Hành cung đứng ra nhìn xung quanh nói: “Chư vị tiểu bối không nên xem thường tộc Long Nhân, tiểu bối có tu vi đạt tới Thánh Quân hậu kỳ lên đài đi.”
Trong cùng cảnh giới có rất ít người có thể chiến thắng Thiên Yêu, đây là sự thật không thể chối cãi.
“Nhân tộc các ngươi đúng là yếu đuối bất lực, đáng đời trở thành thức ăn của bọn ta!” Trên đài diễn võ, Long Nhân kiêu căng khó thuần thắng hai trận liên tiếp nhìn lướt qua bốn phía, dùng giọng điệu khinh thường nói.
Lời của Long Nhân khiến cho sắc mặt mọi người ở đây đều không đẹp.
Thiên Yêu có cảm giác cao ngạo bẩm sinh đối với Nhân tộc, ngay cả làm tù nhân thì sự kiêu ngạo trong lòng vẫn còn tồn tại.
Trừ khi người cùng cảnh giới có thể thắng bọn họ, tận sức chà đạp, nghiền nát lòng tự trọng của bọn họ.
Nhưng người cùng cảnh giới muốn chiến thắng Thiên Yêu, thật sự không có mấy Thánh Quân làm được, truyền nhân Ngũ Hành tông bồi dưỡng có thể làm được nhưng bọn họ không phải là Thánh Vương, mà chỉ là Chí tôn.
Đi lên có thắng cũng là thắng không oai.
“Để ta!”
Có một thanh niên đứng lên ở nơi có thế lực cấp Thiên Tôn, bước chân hắn trầm ổn, đi lên trên đài.
Thanh niên Thánh Quân hậu kỳ này cao hơn Long Nhân một tiểu cảnh giới, sau khi lên đài, hắn không nói lời vô nghĩa mà lập tức triển khai chiến đấu kịch liệt với Long Nhân.
Ánh mắt Lục Trần nhìn chiến đấu phía trên, hỏi: “Lúc cử hành đại hội trảm yêu, có Thiên Yêu đến cứu viện không?”
Kim Dương nói: “Thông thường thì sẽ không.”
Dù sao Cửu Thiên Sơn Hải giới cũng là sân nhà của Nhân tộc, Thiên Yêu ẩn núp trong bóng tối đã không dễ dàng, sao còn dám tới cứu viện, trừ khi Thiên Yêu bị bắt có thân phận khiếp người, ví dụ như hậu bối của Thiên Yêu mạnh mẽ nào đó hoặc là đệ tử trực hệ Vương tộc, có thể đám Thiên Yêu sẽ bí quá hóa liều đến cứu viện.
Mấy con Long Nhân bắt được lần này chỉ là thành viên của tộc Long Nhân bình thường, thông thường sẽ không có Thiên Yêu đến cứu.
Tuy không có Thiên Yêu tới nhưng lại có Thiên Yêu âm thầm quan sát, ví dụ như trong mấy chục vạn người ở đây, có mấy người có đồng tử màu xanh biếc lộ ra lửa giận thù hận.
“Nhân loại chết tiệt, vậy mà lại bắt tộc nhân của ta để đùa giỡn!” Tại nơi nào đó, ánh mắt của một thanh niên lạnh lẽo, trong mắt hắn lúc thì đồng tử màu đen bình thường, lúc thì biến thành màu xanh yêu dị.
“Vương tử điện hạ, đi thôi!” Bên cạnh có người thấp giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận