Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1741: Không muốn đánh lá bài thân phận lợi hại (2)

Lý Ngao bị ma đầu Vương Tôn để ý, vốn tưởng sẽ có cục diện ắt chết không thể nghi ngờ, nhưng trên đường chạy trốn lại gặp phải phu thê Lục Chính Hằng, sau đó chuyện lạ đã xảy ra.
Nhân vật ma đầu cấp bậc Vương Tôn đuổi giết hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt, lộ ra vẻ hoảng sợ, bỏ chạy không thèm quay đầu lại.
Chưa hoàn hồn lại, trong lòng Lý Ngao đã có một suy đoán, đó là phu thê Lục Chính Hằng tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, có thể là Đế cảnh, nếu không sao có thể dọa ma đầu cấp bậc Vương Tôn bỏ đi.
Nhưng sau đó đã phủ quyết suy đoán này, vì lúc ấy phu thê Lục Chính Hằng đều là Chí Tôn.
Rất nhanh, Lý Ngao lại nghĩ đến một khả năng khác, đó là Lục Chính Hằng có bối cảnh bất phàm, có thể là có cường giả bảo vệ cực kỳ mạnh mẽ trong âm thầm nên đã dọa Vương Tôn đó.
Ít nhất cũng là Đế cảnh.
Cũng tức là phu thê Lục Chính Hằng đến từ thế lực siêu cấp không nói, thân phận còn không thấp.
Mặc dù đoán được nhưng Lý Ngao vốn không lên tiếng mà giả vờ như không hay biết gì, kết giao với Lục Chính Hằng, thậm chí còn mời đến Chấn Thiên tông làm khách.
Bởi vì Lục Chính Hằng không thích ứng ở đại tông môn nên đi theo Lý Ngao đến một tiểu tông môn xa lạ không ai biết hắn.
Mấy năm nay, Lục Chính Hằng cũng thuận lợi thăng cấp Thiên Tôn, nhưng Lý Ngao vẫn chưa biết được thân phận thật sự từ trong miệng hắn, chỉ là Lý Ngao cũng không thèm để ý, dù sao thì lai lịch của phu thê Lục Chính Hằng thần bí, nếu tông môn gặp phải nguy cơ nhất định sẽ bại lộ thân phận giúp tông môn biến nguy thành an.
Hiện giờ, tin tức Chấn Thiên tông nhận được bảo tàng Cự Phong Đại Đế bị truyền ra ngoài, dẫn đến Phi Báo tông dòm ngó, có thể sẽ bị diệt môn, cho nên Lý Ngao chuẩn bị dò xét ý của Lục Chính Hằng.
Lục Chính Hằng nói: “Tông chủ, nghe nói từ trăm năm trước tông chủ Phi Báo tông đã là Đại Tôn, thực lực sâu không lường được, lực lượng của tông môn ta cũng không phải đối thủ của hắn, hiện tại nhân lúc đối phương vẫn chưa đánh tới cửa thì mau chóng rời đi đi.”
Thật ra Lục Chính Hằng có lòng giúp đỡ, cũng không muốn thấy Chấn Thiên tông bị diệt, nhưng nơi này cách Kiếm Đế cung vô cùng xa xôi, đợi phi kiếm truyền thư đến Kiếm Đế cung thì Chấn Thiên tông đã sớm bị diệt mấy lần.
Lý Ngao nghe Lục Chính Hằng nói vậy, trong mắt hiện lên một tia thất vọng.
Chấn Thiên tông sắp ngã vào ranh giới sinh tử tồn vong, Lục huynh cũng không muốn lộ ra lá bài thân phận lợi hại của hắn sao.
Mặc dù trong lòng hơi thất vọng nhưng Lý Ngao vẫn miễn cưỡng cười: “Được, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, đại trưởng lão, dặn dò xuống dưới, chỉnh đốn đệ tử, chọn ngày rời đi, chọn nơi khác mở lại sơn môn.”
“Tông chủ anh minh!” Lão giả mặt đen đứng dậy đáp lại, sau đó lập tức rời đi.
“Ha, chính là ngọn núi nhỏ này sao?” Trên bầu trời, trên tầng mây của Chấn Thiên tông lơ lửng một chiến thuyền màu tím, Lục Trần đứng ở mũi thuyền nhìn ra sơn môn phía dưới, hơi cạn lời lắc đầu.
Lục Trần thật sự không hiểu cách làm của lão già, với quan hệ của hắn, bất kỳ một thế lực đỉnh cấp nào của Sơn Hải giới đều có thể đi vào, muốn tu hành công pháp càng đơn giản hơn, tuyệt học Thánh Đế có đủ hay không chỉ cần một câu nói thì sẽ có người lấy ra từ trong tháp Đông Hoàng đưa cho hắn.
Nhưng hình như lão già nhà mình còn có tâm chí mạnh mẽ, vẫn muốn phấn đấu, cũng có lẽ là không muốn liên lụy hắn nên chạy ra ngoài, bất kể là tu hành pháp môn hay là tài nguyên đều đạt được dựa vào bản thân.
“Tiểu di tử, ngươi đợi ở chỗ này đi, ta xuống dưới gặp lão già nhà ta.” Lục Trần nhìn về phía Nguyệt Nhan nói.
Nguyệt Nhan không phản đối việc này, gật đầu nói: “Được.”
Lục Trần nhảy xuống, tiến vào Chấn Thiên tông, hắn đến không khiến cho bất kỳ ai chú ý, nếu hắn không muốn bị người khác phát giác thì cho dù Thánh Đế cũng không cảm giác được khí tức của hắn, chứ đừng nói đến đám lâu la của Chấn Thiên tông.
Sau khi tiến vào Chấn Thiên tông, thần niệm của Lục Trần vừa quét qua, lập tức nhận ra người tu hành mạnh nhất bên trong tông môn, một nam tử trung niên Thiên Tôn viên mãn.
“Tông chủ Chấn Thiên tông.” Lục Trần lẩm bẩm một câu, thu mình lại.
Tông chủ Lý Ngao quay về phòng, chuẩn bị đóng gói đồ đạc rời đi, nhìn cảnh tượng xung quanh, trong lòng đầy tiếc nuối, dù sao hắn cũng đã sống ở đây mấy trăm năm rồi, có tình cảm sâu sắc.
Đột nhiên, Lý Ngao nhìn thấy một bóng người đang đứng trong bóng tối.
Lý Ngao không cảm ứng được cảnh giới của đối phương, cho dù dùng thần niệm quét qua, cũng hoàn toàn không thể phát hiện ra hơi thở của đối phương, giống như không tồn tại, nhưng nhìn bằng mắt thường, thật sự có một người đang đứng ở đó.
“Không hề có khí tức dao động, ngay cả thần niệm cũng không quét ra được là sự tồn tại cấp bậc gì.” Toàn thân Lý Ngao rét lạnh, sợ hãi tràn đầy trong đôi mắt, đây rốt cuộc là cường giả cảnh giới gì.
Thấy đối phương đứng trong bóng tối không nói gì, Lý Ngao căng chặt da đầu hô một câu: “Tiền, tiền bối.”
Lý Ngao hoàn toàn chắc chắn, người thần bí trong bóng tối là cường giả trên cả Thiên Tôn, không lẽ mục đích của đối phương cũng là bảo tàng của Cự Phong Đại Đế, nếu như phỏng đoán là thật, bọn họ không thể trốn thoát được.
“Tiền bối, ta bằng lòng giao phương pháp tu hành của Cự Phong Đại Đế ra, xin ngươi hãy chừa cho ta một con đường sống.” Lý Ngao thận trọng nói, cơ thể run cầm cập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận