Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 513: Thần tài (2)

Lục Trần và Liễu Khuynh Thành được sắp xếp một biệt viện trong phủ thành chủ, thời gian thoáng cái trôi qua ba ngày, từ sau khi đến thành Vô Song, Lục Trần không còn thấy nữ nhân đó nữa, cho nên chạy đến trước cổng nói với một hộ vệ: “Tìm đại tiểu thư nhà các ngươi đến đây.”
Lục Trần có chút buồn bực, không lẽ nữ nhân đó nhốt mình ở đây sao.
Nhưng nghĩ lại thì không thể nào, dù sao mình cũng do nàng tìm đến, phá hủy cung điện màu xám không thể thiếu hắn, nên không thể nhốt hắn được.
Hơn nữa sau khi đến thánh Vô Song, hắn đã nhận được hai trăm giọt Lôi Tích dịch.
Chỉ thiếu truyền thừa của Cầm Thánh, hứa hẹn nhưng chưa thực hiện.
“Công chúa đã dặn dò, các ngươi cứ đợi là được, nếu nàng quay lại sẽ thông báo cho ngươi.” Hộ vệ trước cổng nói.
Lục Trần thuận miệng hỏi một câu: “Nữ nhân đó đi làm gì rồi.”
Vừa nói ra lời này, hộ vệ đó lập tức lạnh lùng nhìn Lục Trần.
Cái Tử Lăng là con gái của thành chủ, dòng họ này không chỉ rất lớn mạnh ở Thần Phong cổ quốc, hơn nữa trong đại gia đình tộc Ma Bất Tử bên ngoài, họ Cái đều là người nắm quyền, căn cơ thâm hậu.
Mặc dù hắn không biết Lục Trần là ai, nhưng lại thản nhiên nói: “Giọng điệu nói về công chúa bọn ta tôn trọng chút.”
“Ngươi đang dạy ta sao?”
Lục Trần nhếch mày, huyết khí chấn động tản ra ngoài.
Vốn vì chờ đợi ba ngày nên tâm trạng không vui, không ngờ hộ vệ này lại cảnh cáo hắn, điều này khiến Lục Trần rất buồn phiền, cố ý phát ra huyết khí cực mạnh.
Phụt!
Hộ vệ đó lập tức bị huyết khí làm cho chấn động hộc máu, thân thể bởi vì không chịu được áp lực mà bắt đầu rạn nứt.
Hộ vệ dùng ánh mắt khó tin nhìn Lục Trần, trong lòng hoảng sợ, người mà công chúa dẫn về là ai vậy, tại sao lại mạnh như vậy.
Cùng cảnh giới lại phóng ra khí tức suýt chút nữa khiến cơ thể hắn nứt vỡ.
“Dừng tay!”
Chính ngay lúc này, một âm thanh dễ nghe truyền đến.
Xa xa, một bóng dáng xinh đẹp mặc áo tím nhanh chóng bước qua, đi đến trước mặt.
Cái Tử Lăng nhìn Lục Trần, tên này cũng hống hách quá đi, lại dám ra tay với hộ vệ của phủ thành chủ, lẽ nào không biết nơi này là phủ thành chủ thành Vô Song, là địa bàn của nàng sao.
Lục Trần nói: “Thần tài à, hộ vệ nhà ngươi chó cậy thế chủ, không hiểu quý trọng khách nhân, nên ta giúp người dạy dỗ dạy dỗ.”
Lục Trần vừa mở miệng, Cái Tử Lăng đã trợn mắt trắng, vầng tráng trắng muốt trơn bóng xuất hiện mấy vạch đen.
Sao xưng hô Thần tài này nghe không thoải mái chút nào vậy, nàng luôn cảm thấy như bị tiểu tử này hung hăng chơi xỏ.
Không đúng, vốn tiểu tử này đang chơi nàng.
Cái Tử Lăng trợn trắng mắt, tức giận nói: “Ta có tên.”
Lục Trần nói: “Biết rồi, Thần tài.”
Khóe miệng Cái Tử Lăng giật giật, nàng cảm thấy nhất thời không thể sửa ngay được xưng hô này.
Lúc Cái Tử Lăng im lặng, Lục Trần nói: “Hai điều kiện ngươi chỉ thực hiện một, còn một điều, khi nào thì thực hiện truyền thừa Cầm Thánh.”
Nói đến chuyện chính, khuôn mặt xinh đẹp của Cái Tử Lăng thoáng lộ ra ý trịnh trọng, nói: “Ngày đầu tiên trở về thành Vô Song, ta đã tuyên bố với bên ngoài, tất cả người tiến vào có thể đến thành thành Vô Song đoạt truyền thừa Tứ Thánh, một tháng sau chính thức bắt đầu, hiện tại đã tung tin ra ngoài, người ngoài các ngươi đang cuồn cuộn không ngừng đuổi đến thành Vô Song đó.”
“Ngươi chơi ta?” Lục Trần nhìn chằm chằm Cái Tử Lăng.
Vốn hắn cho rằng nếu đối phương nắm giữ truyền thừa Tứ Thánh vậy thì để một mình sư muội đi vào là được.
Nhưng không ngờ nữ nhân này lại tung ra tin tức để người ngoài tề tụ ở thành Vô Song cướp đoạt truyền thừa Tứ Thánh.
Như vậy tỷ lệ đạt được truyền thừa Tứ Thánh sẽ trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Nhìn thấy trên mặt Lục Trần mang theo vẻ phẫn nộ, không biết tại sao, tâm trạng Cái Tử Lăng đột nhiên tốt hơn rất nhiều, hừ nhẹ nói: “Truyền thừa Tứ Thánh vốn thuộc về toàn bộ người ngoài các ngươi, chỉ cho phép hai ngươi tiến vào sợ là không thích hợp, có rất nhiều người ngoài cũng đang giúp bọn ta phá cung điện, còn chết rất nhiều người.”
“Cho nên lần này truyền thừa Tứ Thánh sẽ do người ngoài các ngươi đi hết vào, bọn ta sẽ không xen vào, đương nhiên, nếu thế lực bản địa của Thần Phong cổ quốc muốn xen vào thì bọn ta cũng không quản được.”
Lục Trần không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn nữ nhân này.
Cái Tử Lăng kích thích nói: “Không có lòng tin trổ hết tài năng bên trong nhiều thế lực sao.”
Bỗng nhiên Lục Trần nở nụ cười, nói: “Cũng được, như vậy mới có tính khiêu chiến.”
Vừa nãy Lục Trần hơi phẫn nộ, đó là vì dù sao Tứ Thánh cũng là tiền bối của Tứ Thánh sơn, chỉ cần người của Tứ Thánh sơn tham dự, vậy thì Tứ Thánh này có thể giấu tư tâm, lựa chọn để lại truyền thừa cho hậu bối Tứ Thánh sơn mà không đưa cho người ưu tú, dù sao thì sư muội nhà mình vẫn rất ưu tú, điều này không cần hoài nghi.
Nhưng nguyên nhân khiến Lục Trần đột nhiên thả lỏng là để sư muội đi vào khảo nghiệm một phen trước, để mở rộng kiến thức.
Dù kết quả cuối cùng như thế nào thì sau cùng truyền thừa Cầm Thánh cũng là của sư muội.
Lục Trần chuyển đề tài, mỉm cười nói: “Thần tài, với tư cách là chủ nhà, không dẫn bọn ta đi tham quan thành Vô Song một chút sao.”
Cái Tử Lăng thấy Lục Trần thích ứng nhanh như vậy, bỗng nhiên trong lòng hơi khó chịu, nghe được lời của Lục Trần, khóe miệng cong lên: “Ngươi chắc chắn muốn ra ngoài theo ta.”
“Sao vậy, có vấn đề sao?” Lục Trần nghi ngờ hỏi.
Khóe miệng Cái Tử Lăng khẽ nhếch lên, nói: “Ta mời khách, ngươi dám đi ra ngoài không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận