Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1461: Tạo Giới cảnh (2)

Lục Trần nghe thấy lời nói của lão già, hào quang trong mắt càng ngày càng sáng, suýt chút nữa xông lên, chỉ là nghĩ đến sự kinh khủng của lão già, Lục Trần nhịn lại.
Khi Lục Trần trầm tư, bên cạnh lão già lại thêm một vật, là một áo bào hoa lệ đến cực điểm, lóe ra tia sáng hoa mỹ.
Lão già nói: “Đây là Linh Ấn Bào, đi tới thế giới khác sẽ che dấu khí tức của bản thân, cho dù là nhân vật không thuộc về giới khác, nhưng lại không cảm nhận được sự chống lại của ý chí giới, có thể đi tới tự nhiên.”
Ánh mắt Lục Trần sáng lên, lại là một thứ tốt.
“Đây là Lục Giới châu, giới lực bắt lấy sáu thế giới khác nhau để luyện chế, một khi thôi phát thần quang hộ thể, cường giả Tạo Giới cảnh viên mãn không thể đánh bại.”
“Đây là Tuế Nguyệt Trường Cung…”
“Đây là tháp Chấn Giới…”
Trong khoảng thời gian ngắn, trước mặt lão già lơ lửng vài kiện pháp bảo Tạo Giới cảnh lớn mạnh, hào quang đẹp mắt kia nhìn Lục Trần hoa cả mắt, nuốt nước miếng.
Chỉ là rất nhanh Lục Trần lấy lại tinh thần, cảm giác có cái gì không đúng, lão già thân là ý chí của Thời Quang giới, không cần thiết chạy đến trước mặt một tiểu võ giả như hắn trộm bảo vật, đây là loại chuyện gì.
“Làm sao, muốn không?” Lão già cười nhẹ nhàng nhìn Lục Trần nói.
Lục Trần liếc nhìn, nói: “Không muốn.”
Trong lòng tự nhủ cho dù muốn thì có lẽ lão già cũng không cho hắn.
“Ngươi có thể giao dịch với ta.” Lão già nói, kết quả mới vừa nói xong, Lục Trần hét lên: “Tiền bối, quên đi, ta lại không lấy được thứ gì giao dịch với ngươi.”
Lão già không nói gì, quả thật đối phương không lấy ra được thứ gì giao dịch với hắn.
Lục Trần nhìn lão già nói: “Tiền bối, chúng ta làm giao dịch khác.”
“Giao dịch gì?”
Lục Trần nói: “Tiền bối ngươi cho ta mượn những bảo vật này dùng trước, đợi sau này ta lớn mạnh thì trả lại ngươi, như thế nào.”
“Một tay tiểu tử ngươi tính hay, cho ngươi mượn thì ta có lợi gì?” Lão già chê cười một câu, nhưng trong lòng rất kích động, tên tiểu tử này lại lên tiếng mượn hắn những bảo vật này, người bình thường nào dám mở miệng mượn những đồ này của hắn.
Thật sự thỏa mãn hình ảnh tương lại chủ nhân nhìn thấy từ dòng sông thời gian.
Lục Trần không nói ra lời, quả thật không cho được đối phương thứ gì, đang lúc Lục Trần thất vọng, lão già nói: “Như vậy đi, đợi lát nữa ta có một thử thách, chỉ cần ngươi hoàn thành thử thách, ta cho ngươi mượn những đồ này, như thế nào?”
Lục Trần nghe thấy lời nói của lão già, trong lòng vô cùng kích động, hắn chỉ là thuận miệng nói mà thôi, thế nhưng lại sẵn sàng cho hắn mượn bảo vật Tạo Giới cảnh này, chẳng qua rất nhanh tỉnh táo lại, vẻ mặt nghi ngờ nhìn lão già: “Tiền bối, không phải ngươi có âm mưu gì sao?”
Cũng không phải Lục Trần nghĩ như vậy, lão già có phần nhiệt tình quá đáng với hắn, không chỉ cặn kẽ giải đáp các loại nghi ngờ, còn cho hắn mượn nhiều bảo vật, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Lục Trần nhìn về phía lão già cũng đề phòng.
“Tên nhóc nhà ngươi, lấy ra thứ khiến ta nhớ nhung?” Thấy cả mặt Lục Trần cảnh giác, lão già cười mắng một câu, nếu không phải hai sở thích lớn của tiểu tử này phù hợp với trợ thủ tương lai mà chủ nhân dòm được, cũng không muốn nói thêm một câu với hắn.
Chỉ là cho dù đối phương đáp ứng hai sở thích, cũng không phải lần đầu tiên lão già cho hắn bảo vật mà là quyết định tiếp tục quan sát một thời gian ngắn.
Lục Trần im lặng tại nguyên chỗ, có lẽ thứ đáng tiền nhất trên người là Hư Không Thành Bảo và Lục Thần kiếm, hai kiện vật phẩm này cũng không tính là pháp bảo của Tạo Giới cảnh, chỉ có thể nói là khá gần, không bì được với những pháp bảo mà lão già mới vừa rồi lấy ra.
Trên người mình quả thật không có thứ gì giá trị khiến đối phương nhớ thương, hơn nữa người ta là hóa thân của ý chí Thời Quang giới, sức chiến đấu ngập trời, căn bản không cần thiết tính toán một võ giả mới cấp Chí Tôn như hắn.
Nghĩ tới đây, Lục Trần phun ra một câu nghi ngờ: “Vì sao tiền bối sẵn sàng cho ta mượn những đồ này?”
“Lý do nhìn ngươi thuận mắt có được không?” Lão già cười híp mắt nói.
Đột nhiên, sắc mặt lão già chợt thay đổi, cách khoảng không chộp một cái, không khống chế được một vật bên trong nhẫn không gian của Lục Trần bay ra ngoài, chính là đồng tiền vận mệnh Đế sư Mạnh Du Nhiên cho hắn.
Trong nháy mắt lão già thấy đồng tiền vận mệnh, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, cũng không có tâm trạng trêu chọc, trầm giọng hỏi: “Làm sao đồng tiền vận mệnh ở trên người của ngươi.”
Trên mặt lão già tất cả đều là vẻ âm tình bất định, tên nhóc trước mặt kia chỉ là một Chí Tôn cảnh nho nhỏ, khoảng cách Tạo Giới cảnh cách xa vạn dặm, nhưng mà tại sao đồng tiền vận mệnh ở trên người hắn.
Đồng tiền vận mệnh chỉ săn con mồi lớn, cũng không săn loại tiểu võ giả này.
Lục Trần thấy đồng tiền vận mệnh xuất hiện, ý niệm đầu tiên trong lòng chính là lão già muốn chiếm đồng tiền của hắn, chỉ là thấy lão già không dám dùng tay đụng vào, ngược lại vẻ mặt kiêng kỵ nghiêm túc, trong lòng khẽ động, bản năng trong lòng dâng lên một cảm giác xấu.
Đại sư phụ từng nói với hắn, cảnh giới của đồng tiền vận mệnh liên quan đến trên Thiên Đế, đích thân sư tổ giao cho hắn, còn bảo hắn bảo quản tử tế.
Bây giờ biểu cảm của lão già nói cho hắn biết, dường như không phải đồ tốt.
Lục Trần sờ đầu, hỏi nghi ngờ trong lòng: “Tiền bối, sư phụ ta nói đồng tiền vận mệnh liên quan đến cảnh giới trên Tạo Giới cảnh, có thật không?”
“Thì ra là sư phụ ngươi?” Sắc mặt lão già vô cùng u ám, lạnh giọng nói: “Sư phụ ngươi ngu muội, vì sao phải cho ngươi vật này, thứ này hại ngươi.”
Lục Trần nghe thấy lời nói của lão già, trầm tư tại nguyên chỗ, đây là đồng tiền vận mệnh sư tổ Mạnh Du Nhiên cho hắn, bí mật truyền thuyết liên quan đến trên Thiên Đế cảnh, nhưng mà lời từ trong miệng lão già nói ra, đây là hại hắn.
Rốt cuộc hắn nên lựa chọn tin tưởng người nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận