Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 898: Ép buộc Trịnh Huy Hoàng

“Điều này thì không cần ngươi phí tâm!” Lục Trần lười biếng nói một câu, ngay sau đó ánh mắt sáng lên.
“Lôi Đình Thánh phù trung đẳng, sau khi kích hoạt có thể phóng thích công kích lôi đình, có thể đánh trọng thương thậm chí giết chết Thánh Quân, cần chiến công: 600.”
Phù chú đánh trọng thương Thánh Quân đối với Lục Trần giai đoạn này tuyệt đối thuộc về thứ tốt, vì thế Lục Trần trực tiếp thò tay vào chùm sáng, chợt lấy ra một ngọc phù màu lam, bên trên ngọc phù có khắc đường nhỏ màu lam đan xen, những đường nhỏ màu lam này giống như trận văn, tản mát ra năng lượng chấn động thần bí.
“Chỉ cần bóp nát là có thể kích hoạt uy lực của phù chú!” Một luồng tin tức rơi vào tai Lục Trần.
Trước đây Lục Trần từng dùng Phá Không phù, là Thư Thánh cho hắn, vì tránh Thánh Quân đuổi giết, tuy rằng cuối cùng cũng bị Hứa Thanh Dao đại thiên tôn bắt được.
Lục Trần đùa nghịch Lôi Đình phù trong tay, chợt thu lại, bỏ vào trong nhẫn không gian.
Trịnh Huy Hoàng bên cạnh trợn tròn mắt, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.
Hắn đã nhìn thấy cái gì vậy, người này trực tiếp đưa tay vào chùm sáng, lập tức lấy một Thánh phù ra, tại sao hắn không cần ngọc bội ghi chép chiến công vậy.
“Phá Không Thánh phù trung đẳng, cũng không định hạng phạm vi truyền tống trăm vạn dặm, cần chiến công: 600.”
Lục Trần trực tiếp vươn tay lấy một ngọc phù tản ra ánh sáng màu bạc từ trên trong chùm sáng ra, đây là Phá Không phù.
“Mặc dù không biết Phá Không phù trước đó Tô Mục Đồng cho ta có phẩm giai gì, nhưng có thể không định hạng phạm vi truyền tống ngàn vạn dặm, Phá Không phù trung đẳng này không định hạng phạm vi truyền tống trăm vạn dặm, so ra kém xa Phá Không phù mà Tô Mục Đồng đưa cho ta.” Lục Trần lẩm bẩm một câu, nhưng vẫn thu Phá Không phù lại.
Ánh mắt của Trịnh Huy Hoàng bên cạnh đều sắp lồi ra rồi, người trước mặt lại lấy ra một ngọc phù nữa.
Hơn nữa, còn là trực tiếp vươn tay lấy đồ vật ra ngoài.
Trịnh Huy Hoàng lấy lại tinh thần, trong lòng vô cùng khó hiểu, hắn nhìn trúng một thứ bên trong chùm sáng, cũng học Lục Trần lấy tay trực tiếp luồng vào bên trong, nhưng tay còn chưa thăm dò vào đã cảm nhận được một luồng cấm chế chấn động vô hình ngăn cản tay hắn xâm lấn.
“Mẹ kiếp, sao ta không làm được?” Trịnh Huy Hoàng thầm mắng một câu ở trong lòng.
Tên trước mặt này không cần chiến công, trực tiếp lấy đồ vật ra ngoài, mà hắn làm theo lại không được.
Khi Trịnh Huy Hoàng nhìn thấy Lục Trần trước mặt lần thứ ba lấy ra một ngọc phù màu lam từ trong chùm sáng, cuối cùng hắn không nhịn được tò mò trong lòng, nhỏ giọng hỏi: “Sao ngươi có thể làm được vậy?”
Trịnh Huy Hoàng cảm thấy Lục Trần đã nắm bắt được sơ hở của tháp Đông Hoàng cho nên mới có thể lấy được đồ vật mà không cần ghi chép chiến công.
Nếu hắn cũng có được cách này, vậy chẳng phải là có thể tùy ý lấy đồ vật bên trong tháp Đông Hoàng sao.
Nghĩ như vậy, một dòng máu xông thẳng vào đầu Trịnh Huy Hoàng, toàn thân đều là trạng thái phấn khích.
“Cái gì?”
Lục Trần liếc nhìn tên mập bên cạnh.
Trịnh Huy Hoàng gấp gáp nói: “Chính là tại sao ngươi không cần ghi chép chiến công lại có thể lấy đồ vật ra ngoài, sao làm được, dạy ta đi.”
Trịnh Huy Hoàng nói xong, lộ ra nụ cười nịnh nọt.
“Rất đơn giản, ngươi trực tiếp đưa tay vào giống như ta.” Lục Trần vừa nói, vừa lấy ra một thanh vũ khí từ bên trong chùm sáng cỡ lớn bên cạnh, sau đó lại đặt vào bên trong.
Trịnh Huy Hoàng nhìn thấy động tác của Lục Trần, hắn vội vàng thử một lượt, nhưng vẫn bị cấm chế chặn lại, hoàn toàn không cách nào lấy được đồ từ bên trong ra.
Hắn vội vàng vò đầu bứt tai, nói: “Ta không làm được.”
Trịnh Huy Hoàng cảm giác tam quan của mình đã sụp đổ, bất kỳ chuyện gì gặp phải hôm nay đều vượt qua lý giải của hắn.
Một thằng nhãi may mắn đến từ mười vực, may mắn đến được không gian Đông Hoàng, lại may mắn đi lên tầng hai, càng may mắn hơn là hình như hắn có thể lấy đồ vật bên trong không giới hạn còn không cần hao phí chiến công.
“Rốt cuộc sao ngươi làm được?” Trịnh Huy Hoàng gầm gừ hỏi, cổ họng khô khan.
Năng lực của Lục Trần quả thực khiến hắn sợ ngây người, không thể tin cảnh trước mắt là thật, sao có người lấy được đồ vật từ bên trong chùm sáng mà phớt lờ quy tắc Đại Mộng Thiên Nữ tạo ra chứ.
Đáng tiếc, lần này Lục Trần không để ý tới Trịnh Huy Hoàng, một tay của hắn đặt ở trên chùm sáng, một tin tức xuất hiện trong đầu hắn.
“Tỏa Kiếm Quyết, tuyệt học vô thượng của Kiếm Đế cung, tư cách nhập môn tu hành, kiếm ý cấp Hoàng, cần chiến công: 100 vạn.”
Lục Trần lập tức kinh ngạc không hiểu, Kiếm Đế cung này có lẽ không phải là Kiếm Đế cung của mười vực, bởi vì cần nhiều chiến công quá, cần một trăm vạn, trước đó hắn đã xem qua phần lớn Thánh pháp trung đẳng, cũng chỉ cần mấy ngàn chiến công mà thôi.
Bộ Tỏa Kiếm Quyết này, chiến công cần có quả thực là một con số thiên văn, có thể tưởng tượng hoàn toàn vượt qua Thánh pháp hoặc là Chí Tôn pháp.
Võ kỹ bản thân Lục Trần tu hành phần lớn đều đến từ Kiếm Đế cung, hiện giờ một bộ kiếm quyết mới xuất hiện ở trước mặt hắn, hơn nữa tư cách tu hành là cần phải tăng kiếm ý lên đến cấp bậc cấp Hoàng, chứng tỏ môn kiếm quyết này rất trân quý.
Lục Trần không chút do dự, trực tiếp đưa tay vào, chạm vào tuyệt học bên trong, nhưng lần này hắn không lấy bí tịch bên trong ra, bí tịch bên trong hóa thành từng ký tự màu vàng, hình thành từng luồng kim quang tiến vào ấn đường.
Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận