Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1552: Thánh Đế tử vong

Bởi vì từ góc độ giàu có của nhẫn không gian, chắc chắn tên nhóc này là đứa con yêu Ninh Thiên Quân.
Lục Trần cũng không khỏi không bội phục vận khí nghịch thiên của mình, tùy tiện tìm một chỗ khôi phục linh lực, cũng có thể nhặt được một công pháp luyện thể lớn mạnh.
“Cũng không biết chiến đấu thế nào?” Lục Trần chợt nhớ tới Dương Tinh Văn còn đang chiến đấu, thân hình chợt lóe, mượn hư không nhanh chóng đi về phía chiến đấu, không lâu lắm, Lục Trần trở lại chiến trường, ẩn núp ở giữa một đám người vây xem.
Một đám người vây xem bên cạnh, đều là Thiên Tôn và Đế cảnh, Lục Trần rất muốn cho bọn họ một mũi tên.
Sau đó nhìn về phía Thánh Đế chiến đấu, chân mày lập tức nhíu lại, tình cảnh của Dương Tinh Văn rất không ổn, nhưng lại đồng thời bị ba Thánh Đế bao vây tấn công.
Ngay cả Dương Tinh Văn chiến lực ngập trời, cũng khó mà giải quyết khốn cảnh trước mắt trong khoảng thời gian ngắn.
Chiến đoàn ở nơi xa, va chạm hai con kỳ lân như ngọn núi, còn bốn hình bóng mơ hồ ở bên cạnh, một con kỳ lân, bốn người, tổng cộng năm cường giả Thánh Đế bao vây tấn công Hạng Kế Bắc, bốn người lấy thuật pháp oanh kích ở mặt ngoài của kỳ lân, khiến cho vảy đen tung bay, máu chảy không ngừng.
Hạng Kế Bắc thỉnh thoảng phát ra tiếng gào thét thống khổ.
Hạng Kế Bắc bị năm Thánh Đế áp chế toàn diện, tình cảnh còn thảm hơn so với Dương Tinh Văn, rất hiển nhiên nhà giam trước để một người đánh mười người là khoác lác.
Về phần nhà giam phóng ra những Thiên Tôn và mấy vị Đại Đế kia, giờ phút này đã không thấy bóng dáng, đoán chừng trong thời gian hắn biến mất, cả đoàn đã bị diệt rồi.
“Ôi…”
Lục Trần liếc mắt thấy, phát hiện một món hàng.
Ở nơi cách hắn không xa, có một người toàn thân là máu ngồi xếp bằng ở hư không chữa thương, chính là Hứa Nguyên.
Lúc trước là Hứa Nguyên và Dương Tinh Văn chiến đấu, trong thời gian hắn biến mất, hai Thánh Đế Mẫn Thành và Liêu Đỉnh tham chiến, chiến đấu thêm vài phút đồng hồ, ngoài một Thánh Đế xa lạ ra sân, thay thế Hứa Nguyên đi xuống.
“Dương Tinh Văn, từ bỏ thôi, ngươi không kiên trì được bao lâu?” Sau lưng Mẫn Thành dâng lên một mảnh linh lực đại dương, hai tay ngưng ấn, một tòa linh lực núi cao xuất hiện ở đỉnh đầu Dương Tinh Văn, hai tay chợt đè xuống, núi cao giáng xuống một tiếng ầm vang.
Vẻ mặt hai người lạnh lùng, thi triển thuật pháp, giải phóng sức mạnh công phạt lớn mạnh vượt qua Dương Tinh Văn.
Bốn con rồng lớn bay quấn quanh thân thể Dương Tinh Văn, hai con công kích một đường, lần lượt tấn công về phía hai người bên cạnh, sau đó song chưởng nâng lên, giống như nâng lên một mảnh bầu trời, lực đại đạo phát ra từ lòng bàn tay, hóa thành hai chùm tia sáng, làm vỡ nát ngọn núi linh lực.
“Tiếp tục như vậy thì tình hình rất không ổn.” Lục Trần thì thào lẩm bẩm.
Lục Trần cảm nhận được khí tức của Dương Tinh Văn dần dần giảm xuống từ đỉnh phong, nhìn bộ dáng này, đã không kiên trì được bao lâu, tự mình nhất định phải cho Dương Tinh Văn gánh chút áp lực.
Cho nên, ánh mắt của Lục Trần liếc về phía Hứa Nguyên chữa thương.
Mặt hàng này bị thương, có lẽ có thể một dùng mũi tên giết chết.
Lục Trần nói làm là làm, hai tay xuất hiện một cung lớn màu đen, nhanh chóng kéo ra rồi buông tay.
Một mũi tên bắn về phía Hứa Nguyên.
Cả quá trình hoàn thành trong khoảnh khắc, thế cho nên khi mũi tên bắn đi, người xung quanh mới nhìn thấy Lục Trần chả biết xuất hiện bên cạnh lúc nào, vội vàng lớn tiếng cảnh báo về phía Hứa Nguyên: “Hứa tiền bối, cẩn thận!”
Bây giờ Hứa Nguyên đang ở thời khắc buông lỏng cả người nhất, bởi vì thanh niên kia giết con nối dõi của hắn đã chết, Dương Tinh Văn bị ba Thánh Đế bao vây tấn công, Hạng Kế Bắc bị năm Thánh Đế kiềm chế, xung quanh không có uy hiếp khác, có thể yên tâm ổn định chữa thương.
Đúng lúc này, khóe mắt Hứa Nguyên cuồng loạn kịch liệt, cơ thể phát rét, một luồng cả giác kinh sợ khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung, nảy sinh từ đáy lòng, nhanh chóng truyền khắp toàn thân, đồng thời hắn cũng nghe thấy lời cảnh báo hắn của người xung quanh.
Hứa Nguyên quay đầu lại, trong con mắt chiếu rọi một chùm tia sáng, mơ hồ có thể thấy được đường đi của mũi tên, nó phát ra uy lực lớn mạnh, tạo thành uy hiếp mãnh liệt đối với hắn.
Ầm!
Hứa Nguyên còn muốn thúc dục sức mạnh, đột nhiên đã muộn, khi mũi tên mang theo sức mạnh hủy diệt rơi vào trên người hắn, một tiếng ầm, cả người Hứa Nguyên không có chút huyền niệm nổ tung, phát thành một nhóm huyết vụ.
Dư âm kinh khủng, lập tức thổi quét ra ngoài, phạm vi khoảng cách nổ tung gần vài Thiên Tôn nhất, trực tiếp bị tung bay, ngất đi.
Động tĩnh của nơi này cũng hấp dẫn nhóm người Dương Tinh Văn đang chiến đấu.
Bọn họ cảm nhận được năng lượng dao động kịch liệt, khí tức giống hệt lúc trước, lập tức liếc nhìn, chỉ thấy vị trí chỗ ở của Hứa Nguyên bị một chùm ánh sáng trắng chói mắt bao phủ.
“Mẫn Thành, Liêu Đỉnh, ta mẹ nó, con mẹ nó không phải nói giết tiểu tử kia ư, ta hận.” Trong chùm ánh sáng trăng kia giống như có thể hòa tan vạn vật thế gian, truyền ra âm thanh oán khí ngất trời của Hứa Nguyên.
Sau đó, âm thanh im bặt, chứng tỏ nguyên thần còn sót lại của Hứa Nguyên bị hòa tan.
Một Thánh Đế lớn mạnh, nuốt hận tại chỗ.
Trước khi Hứa Nguyên chết, hận ý đối với người đánh lén thì lại là thứ yếu, hận nhất hai con rùa rụt cổ Mẫn Thành và Liêu Đỉnh.
Rõ ràng không bắt được thanh niên kia, lại nói bị hai người bọn họ đánh chết.
Nếu thật sự để thanh niên kia chạy, cũng không khiến hắn sơ ý chữa thương như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận