Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1370: Gọi gia gia

Sau khi Nông Tinh Văn thông tri xuống, một đám đông Thánh Vương xuất hiện, những người này đều do Nông thị chiêu mộ, dẫn đầu đội là một số đệ tử dòng chính bước vào trong bí cảnh.
Sau đó đến phiên những thế lực khác.
"Tên lông rậm kia, đứng lại cho ta." Lục Trần dẫn theo một đám người bước lên đài cao, sau đó quát về phía Thanh Ổ.
Thấy Thanh Ổ chuẩn bị tiến vào, Lục Trần lập tức đứng ra mắng đối phương, nghe nói tên này áp chế Cảnh Tử Mặc xong vẫn chưa thả hắn ra ngoài.
Thanh Ổ thấy Lục Trần đi tới, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi, từ khi đưa đối phương đến đây cũng không hề đắc tội người đó, sao giờ lại nhảy ra gây rắc rối cho hắn.
Những người xung quanh cũng nhìn thấy đám Lục Trần, đa số ánh mắt của họ đều đổ dồn vào hai thiếu nữ. Dù sao dáng vẻ của hai nàng cũng vô cùng bắt mắt, hơn nữa bọn họ cũng nhận ra Mai Tiêu, cái vị đã đánh bại Hoa Vân Phi.
Mọi người đều lộ vẻ mặt quái dị khi thấy Lục Trần quát Thanh Ổ.
Trong lòng nghĩ thầm, thanh niên này là ai, sao lại có lá gan lớn như vậy? Thanh Ổ chính là một trong những Thánh Vương cảnh mạnh nhất Hỗn Nguyên Thiên.
Một điểm nữa là Thanh Ổ cực kỳ cường thế bá đạo, chỉ cần một câu không vừa ý sẽ động thủ, mọi người đều cho rằng Lục Trần gọi Thanh Ổ như vậy nhất định là hành động tìm chết. Nhưng phản ứng của Thanh Ổ nằm ngoài dự đoán của mọi người, hắn không hề nổi nóng mà lạnh lùng hỏi Lục Trần: "Ngươi muốn gì?"
Phản ứng của Thanh Ổ thực sự nằm ngoài dự liệu của mọi người, không chỉ có những người xung quanh sững sờ mà ngay cả Thiên Tôn của tộc Thanh Bằng cũng ngây người, chuyện này không phù hợp với tính cách của Thanh Ổ nha.
"Ngươi trấn áp tiểu đệ của ta, mau thả hắn ra ngoài, nếu không ta sẽ nhổ sạch lông chim của ngươi rồi nướng ngươi tại chỗ." Lục Trần uy hiếp.
Thanh Ổ nghe xong, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Những người xung quanh lại lộ ra vẻ mặt vô cùng kỳ quái, đây là lần đầu tiên họ gặp một thanh niên kiêu ngạo như vậy, thế mà lại tuyên bố muốn nướng Thanh Ổ.
"Ngươi là ai?" Thanh niên kiêu ngạo mặc cẩm bào màu vàng bên cạnh Thanh Ổ nhìn chằm chằm vào Lục Trần với ánh mắt vô cùng sắc bén.
"Một tên cướp." Sư Hoàng ở bên cạnh đột nhiên quái gở nói một câu.
Đương nhiên Sư Hoàng nhận ra Lục Trần, cho dù người này có hoá thành tro cũng nhận ra, đối phương đã từng thó rất nhiều đồ tốt trong tộc của bọn họ, hắn vừa nhìn thấy người này là sẽ tức giận.
"Tên cướp." Lục Trần liếc Sư Hoàng rồi nói: "Ngươi ngứa da à, có muốn ta giúp ngươi nới lỏng da ra không."
Sư Hoàng nghe vậy, sắc mặt trở nên khó nói nhưng không nói gì thêm.
Lục Trần tiếp tục mỉa mai: "Ta là một tên cướp, còn ngươi thì không phải cướp. Thế ngươi đến tranh giành bí cảnh này làm gì, trở về Ngũ Hành Thiên đi."
"Mau thả ra." Lục Trần thấy Sư Hoàng không đáp, sau đó quay đầu nói với Thanh Ổ.
"Ai?" Thanh Ổ hỏi.
Đời này hắn đã trấn áp rất nhiều người, thậm chí không biết đối phương đang nói đến ai.
"Cảnh Tử Mặc."
Nghe xong, Thanh Ổ lập tức có ấn tượng, ngay sau đó đã thả một người ra khỏi nhẫn không gian, đúng là Cảnh Tử Mặc.
Cảnh Tử Mặc được thả ra đột ngột nên vẫn còn hơi sững sờ khi nhìn thấy đám người xung quanh. Nhưng khi thấy Tiêu Dao và Lục Trần, hắn đã lập tức hiểu ra và vội vàng cảm kích nói: "Đa tạ Lục huynh đã cứu mạng."
"Đừng khách khí."
Lục Trần khoát tay, sau đó nói với Thanh Ổ: "Được rồi, người có thể cút."
Thanh Ổ không nói gì, bước vào trong bí cảnh. Thanh niên kiêu ngạo bên cạnh hắn cũng chỉ liếc Lục Trần một cái, còn nhiều cơ hội để dạy dỗ đối phương, vì vậy nên hắn không vội.
"Lục huynh, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Lục Trần đánh giá đối phương, sau đó hơi kinh ngạc nói: "Hoá ra là bại tướng dưới tay ta."
Lục Trần nhận ra người này, đây là Mặc Tễ, người đã bị đánh bại trong không gian Đông Hoàng trước đây, đối phương rất am hiểu công kích bằng trận pháp.
Lời này vừa nói ra không chỉ khiến Mặc Tễ xấu hổ mà tất cả những người xung quanh cũng phải câm nín. Nhưng bọn họ rất tò mò về lai lịch của Lục Trần, thanh niên từ trên trời rơi xuống này rốt cuộc là thần thánh phương nào. Thanh Ổ không dám nói lời nào trước mặt hắn, ngay cả nhân vật làm mưa làm gió của Mặc gia cũng là bại tướng dưới tay người này.
Sắc mặt Khung Nghệ của Đại Nhật tông và Hoa Vân Phi từ thánh địa Thái Hư cũng hơi thay đổi.
Khung Nghệ nghĩ thầm rằng quả nhiên mình đã đoán đúng, thanh niên tên Lục Trần này vô cùng đáng sợ, còn Hoa Vân Phi thấy thanh niên hắc ý đã đánh bại mình đang đứng sau Lục Trần, chứng tỏ người kia cũng chỉ là một thủ hạ của đối phương. Hắn rốt cuộc là ai, ngay cả thủ hạ của người này mà mình cũng không đánh lại được, trong lòng Hứa Vân Phi đột nhiên xuất hiện cảm giác thất bại chưa từng có từ trước đến nay.
Rắm vương Ô Khung trong đám đông nhìn thấy Lục Trần cũng hơi giật mình, chẳng trách Kiếm Tam có thể đè bẹp hắn, ngay cả Thanh Ổ và Mặc Tễ cũng bại trận dưới tay hắn.
Trong trận doanh khác, một thanh niên đi theo sau một công tử văn nhã, cũng chính là Liễu Vô Song khi thấy tam hại đều đang ở chỗ Lục Trần, hắn mừng rớt nước mắt, cuối cùng tứ hại bọn họ cũng tập hợp lại rồi.
Lục Trần dẫn mọi người lên trên đài cao, chuẩn bị tiến vào không gian bí cảnh, đột nhiên một giọng nói bên cạnh truyền đến: "Đợi đã."
Mạnh Du Nhiên nhìn chằm chằm Lục Trần, khẽ cười nói: "Ngươi không thể vào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận