Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1731: Cẩu sư huynh

Bên cạnh còn có một nữ nhân xinh đẹp với vẻ mặt không vui.
Một nam một nữ, chính là Lục Trần và tiểu di tử Nguyệt Nhan của hắn.
Lần trước Lục Trần đuổi theo từ Tử Vong thần quốc đến Nguyệt Thần sơn, giống như cao da chó dính vào người tiểu di tửvậy.
Mà Nguyệt Nhan vốn cho rằng rời khỏi Nguyệt Thần sơn sẽ thoát được cơn ác mộng, nhưng càng nghĩ càng thấy không đúng, tại sao chỗ của mình lại bị tiểu tử này chiếm cứ, mình lại thành không có nhà để về.
Ở bên ngoài trốn nửa tháng, đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Nguyệt Nhan tạo nên một trận pháp ở Nguyệt Thần sơn, sau đó theo Lục Trần về Sơn Hải giới, lại tạo dựng một trận pháp khác ở đó.
Lục Trần thấy Nguyệt Nhan đồng ý trở về Sơn Hải giới thì không đến Tử Vong thần quốc tạm biệt, bởi vì cho dù Bạch Hi bỏ qua thành kiến với sư phụ cũng sẽ không lập tức yêu hắn.
Mặc dù Bạch Hi có Bạch Hạo và đoạn ký ức kia cản trợ, nhưng bỏ qua những điều này thì nàng là đệ nhất cường giả ở Thần giới.
Bởi vì Võ Thần đứng đầu bảng Thần giới đã chạy trốn khỏi Thần giới, Bắc Cực Chiến Thần đứng thứ hai bảng Thần giới lại đánh không lại Bạch Hi, cho nên về cơ bản Bạch Hi được xem như là đệ nhất cường giả Thần giới.
Hiện nay so sánh tu vi của Lục Trần với Bạch Hi thì vẫn còn quá yếu, có thể nói là khác nhau một trời một vực, không có cách nào chinh phục Bạch Hi cao ngạo.
Mặt khác, Lục Trần vô cùng cần phải tăng thực lực lên, đối mặt với những uy hiếp tiềm ẩn nên không thể ở lại Thần giới, thực lực tăng cao, mị lực tự nhiên sẽ vô hình tăng lên. Lục Trần muốn sau khi đạt tới Tạo Giới cảnh thì khi nói chuyện với Bạch Hi mới đủ mạnh, sống lưng mới đủ cứng.
Về phần nhi tử Bạch Hạo, Lục Trần không có ý định đưa về, đi theo hắn học hỏi cũng không được gì nhiều, mỗi người đều có con đường riêng phù hợp, không nên nhúng tay can thiệp quá sâu.
Có một số phụ huynh giáo dục con em đều thích che chở, trưởng thành dưới cánh chim, loại này thuộc về nuôi trong nhà, cũng có người thích bỏ mặc để nó trưởng thành, cũng chính là buông lỏng.
Lục Trần đương nhiên là sử dụng biện pháp buông lỏng này, dù sao cũng vì một chữ, lười.
Mục đích Lục Trần trở về Sơn Hải giới chính là vì giải quyết vấn đề của Thiên Yêu giới, sau đó, có thể hắn sẽ đi theo con đường cũ của Võ Thần, bắt đầu một cuộc chạy trốn trong khu vực vô cùng tận mênh mông, có lẽ sau khi chuyện của Vận Mệnh thành chủ kết thúc mới có thể an ổn được.
Trên đường trở về, Lục Trần thấy gương mặt xinh đẹp căng cứng của Nguyệt Nhan, dáng vẻ không cam tâm tình nguyện, khẽ cười một tiếng: “Tiểu di tử, đừng xụ mặt nữa, cười nhiều lên.”
Giọng điệu Nguyệt Nhan cứng rắn đáp lại: “Đổi lại là ngươi bị một tên điên tra tấn mấy tháng, sau đó còn phải đồng ý yêu cầu vô lý của đối phương, ngươi có thể vui vẻ được sao?”
Lục Trần tự biết hai chữ tên điên trong miệng nàng là để hình dung hắn, khóe miệng co giật, còn không dám phản bác, bởi vì nếu chọc giận vị tiểu tổ tông này, đối phương chạy về Thần giới thì sẽ rất khó dỗ dành lại.
“Không phải ta hết cách rồi sao, còn nữa, ta cũng đồng ý ba yêu cầu của ngươi.” Lục Trần sờ mũi nói.
Lần này dỗ dành được Nguyệt Nhan ra ngoài, Lục Trần cũng không phải đơn thuần dựa vào việc dính lấy đối phương, để Nguyệt Nhan thỏa hiệp còn đáp ứng nàng ba yêu cầu, về phần yêu cầu gì, nàng cũng không nói.
Lục Trần tò mò hỏi: “Đúng rồi, yêu cầu của ngươi là gì?”
Nguyệt Nhan nói: “Tạm thời không nghĩ ra nên trừng phạt ngươi thế nào.”
Vẻ mặt Lục Trần xám xịt, không nói gì.
Phiêu bạt ở khu vực vô cùng tận mấy tháng, Lục Trần về đến Sơn Hải giới, khi tiến vào Sơn Hải giới, cường giả Tạo Giới cảnh như Nguyệt Nhan gặp phải trở ngại rất lớn.
Lục Trần trực tiếp tức giận mắng: “Ý chí Sơn Hải giới, đây chính là cường giả ta khó khăn lắm mới đưa được về, ngươi thu liễm số lượng lực kháng cự cho ta.”
Lục Trần biết ý chí giới có ý thức, vận chuyển thế giới ở nơi sâu xa, ví dụ như ý chí Thiên Nguyên giới gặp tình huống sinh tử, còn có thể ra mặt nói chuyện. Lục Trần tin rằng ý chí Sơn Hải giới cũng có thể ngeh hiểu ý hắn.
Quả nhiên, sau khi mắng một câu, lực lượng kháng cự kia lập tức biến mất, Nguyệt Nhan tùy ý ra vào Sơn Hải giới.
Hai người phi hành thẳng một đường, qua thời gian một nén nhang, thì nhìn thấy một tòa thành lớn trôi nổi lơ lửng trong không gian rộng lớn.
Nơi này là tiểu Giới thành, lúc trước Lục Trần đã từng ở đây thời gian ngắn.
Lục Trần rời khỏi mười năm, mặc dù Sơn Hải giới và Yêu giới thường xuyên nổ ra chiến thanh nhưng thật sự mà nói chỉ là những trận chiến nhỏ, thương vong không lớn.
Nhưng nội bộ Sơn Hải giới lại gặp khốn cảnh chưa từng có từ trước đến nay.
Chuyện là như này, Thiên Yêu giới có một người tu hành rất quỷ dị.
Lực lượng của đối phương có thể ăn mòn nguyên thần của người tu hành, làm cho nguyên thần và cơ thể thối rữa và phân hủy ra, cho đến khi thần hình đều diệt, không chỉ vậy, lực lượng kỳ lạ này còn có thể lây nhiễm như ‘ôn dịch’, rất nhiều người trúng bệnh dịch, nguyên thần bị ăn mòn, lây lan với tốc độ từ từ.
Loại dịch bệnh này có sức mạnh vô cùng cường đại, nếu như cấp bậc Thiên Tôn bị nhiễm thì nhiều nhất cũng chỉ kiên trì được mấy tháng, ngay cả nguyên thần cũng sẽ bị thối rữa mà chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận