Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 214: Không biết hối cải, chặt hai tay ngươi (2)

“Loại kiếm pháp rác rưởi này ta đã nghiên cứu hai ngày, dễ nhập môn, nhưng phát hiện uy lực rất thấp, nên không nghiên cứu nữa.” Lục Trần nói với giọng điệu bình tĩnh, giống như thể đang tự thuật một vấn đề không quan trọng.
“Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?” Trong mắt thanh niên áo trắng lộ ra phẫn nộ, cảm thấy bị sỉ nhục, nhìn chằm chằm Lục Trần.
Thuật Phong kiếm pháp, kiếm pháp cấp Hoàng, chiêu thức phức tạp, xuất kiếm nhanh, đặc biệt là phối hợp với hướng gió, tốc độ nhanh nhất có thể xuất ra mấy chục kiếm trong nháy mắt, kẻ khác khó lòng phòng bị, mà hắn vốn không có tư cách tu hành, nhưng sau khi đi theo Bạch công tử, địa vị tăng lên, mau mắn học được Thuật Phong kiếm pháp.
Học được kiếm pháp này, hắn lấy làm kiêu ngạo, nhưng bây giờ, thanh niên này lại nói kiếm pháp của hắn là rác rưởi, không biết kiếm pháp này còn được, nhưng đối phương rõ ràng nhận ra Thuật Phong kiếm pháp, vậy mà còn nói kiếm pháp rác rưởi, điều này khiến thanh niên áo trắng không thể chịu được.
Cổ tay thanh niên áo trắng dùng sức, rút lại trường kiếm, đột nhiên sững sờ.
Bởi vì hắn phát hiện mũi kiếm bị mất, sau đó ngẩng đầu lên, chỉ thấy thanh niên đối diện mở tay ra, trong lòng bàn tay có một mũi kiếm.
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt thanh niên áo trắng nhanh chóng trừng lớn.
Cảnh tượng này, lại khiến hắn chấn động, mặc dù thanh trường kiếm của hắn rất bình thường, dù không tính là Vương khí, nhưng tốt xấu gì cung là dùng quặng tinh khiết luyện chế thành, thêm vào một chút kim loại hiếm, thân kiếm không những cứng rắn, còn vô cùng sắc bén.
Nếu thanh niên đối diện là Vương cảnh, dùng tay không bẻ gãy trường kiếm của hắn, hắn còn cảm thấy không sao, nhưng đối phương rõ rành mới là Siêu Phàm cảnh, vì sao khí lực lại mạnh như vậy, sắc mặt thanh niên áo trắng có chút tái nhợt, sợ đến mức lui về sau vài bước.
Hai người Hàn Ngọc và Hàn Hổ cũng bị cảnh này làm dọa sợ, bất giác nuốt nước bọt.
Chuyện xảy ra trước mắt, quả thật phá vỡ tam quan của bọn họ.
Trong lòng thanh niên áo trắng rất bất an, chịu đả kích, Hoang vực được biết là cằn cỗi nhất, thực lực tổng thể yếu nhất, làm sao có thể xuất hiện một kẻ biến thái như vậy, hắn vô cùng không phục, trong mắt lại lần nữa ngưng tụ chiến ý, cầm trường kiếm thiếu mũi kiếm, vũ động, ánh kiếm nở rộ, lần nữa đánh về phía Lục Trần.
Sắc mặt Lục Trần bình tĩnh, bước chân kỳ dị, hoàn hảo né tránh kiếm chiêu của thanh niên áo trắng, chỉ trong hai nhịp thở, đã tránh được hơn hai mươi lần tấn công.
“Yếu, quá yếu, hai nhịp thở không ra được hai mươi chiêu, ngay cả phần cơ bản nhất của Thuật Phong kiếm pháp cũng không lĩnh ngộ được.” Lục Trần gật gù đắc ý nói, nhưng lời nói ra lại khiến thanh niên áo trắng suýt nữa phát điên, khuôn mặt anh tuấn hoàn toàn trở nên vặn vẹo, ánh mắt hiện lên vẻ ngoan độc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Yếu, ngươi có biết kiếm pháp này khó học đến mức nào không, ta học suốt năm năm, mới khó khăn đạt được trình độ này.”
Trong lòng thanh niên áo trắng vô cùng tức giận, đây là kiếm pháp cấp Hoàng, chiêu thức phức tạp, vô cùng khó nhập môn, hắn lĩnh hội năm năm, mới đạt được trình độ này, đã vượt qua rất nhiều người cùng thế hệ, nhưng kiếm pháp mà hắn lấy làm cao ngạo, lại bị thanh niên trước mặt nói không đáng một xu, có thể tưởng tượng được nội tâm thanh niên áo trắng phẫn nộ bao nhiêu.
“Bản thân ngu xuẩn còn trách ta à.” Lục Trần nhún vai, lời nói ra vô cùng thiếu đánh.
“Ngươi muốn chết.”
Thanh niên áo trắng nổi điên, trên trán nổi gân xanh, hết lần này đến lần khác bị khinh bỉ, đả kích, trong lòng vốn đã nổi lửa giận tận trời, bất chấp đánh về phía Lục Trần.
“Ai da, cho ngươi xem một chút, cái gì mới là Thuật Phong kiếm pháp chân chính?” Lục Trần nhận ra lúc này hướng gió đúng là từ phía sau lưng hắn truyền đến, lười biếng nói
Trong lúc nói, Ngân Nguyệt đã xuất hiện trong tay, lúc tay cầm lên chuôi kiếm của Ngân Nguyệt, Lục Trần bước lên một bước, tạo kiếm quyết, Ngân Nguyệt trong tay hắn vung lên, giống như ảo ảnh, mấy người xung quanh, hoàn toàn không nhìn thấy chiêu thức Lục Trần xuất ra, tốc độ xuất kiếm quá nhanh, dùng mắt thường khó có thể nhìn kịp.
Thanh niên áo trắng nhìn thấy Lục Trần ra tay, hắn vốn còn đang giễu cợt, nhưng nhìn thấy bóng kiếm rối mắt, lập tức trợn tròn mắt, không để hắn nghĩ nhiều, một cảm giác khủng hoảng dày đặc truyền ra toàn thân, linh lực quanh thân bắt đầu nhộn nhạo, đồng thời cầm kiếm chống đỡ.
Keng keng keng!
Âm thanh kim loại giao nhau vang lên liên tục không ngừng, sau đó, thanh niên áo trắng cảm thấy vai trái đau nhói, bị kiếm sắc nhọn xuyên qua vai, lúc bên vai trái đau nhức, vai phải cũng xoẹt một tiếng bị một vũ khí sắc bén đâm vào, ngay sau đó, cổ tay cầm kiếm của hắn phun ra máu tươi.
Gần như cùng lúc, ba chỗ trên người bị đâm trúng.
Trên mặt thanh niên áo trắng lộ vẻ đau đớn, loạng choạng rút lui, tốc độ xuất kiếm của đối phương quá nhanh, giống như từng bóng kiếm, rõ ràng hắn đã chặn nhiều công kích như vậy, nhưng kiếm trong tay đối phương vẫn xuyên thủng phòng ngự của hắn, để lại ba vết thương trên người hắn.
“Lộ ra sát ý với ta, chặt một tay của ngươi, đời này không thể dùng kiếm làm trừng phạt.” Lục Trần nói, thân hình lóe lên, Ngân Nguyệt chém ra một luồng ánh kiếm, rơi vào cánh tay cầm kiếm của thanh niên áo trắng, sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy một cánh tay của thanh niên áo trắng từ cơ thể rời ra, máu tươi trào ra, sau đó nhiễm đỏ mặt đất.
“Ngươi, ngươi lại chặt đứt tay dùng kiếm của ta.” Đau đớn và oán hận đan xen trên khuôn mặt thanh niên áo trắng.
Hắn không ngờ Lục Trần lại nham hiểm độc ác như vậy, trực tiếp chặt đứt một tay của hắn, hơn nữa còn là cánh tay dùng kiếm, đời này, hắn sẽ không thể dùng kiếm được nữa.
Lục Trần thu lại Ngân Nguyệt, lạnh nhạt nói: “Sao, không phục, giữ lại cho ngươi một cái mạng, đã là tốt bụng lắm rồi, làm người đừng không biết điều như vậy.”
“Ngươi thật ác độc.” Trong mắt thanh niên áo trắng tràn đầy oán hận, lập thệ nguyền rủa: “Là đồng môn, ngươi nhân tâm như vậy, nhất định sẽ bị Kiếm Đế cung trục xuất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận