Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1367: Tranh đoạt ngọc phù bí cảnh

Nông Tinh Văn tiếp tục nói: "Với thế lực cấp Đế, chỉ có một trăm đệ tử được phép tiến vào, thế lực Thiên tôn là năm mươi đệ tử. Sau khi bí cảnh được mở ra, tất cả các thế lực phải tiến hành đăng ký với chúng ta, nói rõ lai lịch, bằng không sẽ không được phép đi vào."
Trong lời của Nông Tinh Văn không hề đề cập đến thế lực cấp Chí Tôn, điều này khiến những người của thế lực cấp Chí Tôn tỏ vẻ thất vọng. Bởi vì bọn họ không có tư cách tiến vào, hơn nữa muốn xông vào cũng không được. Tuy rằng Nông thị suy bại nhưng vẫn còn vài vị Thiên Tôn toạ trấn, đây không phải là người bọn họ có thể mạo phạm.
Hơn nữa, những lời này không hề đụng chạm đến lợi ích cả các thế lực cấp Đế và Thiên Tôn nên bọn họ sẽ không lên tiếng giúp đỡ.
Trịnh Huy Hoàng đứng bên cạnh Lục Trần nhún vai và nói một cách thất vọng: "Chà, xem ra ta không thể vào được."
Gia tộc của Trịnh Huy Hoàng là cấp Chí Tôn, thậm chí không xuất hiện nổi Thiên Tôn, lần này đến vô ích rồi, ngay cả chút lợi ích cũng không chiếm được.
"Nếu chư vị đã đồng ý, ta sẽ mở bí cảnh ngay lập tức." Thấy mọi người đều im lặng, Nông Tinh Văn nhìn xung quanh lớn tiếng nói.
"Đợi đã."
Một vị Thiên Tôn của Đại Nhật tông đúng lúc cắt lời của Nông Tinh Văn. Thấy Nông Tinh Văn nhìn sang, vị Thiên Tôn này cười nói: "Tinh Văn đạo hữu, đã phân xong đối tượng đi vào rồi, vậy ngọc phù được phân chia thế nào?"
Ngay khi những lời này được thốt ra, nhân vật Thiên Tôn từ tất cả các thế lực lập tức hiện lên vẻ mặt ý vị thâm trường.
Lần này trong bí cảnh, cuộc tranh giành linh dược trên cấp mười, vũ khí Nông Hàn đại đế cất giữ, công pháp truyền thừa v.v chỉ là thứ yếu, các thế lực ít nhiều cũng là thế lực cấp Đế nên không thiếu võ kỹ và công pháp, mục đích chính của bọn họ chính là ngọc phù bí cảnh.
Đối với họ, ngọc phù bí cảnh còn quý giá hơn cả những thứ bên trong nó.
Nông Tinh Văn nghe Thiên Tôn Đại Nhật tông nói xong, lòng hắn chùng xuống, chuyện lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Thật ra đối với Nông gia, bọn họ có bị các thế lực cướp đi một ít tài nguyên cũng không thành vấn đề, chỉ cần không đánh chủ ý vào ngọc phù bí cảnh là được, nhưng hiển nhiên là đám người này sẽ không buông tha cơ hội đến ngọc phù bí cảnh và nói ra ngay trước mặt mọi người.
Sắc mặt đám tộc nhân phía sau Nông Tinh Văn trở nên âm trầm, nếu không phải có nhiều thế lực không đắc tội nổi, bọn họ đã muốn chửi toáng lên rồi.
Cướp đồ bên trong bên trong bí cảnh còn chưa tính, đây lại còn muốn đoạt cả ngọc phù bí cảnh của tổ tiên.
Nông Tinh Văn cũng không còn giữ vẻ mặt tươi cười nữa, trong mắt đã ánh lên lửa giận: "Ngọc phù bí cảnh là vật duy nhất mà tổ tiên để lại cho chúng ta, chư vi muốn cướp đoạt nó sao?"
Nông Tinh Văn thầm hận bản thân không đủ thực lực để bảo vệ những đồ vật tổ tiên để lại.
Một Thiên Tôn đến từ thánh địa Thái Hư cười nói: "Tinh Văn đạo hữu, lời này của ngươi có hơi khó nghe đấy, gì mà cướp đoạt chứ? Thật ra những gì chúng ta làm cũng là vì tốt cho các ngươi. Với thực lực của Nông thị, vốn không thể bảo vệ được ngọc phù bí cảnh, trong bóng tối còn có Thiên Yêu đang lén lút dòm ngó tới ngọc phù bí cảnh. Đối với các ngươi chính là một củ khoai lang phỏng tay, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào tình thế nguy hiểm."
"Mọi người từ tất cả thế lực ở đây đều nguyện ý giúp Nông gia san sẻ áp lực từ Thiên Yêu, chỉ cần các ngươi đồng ý giao ngọc phù bí cảnh ra đây cho chúng ta bảo quản."
"Xì."
Người của Nông thị gần như tức nổ phổi khi nghe những lời lẽ chính đáng này.
Nếu muốn ngọc phù bí cảnh, cần gì phải nói ra mấy câu đạo đức giả như vậy, cứ nói thẳng ra luôn đi.
Những người còn lại tuy rằng cảm thấy Thiên Tôn Đại Nhật tông đạo đức giả thật, nhưng không ai nói gì. Bởi vì mục đích của bọn họ giống nhau, tất cả đều muốn lấy được ngọc phù bí cảnh.
Nông Tinh Văn lạnh lùng đáp: "Chúng ta có thể bảo vệ đồ vật của tổ tiên, không cần đạo hữu Đại Nhật tông phải nhọc lòng."
"Ta tán thành với ý kiến của đạo hữu Đại Nhật tông, Nông thị nên giao ngọc phù bí cảnh ra cũng tốt." Một giọng nói cứng rắn bá đạo vang lên, mọi người đều quay đầu nhìn tộc Thanh Bằng. Người vừa lên tiếng là một lão giả đầu tóc bạc phơ, hắn có ánh mắt vô cùng bá đạo, tay áo bào tung bay phấp phới, toàn thân toát ra khí thế sắc bén mơ hồ.
Đây là một vị Thiên Tôn của tộc Thanh Bằng, là nhân vật nổi bật trong Thiên Tôn. Dựa vào uy áp toả ra, hắn đã gần tiếp cận tới Đại Tôn.
"Ta cũng đồng ý."
"Chúng ta không có ý kiến gì."
Ngay sau đó, Mặc gia trận đạo và thánh địa Thái Hư lần lượt lên tiếng, thậm chí các thế lực cấp Đế tới từ Thiên khác cũng phụ hoạ.
Nông Tinh Văn dùng ánh mắt giễu cợt liếc qua những người vừa nói, mỉa mai nói: "Ngọc phù bí cảnh chỉ có một miếng, các ngươi muốn ta chia cho những người vừa mở miệng mỗi người một mảnh à?"
Thiên Tôn Đại Nhật tông cười to nói: "Nông gia giao ngọc phù bí cảnh ra đây, chúng ta sẽ tự mình phân chia."
"Bản thiếu muốn ngọc phù bí cảnh."
Một giọng nói mạnh mẽ mang tính ép buộc truyền đến, người mở miệng là một thanh niên mặc cẩm y ngọc bào. Tuy rằng cảnh giới của hắn chỉ là Thánh Vương cảnh, còn chưa đến Chí Tôn nhưng trên người hắn lại mang theo khí chất bất phàm bẩm sinh khiến mọi người khó mà xem nhẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận