Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1765: Đệ trong đệ (2)

Tà Thần áo vàng xoay người rời đi cũng không phải là vì không muốn nghe người tu hành Sơn Hải giới trào phúng, hay là nhắm mắt làm ngơ, mà là chọn chỗ khác reo rắc vật chất oán khí. Bởi vì không chỉ có một nơi lạch trời này, hắn muốn rắc vật chất ở những nơi khác, mà hắn còn quyết định phóng thích oán khí bản nguyên.
Oán khí lúc trước của hắn cũng không tính là quá mạnh, nhiều nhất chỉ tiêu hao một ít thể lực nhưng oán khí bản nguyên không giống, có thể hiểu là tinh huyết của võ giả nhân loại, sau khi thiêu đốt sẽ giảm cảnh giới xuống.
Tà Thần áo vàng cũng không quản được nhiều như vậy, từng lời nói trào phúng kia như quanh quẩn bên tai, hắn bị cơn giận làm cho đầu óc choáng váng muốn nhanh chóng reo rắc oán khí bản nguyên.
Dù sao tốc độ thăng cấp của hắn cũng nhanh hơn nghìn vạn lần nhân loại, mà cũng không có giới hạn tu vi, giảm xuống một chút tu vi cũng không có gì lớn.
Bên này, Lục Trần thấy Tà Thần áo vàng chưa hề đi ra thì có hơi tiếc nuối, chẳng lẽ đối phương được khuyên nhủ rồi.
“Tiểu Hắc, tăng lên bao nhiêu?” Lục Trần hỏi.
Lần này ước chừng hấp thu sương mù trong phạm vi trăm dặm, không thua gì lần trước hấp thu mà tăng lên.
Diệt Thế Hắc Diễm hưng phấn nói: “Lão đại, cứ theo đà này, ta lại hấp thu chừng trăm lần, đoán chừng có thể tăng cấp rồi, haha.”
Diệt Thế Hắc Diễm nuốt trọn sương mù xong, cảm giác cả người đều ăn no, sau khi tiêu hóa, uy lực của ngọn lửa lại tăng vọt lên một chút, loại cảm giác này thật thoải mái.
Thấy thanh niên áo vàng chưa đi ra, bọn Lục Trần cũng rời khỏi. Nửa tháng sau, những Giới thành khác cấp tốc truyền đến tin tức, Tà Thần áo vàng giáng xuống Giới thành của bọn họ, reo rắc oán khí, oán khí lần này ném ra còn mạnh hơn những lần trước, thậm chí có mấy vị Thánh Đế đều trúng chiêu.
Lục Trần biết được tin tức, lập tức lên đường tiến về Giới thành nơi Tà Thần áo vàng ẩn hiện, dùng Diệt Thế Hắc Diễm nuốt trọn.
Vừa nuốt chửng xong, thanh niên áo vàng xuất hiện ở Giới thành khác, ngay cả nghỉ ngơi Lục Trần cũng không có, ngựa không ngừng vó chạy đi, đuổi theo.
Hai người Lục Trần và Tà Thần áo vàng, một chạy một đuổi.
Chân trước Tà Thần áo vàng vừa rải rác rưởi, chân sau Lục Trần đã đuổi theo thu nhặt rác rưởi, cứ như vậy đến năm sáu lần, Tà Thần áo vàng không còn tác yêu tác quái nữa.
Giờ phút này, nơi nào đó trong Thiên Ngân, Tà Thần áo vàng rơi xuống cảnh giới Thánh Đế sơ kỳ, ánh mắt hắn lạnh như băng nhìn chằm chằm Sơn Hải giới, trong lòng gào thét điên cuồng, tràn ngập mười vạn câu hỏi tại sao.
Mấy lần này, hắn liên tục thả ra oán khí bản nguyên, mạnh gấp mấy lần lúc trước, nên cảnh giới của hắn mới giảm lớn đến vậy, từ Thánh Đế đỉnh phong rơi xuống đến sơ kỳ.
Nhưng mặc dù như vậy vẫn bị ngọn lửa màu đen quỷ dị kia nuốt chửng.
Trong lòng Tà Thần áo vàng ngoại trừ tức giận vẫn còn sợ hãi, bởi vì đã xuất hiện người tạo ra uy hiếp với hắn.
Tà Thần áo vàng ngừng hành động lại, Lục Trần cũng nhàn rỗi. Điều này không được, giá trị trên người hắn vẫn chưa nghiền ép đủ thời gian, vì thế Lục Trần tổ chức một đám người đứng ở gần lạch trời tức giận mắng chửi, các loại lời nói khó nghe đều truyền vào trong lạch trời.
Những lời này đương nhiên đều truyền vào tai Tà Thần áo vàng.
Trong lúc đó, Tà Thần áo vàng không nhịn được nữa, hiện thân mấy lần, nhưng đều không ra tay, bởi vì cho dù ra tay cũng chỉ vô dụng.
Lục Trần thấy hắn triệt để không ra ngoài, cũng không có cách nào, xem ra chỉ có thể làm bước tiếp theo trong kế hoạch, cũng chính là dẫn dụ đối phương đến Sơn Hải giới, một nhát giết chết.
Về phần dẫn dụ thế nào, cách làm của Lục Trần rất đơn giản, chính là trà trộn trong đám người mắng chửi Tà Thần áo vàng.
Lần thứ nhất nhìn thấy Tà Thần áo vàng, đối phương ngửi được khí tức của Tây Môn Vũ trên người hắn, lập tức ép hắn nói ra vị trí của Tây Môn Vũ, mà lúc trước mình đã hãm hại đối phương một lần, nói vậy đối phương chắc chắn hận hắn thấu xương.
Một ngày này, như thường lệ có mấy trăm ngàn người xuất hiện trước lạch trời, hô hào thống nhất khẩu hiệu: “Đệ trong đệ, đệ trong đệ.”
Cách làm lần này của người tu hành Sơn Hải giới khiến đám Thiên Yêu im lặng. trong lúc nhất thời dài, đám người này giống như ăn no rảnh rỗi, nhất định phải chạy đến lạch trời giận dữ mắng chửi Tà Thần áo vàng, còn đặt cho đối phương một biệt danh, là đệ trong đệ.
Có Thiên Yêu ngửi thấy mùi âm mưu không đơn giản, luôn cảm giác người tu hành ở Sơn Hải giới quá khác thường, dường như cố ý khiêu khích Tà Thần áo vàng, để hắn rắc vật chất vào Sơn Hải giới.
Mặc dù cảm giác có giấu âm mưu nhưng cũng không biết bí mật âm mưu của Sơn Hải giới là gì, có đại yêu tìm đến Tà Thần áo vàng, thuyết phục đối phương rời đi, về Yêu Thần sơn nhưng Tà Thần áo vàng căn bản không muốn rời khỏi.
“Là ngươi.”
Quả nhiên, Lục Trần trà trộn vào đám người, sau khí tỏa ra khí tức, Tà Thần áo vàng rất nhạy cảm với khí lập tức xuất hiện, sương mù dày đặc màu vàng xung quanh bốc lên, một đôi mắt lạnh như băng rơi lên người Lục Trần, trong mắt không chút che giấu bắn ra sát niệm nồng đậm, rất muốn ra tay đánh chết Lục Trần.
Tà Thần áo vàng liếc mắt một cái đã nhận ra Lục Trần, lúc trước đối phương ở Thiên Nguyên giới, lừa hặn một vố.
Chuyện này hắn vẫn khắc ghi trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận