Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1944. Các sư huynh của Lục Trần (2)

“Bọn ta biết nơi này là Vạn Kiếm tông, không ngại vạn dặm xa xôi, vì tìm người mà tới.” Thanh niên tính tình ôn hòa mở miệng.
“Tìm ai?” Một đệ tử thủ sơn hỏi.
“Lục Trần.”
Nghe vậy, đồng tử của mấy đệ tử thủ sơn hơi co lại.
Lục Trần chính là đại nhân vật siêu cấp của Vạn Kiếm tông, cung chủ một phương, hơn nữa còn là người chấp chưởng cầm đầu phe phái mới của Kiếm Đế cung, có hơn năm mươi vạn môn đồ, địa vị và quyền thế ngập trời.
“Các ngươi có bằng chứng không?” Đệ tử thủ sơn dò hỏi.
Bốn người lắc đầu, sau đó, thanh niên mặc áo trắng nói: “Ngươi đi giúp ta gọi hắn ra đây, nói là sư huynh của hắn tới.”
Bốn người này, chính là sư huynh của Lục Trần, Liễu Mục, Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ, Nguyễn Trần Sương.
Bốn người yêu nghiệt nhất đời Kiếm Đế cung năm đó, đều đến nơi này.
Đệ tử thủ sơn cạn lời, hắn không nghe nhầm chứ, mấy người này bảo hắn đi gọi Lục cung chủ, nói đùa, hắn có tài đức gì, sao có thể tùy ý kêu Lục cung chủ ra, lúc đang muốn chửi ầm lên, câu nói đằng sau khiến hắn cứ thế mà kẹt lại lời nói trong cổ họng.
Bốn người này nói là sư huynh của Lục Trần cung chủ?
Nếu là thật, hắn vẫn thật sự không đắc tội nổi, thế là liền nói: “Mấy vị chờ một lát, ta đi thông báo một tiếng.”
Đệ tử thủ sơn rời đi rất nhanh, đi tới Kiếm Đế cung, tùy tiện kéo một thanh niên, thấp giọng nói: “Sư huynh, hỗ trợ thông báo Lục cung chủ, bên ngoài có người tìm hắn.”
“Ai vậy?”
“Ai chảnh thế, bảo Lục cung chủ tự mình đến gặp hắn?”
Đệ tử này mặt đầy phẫn nộ hỏi, kiếm uy hùng hậu bắn ra ra, tạo nên từng vòng gợn sóng.
Đệ tử thủ sơn nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Bọn họ tự xưng là sư huynh của Lục cung chủ.”
“Được, ta đi thông báo một tiếng.” Phẫn nộ của đệ tử này biến mất, vội vã tìm tới Vương Mãnh.
Vương Mãnh nghe vậy, đi tới mật thất của Lục Trần, lấy phương thức truyền âm, làm bừng tỉnh Lục Trần từ trong trạng thái tu luyện.
“Sư huynh tới tìm ta?” Lục Trần nghe được truyền âm của Vương Mãnh, vẻ mặt ngẩn ra.
Theo sau, một thần niệm cường hãn bạo phát, bao phủ không gian mênh mông, bức xạ ra ngoài, rất nhanh tới trước sơn môn, nhìn thấy trước sơn môn đứng bốn người.
Ánh mắt Lục Trần lập tức sáng lên, vội vã phân phó Vương Mãnh, nói: “Đi, mời sư huynh của ta đến đây.”
Bên ngoài, Vương Mãnh nghe được truyền âm vội vàng của Lục Trần, có thể rõ ràng cảm nhận được tâm trạng vui sướng, không khỏi ngạc nhiên, thật sự là sư huynh của Lục cung chủ đã tìm tới cửa.
Từ trước đến nay, bọn họ chỉ biết Lục Trần cực kỳ yêu nghiệt, nhưng đối với chuyện Lục Trần đến từ nơi nào, lại không biết.
Lục Trần đều lợi hại như thế, như vậy sư huynh của hắn, e rằng cũng không phải hạng người hời hợt.
Mang theo mệnh lệnh của Lục Trần, Vương Mãnh tới trước sơn môn, nhìn bốn người Liễu Mục khách khí nói: “Mấy vị, cung chủ gọi các ngươi đến, mời đi theo ta.”
“Xem ra thật sự là Lục Trần sư đệ, không sai đâu được.” Yến Tử Hiên vui vẻ nói.
Bốn người tiến vào Vạn Kiếm tông, đi tới Kiếm Đế cung, mắt quét qua, phát hiện có vô số đệ tử đả tọa tu hành, nhập vào xuất ra kiếm ý, phần lớn đều tản ra khí tức kiếm ý cấp Tôn, còn có vài người đạt tới cấp Tôn đại viên mãn, không khỏi trợn tròn mắt.
Kiếm ý, khi nào biến thành dễ tu hành như vậy?
Chẳng qua nghĩ lại, nghĩ tới đây là Nguyên giới, nghĩ đến Vạn Kiếm tông là thế lực đệ nhất Đạo Tổ sáng lập, cũng không phải người thường có thể gia nhập, cũng thư thái trở lại.
“Ha ha, mấy vị sư huynh, những năm gần đây sống tốt không?” Một âm thanh sang sảng từ trong một cung điện truyền ra.
Bốn người nghe được âm thanh này, liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy ngạc nhiên lẫn vui mừng trong mắt, đây tuyệt đối là giọng của Lục Trần, cả một đời đều không thể quên được.
“Sư đệ!”
Bọn họ hô to, vọt thẳng vào trong cung điện, Vương Mãnh dẫn bọn họ đến yên lặng rút lui.
Trong điện, đèn đuốc sáng trưng.
Lục Trần nhìn khuôn mặt bốn người trước mặt, ánh mắt lộ ra xúc động, trong năm tháng hắn tu hành, đã sớm quen thuộc với mấy người, hơn nữa sư xuất đồng môn, quan hệ tự nhiên không bình thường.
Sau khi tới Nguyên giới, chưa quen cuộc sống nơi đây, không có tri kỷ.
Đám người Lý Huyền miễn cưỡng xem như tri kỷ, nhưng chưa từng mệnh chi giao.
Lục Trần biết, Sơn Hải giới nhất định có không ít người tới Nguyên giới, nhưng bởi vì Nguyên giới quá mênh mông, muốn tìm bọn họ không khác nào mò kim đáy biển.
Đành không ra ngoài tìm, dốc lòng tu luyện.
Ai có thể nghĩ, bốn người bởi vì nghe được thanh danh hắn xông ra ở Đạo giới, tìm đến Vạn Kiếm tông, đây thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Hơn nữa tu vi mấy người đều không tệ, đều đạt tới Tạo Giới cảnh.
Trong Sơn Hải giới, Tạo Giới cảnh chính là tồn tại đứng ở đỉnh kim tự tháp, cơ duyên ít, dẫn đến Tạo Giới cảnh cực kỳ khó xuất hiện.
Nơi này là Nguyên giới, cơ duyên vô số, do đó cấp Tạo Giới cảnh dễ hơn Sơn Hải giới rất nhiều.
Lục Trần kinh ngạc hỏi: “Sao Liễu Mục sư huynh lại tụ hợp với các ngươi rồi?”
Năm đó Đông Dật Lưu phụng chỉ tới Sơn Hải giới, Lục Trần bị áp lực, để đám người Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ thông qua Truyền tống trận rời đi, còn sơ tán rất nhiều đệ tử Kiếm Đế cung, Liễu Mục lúc ấy không đi, đảm nhận vị trí cung chủ Kiếm Đế cung.
Sau khi kiếp nạn qua đi, hắn rời Sơn Hải giới, đi tới Nguyên giới, Liễu Mục vẫn không đi.
Thế nhưng mấy người bọn họ, vì sao lại chạm mặt Nguyên giới, chẳng lẽ là duyên phận cho phép?
Hết chương 1929.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1930
Bạn cần đăng nhập để bình luận