Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1285: Khắc phục hậu quả

Tông Tuấn phát ra tiếng gào thét bi thương, nước mắt không ngừng chảy xuống, đau lòng muốn chết.
“Tử Hiên ca ca, ngươi lừa ta đúng không, sao đại ca ta có thể chết được.” Tông Tuấn rơi nước mắt, mang theo vẻ mặt hy vọng nhìn Yến Tử Hiên, hy vọng đối phương đột nhiên lộ ra khuôn mặt tươi cười nói đây chỉ là đùa giỡn.
Nhưng Yến Tử Hiên lại chua xót đối mặt với đôi mắt bi thương của Tông Tuấn, trả lời một câu: “Tông Tuấn, ngươi cảm thấy ta sẽ lấy sống chết của Tông Hiền sư huynh ra đùa sao?”
Trong tay Yến Tử Hiên xuất hiện một hộp tro cốt, hắn dùng giọng điệu run rẩy nói: “Tông Hiền sư huynh đã chết trận, chỉ tìm được nửa thân thể tàn phế, hắn từng dặn dò ta, nếu hắn bất hạnh chết trận thì hãy mang tro cốt của hắn về, hiện tại ta đến để thực hiện lời hứa.”
“Đại ca!”
Tông Tiểu Dung nhìn hộp tro cốt, phát ra tiếng đau khổ, sau đó hôn mê.
Bởi vì Tông Tiểu Dung bệnh nặng mới khỏi, lại nghe tin dữ, trong lòng đau thương quá độ nên đã hôn mê.
“Đại ca!”
Tông Tuấn thét dài, hai chân quỳ dưới mặt đất, nhìn hộp tro cốt của đại ca, nước mắt mơ hồ tràn ra hai mắt.
Ba người Lục Trần, Yến Tử Hiên, Liễu Mục chỉ lẳng lặng nhìn Tông Tuấn khóc, đối với hai tỷ đệ họ thì đây chính là tin dữ động trời, cần thời gian để chấp nhận.
Thiếu nữ Hi ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, dùng đôi mắt to xinh đẹp tò mò nhìn Tông Tuấn.
Một lát sau, Tông Tuấn cũng ngừng khóc, Tông Tiểu Dung cũng chậm rãi tỉnh lại ở trong ngực Yến Tử Hiên.
“Yến công tử, xin lỗi!” Tông Tiểu Dung áy náy mỉm cười với Yến Tử Hiên, sau đó rời khỏi ngực hắn.
“Tử Hiên ca ca, đại ca ta chết như thế nào?” Hai mắt Tông Tuấn vô thần nhìn Yến Tử Hiên, âm thanh khàn khàn hỏi.
Sự chú ý của Tông Tiểu Dung cũng đặt ở trên người Yến Tử Hiên, hy vọng có được đáp án từ trong miệng hắn, ít nhất cũng phải biết rõ thân phận của kẻ thù.
“Tông Hiền sư huynh hắn... là anh hùng hy sinh vì Sơn Hải giới!” Giọng điệu Yến Tử Hiên trầm thấp mở miệng.
“Hả?”
Hai tỷ muội đầu óc mơ màng.
Ca ca của bọn họ hy sinh vì Sơn Hải giới, đây rốt cuộc là có ý gì.
Trong ấn tượng của bọn họ, ca ca chỉ là Thánh cảnh bình thường, sao lại hy sinh cho Sơn Hải giới rồi.
Tông Tuấn nắm chặt song quyền, dùng giọng điệu tràn ngập thù hận: “Tử Hiên ca ca, ngươi không cần giấu bọn ta, có phải kẻ thù quá đáng sợ, sợ bọn ta lỗ mãng báo thù hay không, nếu như không nắm chắc tuyệt đối, bọn ta sẽ không đi báo thù, hiện tại ta với tỷ tỷ chỉ muốn biết kẻ thù hại chết đại ca là ai.”
Vành mắt Tông Tiểu Dung ửng đỏ, âm u nói: “Yến công tử, bọn ta có quyền được biết hung thủ là ai.”
Ánh mắt Yến Tử Hiên chăm chú nhìn hai tỷ đệ, gằn từng chữ nói: “Thiên Yêu.”
“Còn nữa, thật ra Tông Hiền sư huynh không phải là Thánh cảnh như các ngươi nói, mà là Đại Thiên Tôn, hơn nữa sớm đã lên giới thành.”
“Gần đây giới thành mà Kiếm Đế cung trấn giữ bị phá, các ngươi cũng đã nghe tin mấy ngàn đệ tử chết đi, Tông Hiền sư huynh đã chết trận trong đợt Thiên Yêu náo loạn lần này.”
Yến Tử Hiên nói ra sự thật khiến hai tỷ đệ đều bị chấn động.
Đại ca bọn họ không phải Thánh cảnh mà là Đại Thiên Tôn, chiến đấu Thiên Yêu chết trận ở giới thành, tin tức rung động này trùng kích quá mạnh vào lòng bọn họ.
Rất lâu sau vẫn không nói gì.
Âm thanh Yến Tử Hiên trầm thấp nói: “Tông Hiền sư huynh hắn... bởi vì sợ Thiên Yêu ẩn núp ở Sơn Hải giới uy hiếp đến tính mạng của các ngươi, cho nên không dám nói cho các ngươi tu vi thật và chuyện lên giới thành.”
“Khó trách rõ ràng Kiếm Đế cung cách nhà không xa, cũng chỉ mấy ngày hành trình, nhưng hơn trăm năm đại ca chỉ về nhà một chuyến.”
“Khó trách lúc phụ mẫu chết ta đến Kiếm Đế cung, đệ tử giữ núi nói năng ấp úng, nói dối rằng đại ca ta đang tu luyện, lúc ấy ta còn cảm thấy đại ca tẩu hỏa nhập ma rồi, ngay cả chuyện phụ mẫu chết đi cũng hỏi han.”
Hai tỷ đệ nói xong lại khóc lên, cuối cùng khóc không còn nước mắt thì chết lặng tại chỗ, thất hồn lạc phách, giống như mất đi linh hồn vậy.
...
Mấy ngày sau, cuối cùng hai tỷ đệ cũng chấp nhận tin tức đại ca đã chết.
Nơi nào đó trong phủ đệ Tông gia, nơi này có hai ngôi mộ, người chết là phụ mẫu của hai tỷ đệ.
Bên cạnh hai ngôi mộ có thêm một ngôi mộ mới, trên bia mộ khắc ba chữ Mộ Tông Hiền.
Nhóm người đứng trước bia mộ.
“Ca, hãy chăm sóc cho cha mẹ chúng ta!” Tay Tông Tiểu Dung cầm một nén nhang, giọng điệu nói nhẹ nhàng, sau khi nói xong thì cắm nhang ở trước bia mộ.
“Ca, ta muốn giống ngươi, đến giới thành chiến đấu với Thiên Yêu để báo thù cho ngươi!” Giọng nói Tông Tuấn nghẹn ngào, nói xong thắp nhang cho đại ca.
“Tông Hiền sư huynh, đi đường bình an, ta sẽ chăm sóc tốt cho Tông Tiểu Dung và Tông Tuấn!” Lời này là Yến Tử Hiên nói.
Liễu Mục không nói gì, chỉ khẽ thở dài, dâng hương xong thì rời đi.
“Sư huynh, tuy rằng ta chưa từng gặp ngươi, nhưng ta rất bội phục ngươi.” Lục Trần tiến lên một bước, thắp một nén nhang cho Tông Hiền.
“Ca, ta có thể đến Kiếm Đế cung tu hành không, ta muốn báo thù cho đại ca.” Một lúc sau, Tông Tuấn ngẩng đầu nhìn Yến Tử Hiên kiên định nói.
Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, để báo thù cho đại ca chỉ có thể tiến vào tông môn siêu cấp như Kiếm Đế cung.
Yến Tử Hiên bất đắc dĩ thở dài, nói: “Tông Tuấn, thật ra ngươi tu luyện ở thành Hà Khê càng tốt hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận