Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1961. Biên hoang báo nguy (2)

Phía trên chủ phong, bên cạnh Ngụy Hằng đã hội tụ hơn trăm người, chỉ là hơn nửa số người đều là cấp độ Tạo Giới cảnh sơ kỳ, chân chính đạt tới Tạo Giới cảnh viên mãn cũng không đến mười người.
Mười vạn năm qua, Vạn Kiếm tông không có va chạm gì với thế lực bên ngoài, mọi người đều dốc lòng tu luyện, lại thêm Hoa Điệp luyện chế Ngộ Đạo đan, nên đã sinh ra không ít cường giả Tạo Giới cảnh.
Ngụy Hằng đứng ở phía trước, sắc mặt ngưng trọng, mở miệng nói: “Các vị, biên hoang báo nguy, sinh vật Hỗn Độn xâm lấn, muốn chúng ta đi trợ giúp, không chỉ Kiếm Đế cung mà các môn phái khác cũng sẽ phái ra cường giả Tạo Giới cảnh, liên quan đến tồn vong sinh tử của vũ trụ, mỗi người đều phải có trách nhiệm, hy vọng mọi người không từ chối.”
Không có ai mở miệng nói chuyện, đều nói lên rằng sẽ góp một phần sức lực ra biên hoang.
Ngụy Hằng phất tay, một chiếc chiến hạm dài mấy vạn trượng xuất hiện trong hư không, bề ngoài rỉ sét loang lổ, khí tức mục nát, có lẽ đã tồn tại rất lâu.
Đây là tàu chiến cỡ lớn của Vạn Kiếm tông, bên trong có thể chứa mấy chục vạn người, phải phát động chiến tranh lớn mới sử dụng, nhưng từ sau khi Kiếm Quân Chủ thành danh thì không có kẻ nào dám khiêu khích Vạn Kiếm tông nữa.
Chiếc chiến hạm này đã mấy ngàn vạn năm chưa được khởi động qua.
Mọi người lần lượt bay lên trời, tiến vào trong chiến hạm, ngay sau đó, chiến hạm ầm ầm rung động, nhấc lên sóng gió đáng sợ trong không gian, bề ngoài mục nát, lộ ra để lộ ra thân tàu kim laoij màu vàng sẫm, kích thước khổng lồ vô cùng, giống như con quái vật bằng thép có sinh mệnh.
Ngay lập tức, chiến hạm phá không rời đi.
Đám người Lục Trần chỉ tốn hai tháng đã đến Thánh Môn.
Thánh Môn lúc này đã hội tụ thế lực từ bốn phương tám hướng, khắp nơi đều lơ lửng chiến thuyền cổ xưa, có khí tức đáng sợ cùng cực lan tràn ra.
Mỗi chiếc chiến thuyền ở đây đều đến từ một thế lực siêu cấp một phương, còn có mấy chiến thuyền có cánh buồm bên trên, có khắc đủ chữ như Quang Minh thần điện, Hắc Ám thần điện, Vạn Thần điện.
Đây là đội ngũ thế lực cấp Giới Chủ.
“Các vị, mời đi theo ta.” Một vị cao tầng Thánh Môn đi đến, đón tiếp đám người Lục Trần.
Ngụy Hằng cất chiến thuyền đi, hỏi: “Khi nào xuất phát?”
“Ngày mai.” Cao tầng Thánh Môn mỉm cười nói.
“Á.”
Mọi người im lặng, đến đúng lúc như vậy ư.
Hôm nay đến, ngày mai đã khởi hành.
Cao tầng Thánh Môn giải thích: “Những thế lực Giới Chủ kia đã đợi rất lâu rồi, chúng ta chuẩn bị vận chuyển nhóm người thứ nhất đi, còn nhóm người đến sau thì sẽ đi nhóm thứ hai.”
Vù vù!
Xa xa, có hai tia chớp màu vàng xuyên qua không gian, tỏa ra khí tức cường đại sắc bén, hấp dẫn sự chú ý của không ít người, nhộn nhịp nhìn xa.
Tia chớp vàng biến mất, lộ ra hai thân hình, đứng ở trước mặt đám người Lục Trần.
“Sư phụ.”
“Sư phụ.”
Nguyễn Trần Sương và Bùi Kỵ cùng kêu lên.
Người đến không phải ai khác mà chính là hai vị Kiếm Đế Lạc Quân Lâm và Trịnh Thuần Quân.
Hai người nhìn đồ đệ, khẽ gật đầu, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, bởi vì các đồ đệ đều đột phá đến Kiếm Đế.
“Tiền bối.” Lục Trần chắp tay nói với hai vị.
“Haha, Lục Trần, không cần khách khí như vậy, thực lực của ngươi đã vượt qua hai lão gia hỏa chúng ta rồi.” Lạc Quân Lâm mỉm cười nói.
Lục Trần nói: “Trong lòng ta, hai vị vẫn luôn là tiền bối.”
Đám người Ngụy Hằng nhìn thấy toàn thân hai vị này vây quanh kiếm ý, cho hắn cảm giác uy hiếp mãnh liệt, đoán rằng là người của sư môn trước đây của Lục Trần.
Hai người thấy Lục Trần như vậy cũng không có gì giải thích, phát hiện trong đám người có Hoa Điệp và Giản Khinh Âm thì ngạc nhiên nói: “Hai vị cũng ở đây.”
“Lão đầu tử, các ngươi đã tới Nguyên giới, đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ ta đâu?” Hoa Điệp chống tay lên thắt lưng, hung dữ hỏi.
Lạc Quân Lâm nói: “Sau khi Lục Trần rời đi không lâu, các nàng tìm đến chúng ta nói chuyện, nói Đế sư muốn mang các nàng đi, mấy vạn năm trước đã rời đi rồi.”
“Ồ.”
Hoa Điệp ồ một tiếng.
“Lão đại, lão đại.”
Xa xa có tiếng kích động hưng phấn vang lên, dẫn đến một mảnh hỗn loạn, sáu người tứ hại, Mộ Dung Thu, Mai Tiêu đi về phía bên cạnh Lục Trần.
Lục Trần khẽ gật đầu với bọn họ, nhìn lướt qua, phát hiện bọn họ đều đã là Tạo Giới cảnh.
Nhìn thấy mấy người, trong lòng Lục Trần cũng hơi xúc động, dù sao hắn cũng quen những gia hỏa này này khi đến mười vực.
Lục Trần tán thưởng nói: “Đều là Tạo Giới cảnh, không tệ.”
“Lục huynh.”
Tứ hại còn chưa kịp nói chueyenj thì một âm thanh đã vang lên từ phía trước, Lục Trần ngẩng đầu lên, phát hiện là một đám gia hỏa Tà Vô Không, Tây Môn Vũ.
“Không ngờ lại có thể gặp Lục huynh ở Nguyên giới, mừng quá.” Võ Minh cao hứng nói.
“Náo nhiệt thật, mọi người đều biết nhau ư?” Một câu hỏi vang lên từ bên cạnh, chỉ thấy Lý Huyền, Hải Tu Minh, Phù Cửu, Bạch Thanh Nhi và hai vị môn đồ Giới Chủ bước chân nhàn nhã nhịp nhàng đi tới.
“Lục huynh, lợi hại thật, đến Đạo Tổ cũng bị ngươi giết.” Vừa gặp mặt, Lý Huyền lập tức giơ ngón tay cái với Lục Trần.
99% người ở Ngueyen giới đều không tin Tử Dương đạo tổ chết trong tay Lục Trần nhưng bọn Lý Huyền cảm thấy, Tử Dương đạo tổ chính là chết trong tay Lục Trần.
Tại sao lại nói như vậy, bọn họ tin tức linh thông, tự nhiên biết được lúc đó Kiếm Quân Chủ bị trọng thương, không thể là Kiếm Quân Chủ ra tay.
Hết chương 1946.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1947
Bạn cần đăng nhập để bình luận