Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 881: Chỉ thiếu hai tấc (2)

Trong một biệt viện của Thư gia, Từ Tri Mệnh, Thanh Mộc lão nhân bọn họ đang chờ đợi, bởi vì từ sau khi trở về từ Hoàng thành, Lục Trần đã tiến vào mật thất luyện chế đan dược, đến giờ vẫn chưa ra ngoài.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, lập tức hấp dẫn mọi người chú ý.
Chỉ thấy Lục Trần chậm rãi đi ra, bước đến trước mặt mọi người, mỉm cười nói: “Đã luyện chế xong đan dược.”
Lục Trần phất tay, trên mặt bàn xuất hiện mấy bình đan dược.
Ngoại trừ Từ Tri Mệnh muốn một viên Thiên Độc đan, Thanh Mộc lão nhân muốn một viên Vạn Thọ đan cùng với Bùi Hồng đánh miễn phí ra, thì người đến giúp còn lại đều là cầu Nhập Thánh đan, bởi vì bọn họ cần Nhập Thánh đan phá vào Thánh cảnh, một người trong số ba Thánh cảnh thì lại cầu Nhập Thánh đan cho tiểu bối gia tộc.
Mọi người mở ra nắp bình nhìn thoáng qua, không có vấn đề, lập tức nhận lấy thu vào nhẫn không gian, sau đó từng người một đứng dậy cáo từ: “Nếu như sau này Đan Hoàng có cần, cứ thông báo một tiếng là được.”
“Ừm, chỉ cần Đan Hoàng mở miệng, bọn ta ở xa vạn dặm cũng sẽ chạy đến.”
Bọn họ rất thích đánh đấm cho công tử có thực lực mạnh mẽ, bối cảnh lại lớn mạnh như vậy, trải qua lần này có thể thấy được năng lượng phía sau Đan Hoàng rất lớn, còn lớn mạnh đến mức độ nào, bảo thủ đoán chừng là truyền nhân của thế lực đứng đầu nào đó.
“Về sau có cần gì thì sẽ làm phiền các vị!” Lục Trần mỉm cười nói một câu.
Thật ra trong lòng lại nghĩ có lẽ sau này không cần đến bọn họ nữa, bởi vì sau lần luyện đan này, hắn cảm nhận có thể thử luyện chế đan dược bát phẩm, một khi có thể luyện chế đan dược bát phẩm thì sẽ trở thành Đan Thánh bát phẩm, vậy thì kêu gọi cường giả trên cơ bản đều là bắt đầu từ Thánh Quân.
Ít nhất thì Nhân Hoàng đại thành sẽ không có tư cách làm việc cho hắn nữa.
“Mẫu thân, ngươi không cần nhiều lời, ta sẽ không luyện đan cho bất kỳ kẻ nào của Thư gia đâu!” Trong biệt viện, Lục Trần có vẻ mặt chính nghĩa từ chối thỉnh cầu của mẫu thân.
Sau khi tiễn Từ Tri Mệnh bọn họ, mẫu thân lại đến, gõ gõ ám chỉ, bảo hắn giúp đỡ luyện chế một ít đan dược từ Siêu Phàm cảnh đến Hoàng cảnh.
Lục Trần biết những đan dược này là cho tiểu bối Thư gia, là người của Thư gia nhờ mẫu thân mở miệng nói giúp, chỉ là hắn không có thiện cảm với Thư gia, không chút nghĩ ngợi đã trực tiếp từ chối, Thư gia đừng mơ tưởng vớt được chút gì từ trên người hắn.
Thư Mộng Lan nghe được lời của Lục Trần, lúc này trên mặt lộ ra tia cười khổ, xem ra thành kiến của con trai đối với Thư gia rất sâu, muốn xóa bỏ khoảng cách trong lòng thì cần một đoạn đường dài phải đi.
“Đúng rồi mẫu thân, ta sắp đi Nhu Đế cung!” Lục Trần nhìn thoáng qua ba người Tần Tuyết bên cạnh, sau đó nói.
Bất tri bất giác đã trì hoãn ở thành Phi Tuyết một tháng, còn hơn một tháng nữa là đến lúc đi gặp sư phụ.
Thư Mộng Lan tò mò hỏi: “Ngươi muốn tham gia đại hội thiên tài do Nhu Đế cung tổ chức sao, với thực lực của ngươi, hẳn là có thể dễ dàng tiến vào.”
Thư Mộng Lan là nhân sĩ sinh ra lớn lên ở Đế Nữ vực nên đương nhiên vô cùng quen thuộc với Đế Nữ vực, Nhu Đế cung cứ cách mười năm lại tổ chức đại hội thiên tài, mời tất cả võ giả dưới Hoàng cảnh ở Đế Nữ vực đến luận võ, ba người xếp thứ hạng đầu có thể gia nhập Nhu Đế cung.
Thư Mộng Lan nghĩ đến con trai có thể dễ dàng đánh chết nhân vật Hoàng giả, gia nhập Nhu Đế cung hẳn là dễ dàng, trong lòng không khỏi dâng lên một tia tự hào.
Dù sao có thể gia nhập Nhu Đế cung đều là Vương giả đứng đầu Đế Nữ vực.
“Xem như vậy đi!” Lục Trần mơ hồ trả lời một câu.
“Đường xá xa xôi, bản thân ngươi hãy cẩn thận một chút!” Thư Mộng Lan dặn dò: “Ở bên ngoài nên khiêm tốn chút, đừng để mẫu thân lo lắng.”
“Ừm!”
Lục Trần gật đầu như một đứa trẻ ngoan, sau đó gọi ba người Mộ Dung Thu chuẩn bị rời đi.
“Này, ngươi đến Nhu Đế cung, ta cũng đi góp vui!” Diêm Tiểu Vi mặc bộ váy lam bên cạnh tiến lại gần, trong mắt tràn đầy vẻ kích động, Diêm Tiểu Vi đến phiến đại lục Đế Nữ vực này đương nhiên là muốn chơi cho đã, nghe được nơi tiếp theo Lục Trần đến là Nhu Đế cung, nàng cũng muốn đi.
“Ngươi thực lực thấp kém, cứ ở nơi này đi!” Lục Trần liếc mắt nhìn đối phương, thản nhiên nói. Lục Trần đã hỏi mẫu thân, sở dĩ gặp được Diêm Tiểu Vi ở nơi này nói ra rất đơn giản, vậy mà nha đầu này còn cứu mẫu thân một mạng.
“Bá mẫu, ngươi xem tên xấu xa này, không thèm dẫn ta đi chơi!” Diêm Tiểu Vi ỷ vào quan hệ của mình và Thư Mộng Lan tương đối tốt, bĩu môi nói.
Thư Mộng Lan mỉm cười nói: “Tiểu Trần, ngươi cứ dẫn Tiểu Vi đi chơi cùng đi.”
“Chậc, cái này, thôi được, ngươi vào trong phòng thay y phục đi!” Lục Trần nhìn nàng nói.
Diêm Tiểu Vi kỳ quái hỏi: “Ta mặc bộ y phục này có vấn đề gì sao?”
“Đâu ra nhiều lời như vậy, bảo ngươi đi thay thì cứ đi thay!” Lục Trần nói.
“Được!”
Tuy không biết tại sao Lục Trần lại bảo nàng đi thay y phục, nhưng vì có thể du ngoạn đại lục, Diêm Tiểu Vi vẫn ngoan ngoãn vào phòng.
“Đi!”
Lúc Diêm Tiểu Vi vào phòng, Lục Trần lập tức tế xuất chiến thuyền phi hành, kêu gọi ba người họ rời đi.
“Biểu đệ, ta cũng muốn trở về Hoàng thành thăm mẫu thân, ngươi có thể sẽ đi ngang qua lĩnh vực của Tinh Tượng kiếm phái, ta ngồi ké một chuyến.” Hứa Lạc ở bên cạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận