Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 823: Tinh Tượng kiếm phái

Một khu vực bí ẩn trong Biển Chết được bao phủ bởi làn sương mù xám xịt, đó là một hòn đảo khổng lồ, giống như một mảnh lục địa hơn là một hòn đảo.
Hòn đảo này có tên gọi là đảo Diêm La, cho dù là ở Biển Chết hay đối với người dân thành Lâm Hải cũng như rất nhiều thế lực khác, đây là một thế lực có tiếng tăm lừng lẫy.
Người sáng lập nên đảo Diêm La tên là Diêm Chấn Song, một vị Thánh Vương đại thành giàu có trong truyền thuyết, hắn đã từng dùng thực lực của bản thân chiến đấu với năm Thánh Vương và tiêu diệt một thế lực đứng đầu. Từ đó có thể thấy tu vi của Diêm Chấn Song đã đạt tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Bởi vì Diêm Chấn Song bị bao vây bởi một số thế lực hàng đầu nên mới bất đắc dĩ phải tiến vào Biển Chết. Hắn đã kêu gọi rất nhiều dân lưu vong và một số người đã bị thu hút bởi uy danh của hắn mà đến, dần dần đã hội tụ thành một thế lực trong Biển Chết.
Trong số các thế lực ở Biển Chết, ngoại trừ đảo Tử Vong đứng đầu ra thì đảo Diêm La chính là thế lực mạnh nhất.
Trong một cung điện nguy nga trên đảo Diêm La có một bóng người đột nhiên xuất hiện, hắn cúi người trước một hòn đảo yên lặng, vội vàng nói: "Đảo chủ, xảy ra chuyện lớn rồi, tiểu công chúa đã bị bắt cóc trên đường trở về."
Oành!
Người này vừa nói xong, cung điện lặng im không một tiếng động bỗng nhiên bộc phát một luồng uy áp đáng sợ. Ngay sau đó, một lão giả có thân hình cao lớn đã bay ra khỏi đó.
Lão giả này mặc áo choàng đen, thân hình cao gầy, đôi mày rậm đầy uy nghiêm, đặc biệt là ánh mắt ác liệt như hai tia chớp sắc bén khiến người khác không dám nhìn thẳng.
"Ngươi nói gì, Tiểu Vi đã xảy ra chuyện gì?" Giọng nói của lão giả chứa đựng lửa giận đè nén, xung quang bị một luồng uy áp bao trùm, sương mụ đen kịt tụ lại thành hình ảnh một con ác quỷ dữ tợn đang giương nanh múa vuốt, đồng thời phát ra những tiếng rít chói tai.
Sau lưng lão giả hiện ra rất nhiều ác quỷ có hình dạng kỳ quái, giống như một vị Diêm La điều khiển hàng ngàn ác quỷ.
"Vâng, đúng vậy."
Người tới bẩm báo dù sao cũng là một nhân vật Thánh cảnh, nhưng hắn thậm chí không thể nói năng lưu loát dưới khí tức của Diêm Chấn Song.
"Ai đã bắt? Hoàng triều Kim Diễm, Thương Vương cung hay Bách Lí thế gia?" Ánh mắt Diêm Chấn Song tràn đầy lửa giận, giọng nói hàm chứa cơn thịnh nộ nói ra tên ba thế lực này.
Bởi vì hắn có thù oán như nước với lửa, không thể hoá giải đối với ba thế lực này. Hắn muốn tìm cơ hội một lần diệt tận gốc mà ba thế lực này cũng không lúc nào không muốn giết hắn.
Vì thực lực của hắn nên ba thế lực không dám dễ dàng gây khó dễ, nhưng người thân của hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Trước đây Diêm Tiểu Vi đã từng gặp nguy hai lần, đó cũng là lý do tại sao hắn nghiêm cấm Diêm Tiểu Vi tiến vào đất liền.
Hiện giờ nghe nói Tiểu Vi gặp chuyện không may, Diêm Chấn Song lập tức nghĩ đến ba thế lực này.
"Chắc là không phải." Thánh cảnh tới bẩm báo lộ ra thần sắc kỳ quái: "Chúng ta đã tìm được thi thể của các hộ vệ và phát hiện bọn họ đã bị kiếm khí giết chết. Hơn nữa, trên kiếm ý lưu lại thủ pháp độc nhất vô nhị của kiếm tu Kiếm Đế cung Thanh vực, chắc hẳn tiểu công chúa đã bị người của Kiếm Đế cung bắt đi.”
"Kiếm Đế cung." Diêm Chấn Song nghe xong bèn cau mày.
Hắn không rõ tại sao người của Kiếm Đế cung lại mang Tiểu Vi đi, nhưng thần sắc đã dịu đi rất nhiều.
Chỉ cần Tiểu Vi không rơi vào tay ba thế lực kia, sẽ không có uy hiếm quá lớn. Hơn nữa, Thánh niệm trên người Tiểu Vi vẫn chưa kích hoạt, điều đó cho thấy người bắt Tiểu Vi đi không có ác ý.
"Ngươi lui ra đi." Diêm Chấn Song phất tay.
Khi Thánh cảnh dưới trướng lui ra, Diêm Chấn Song lớn tiếng gọi: "Vu Mã."
Trong không gian nổi lên từng gợn sóng, một lão giả tóc xanh xuất hiện trước mặt Diêm Chấn Song, hắn khẽ chắp tay chào: "Bái kiến đảo chủ."
"Vu Mã, không cần khách khí, ngươi và ta đã quen biết nhiều năm như vậy. Chúng ta đã cùng nhau sẻ chia hoạn nạn, không ngoa khi nói là huynh đệ sinh tử."
Diêm Chấn Song nhìn người này nói: "Tiểu Vi đã bị người ta bắt nhưng người bắt cóc không có ý đồ xấu, nhưng nếu rơi vào tay ba thế lực kia sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Vì thế nhờ ngươi hãy đến đất liền nghe ngóng tung tích của Tiểu Vi rồi đưa nàng về đây."
"Vâng thưa đảo chủ." Nam tử tên Vu Mã hơi chắp tay, sau đó thân hình loé lên rồi rơi đi.
.....
Thành Lâm Hải.
Lục Trần cảm thấy thiếu nữ lam y này không còn tác dụng gì nên bảo nàng rời đi.
Nhưng điều khiến Lục Trần cạn lời chính là đối phương đột nhiên không muốn rời đi mà muốn đi theo hắn.
Diêm Tiểu Vi tủi thân nhìn hắn nói: "Ngươi đưa ta đến đất liền thì phải chịu trách nhiệm với ta."
Đặc biệt là có rất nhiều người xung quanh nhìn hắn chỉ trỏ như thể hắn đã làm ra chuyện gì đó khiến người người oán trách.
Tuy nhiên, hắn đã quen hành tẩu giang hồ một mình, đâu có thích một con nhóc kè kè đi bên người, hơn nữa nhỏ này còn luôn thích tỏ ra vẻ đáng thương.
Lục Trần dùng ánh mắt hung ác nhìn nàng: "Ta cảnh cáo ngươi lần cuối, đừng đi theo ta nữa, nếu không ta sẽ lột sạch ngươi rồi treo trên cổng thành, biết chưa?"
Diêm Tiểu Vi nghe Lục Trần nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tái nhợt đi vì sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận