Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 553: Không thích người xấu xí quái dị

Chờ ngọn lửa bay đi, thân thể của Thử Quân Hạo lại xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa, chỉ thấy giờ phút này Thử Quân Hạo cực kì chật vật, quần áo trên dưới toàn thân của Thử Quân Hạo bị đốt cháy khét, tràn ngập mùi thối cháy khét, sợi tóc duy nhất trên đầu cũng bị đốt sạch, hắn không còn gì, trên mặt thì bị thiêu đến mức máu thịt be bét, khiến con chuột vốn đã xấu xí lại càng xấu xí hơn.
Hiện tại không chỉ xấu xí mà nhìn rất buồn nôn.
Thử Quân Hạo trầm mặt, mặc dù vết thương trên mặt rất đau nhưng không tệ bằng việc hắn mất mặt trước mọi người.
Hắn là thành viên hoàng tộc của tộc Tử Vân Thử, bây giờ lại bởi vì xem nhẹ đối thủ mà lọt vào đả kích rất nghiêm trọng, khuôn mặt đều bị thiêu nát.
Đồng thời mất đi khuôn mặt, Thử Quân Hạo trực tiếp thẹn quá hoá giận, không có chút phong độ, lạnh lùng nói: “Bắt nàng cho ta!”
Yêu Hoàng trên trời cao đã hiểu, một luồng hoàng uy đáng sợ bạo phát ra, dẫn động uy thế của thiên địa, phạm vi một ngàn mét xung quanh đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.
Tất cả mọi người choáng váng trước luồng uy áp đáng sợ này mà không dám cựa quậy.
Đây là uy áp của võ giả tầng cao đối với võ giả tầng thấp, có thể khiến võ giả tầng thấp cảm thấy toàn thân giống như bị trói buộc, hai chân như cắm rễ trong đất không thể động đậy.
Trong không gian, một luồng khí lưu đang di chuyển, sau đó ngưng tụ ra một móng vuốt to lớn, mặt trên móng vuốt mọc đầy lông màu tím, hàn quang lượn lờ, khí tức tản ra còn sắc bén hơn so với đao kiếm.
Móng vuốt to lớn xé rách hư không, trực tiếp chộp tới phía Kỷ Nguyên Huyên, mắt thấy sắp rơi xuống người của Kỷ Nguyên Huyên.
Đột nhiên, một tiếng ho nhỏ vang lên.
Mặc dù âm thanh không lớn nhưng lại ẩn chứa một uy lực lôi đình.
Cùng với âm thanh này vang lên, chỉ thấy móng vuốt khủng bố sắp rơi vào trên người Kỷ Nguyên Huyên đột nhiên bị hủy diệt từng tấc từng tấc, hôi phi yên diệt.
Còn người ở đây cảm giác não nổ vang, thức hải chấn động kịch liệt, đều bị tiếng ho nhẹ vừa nãy ảnh hưởng, bởi vì bên trong âm thanh ẩn chứa một chút sóng âm xung kích đối với nguyên thần.
Mặc dù âm thanh này cũng không phải hướng về phía bọn họ, bọn họ cũng vỏn vẹn đứng trong ngàn mét, nhưng nghe thấy tiếng ho khan thì tinh thần đều chấn động.
Yêu Hoàng ở trên trời cao phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lung la lung lay, não nổ vang liên tục.
Trong nháy mắt trên mặt tái nhợt, đôi mắt nhỏ bé sợ hãi nhìn bên cạnh Kỷ Nguyên Huyên.
Không biết từ khi nào bên cạnh Kỷ Nguyên Huyên có thêm một lão giả, nhìn dáng vẻ lão giả tầm bảy tám chục tuổi, gù lưng gầy gò, trông có vẻ yếu đuối.
Lão giả cứ đứng bình thường trước mặt Kỷ Nguyên Huyên, toàn thân nội liễm, không hề tản ra chút khí tức gì.
Nhưng cũng không thể hiện đối phương là người bình thường, dù sao vừa mới ho nhẹ một tiếng đã khiến tâm thần hắn bị thương nặng.
Có thể dễ dàng khiến tâm thần hắn bị thương nặng thì chắc chắn là cường giả cấp bậc Thánh cảnh.
Người xung quanh kinh ngạc nhìn lão giả bên cạnh Kỷ Nguyên Huyên, lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc, bọn họ không rõ vì sao Kỷ Nguyên Huyên lại có cường giả khủng bố như vậy bảo vệ.
Ánh mắt của Yêu Hoàng trên bầu trời không cam lòng nhìn chằm chằm lão giả bên cạnh, trong lòng nghi hoặc vạn phần, không rõ tại sao cường giả của tộc Ma Bất Tử lại bảo vệ người ngoài.
Hắn đã cảm nhận được lão giả bên người nữ tử đến từ Thánh cảnh của tộc Ma Bất Tử.
Thử Quân Hạo thấy cảnh này, trên mặt nóng bỏng, từng đợt cảm giác bỏng rát càn quét toàn thân của hắn, bề ngoài hắn bị bỏng nghiêm trọng, trong chốc lát không khôi phục lại được.
Thử Quân Hạo nhìn chằm chằm lão già, ánh mắt vô cùng che giấu: “Tại sao tộc Ma Bất Tử phải giúp người ngoài?”
Nhưng lão già chỉ ngẩng đầu liếc Thử Quân Hạo với một đôi mắt mang theo vẻ uy nghiêm, khiến tâm tình Thử Quân Hạo chấn động.
Phụt!
Thử Quân Hạo trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, một đầu ngã cắm xuống đất, toàn thân co rút kịch liệt.
Tâm thần bị phong tỏa nghiêm trọng, trong nháy mắt Thử Quân Hạo tỉnh táo lại, mặc dù hắn là thành viên hoàng tộc của tộc Tử Vân Thử, nhưng cũng chỉ là Nguyên Thần cảnh thôi, mà vừa mới lại tìm đường chết khi chất vấn một vị tiền bối Thánh cảnh, cái này không khác hành vi tìm chết.
Cũng may bản thân trong mắt đối phương là nhân vật giống như sâu kiến, ngay cả giết cũng lười giết hắn.
Thử Quân Hạo khôi phục lại tinh thần, hết sức lo sợ nói: “Xin lỗi tiền bối, ta không nên chất vấn ngươi.”
Lão già bình thản liếc nhìn Thử Quân Hạo, sau đó liền dời đi không tiếp tục để ý và chậm rãi biến mất trong không khí.
Đợi sau khi lão già biến mất, Thử Quân Hạo không cam lòng nhìn lướt qua Kỷ Nguyên Huyên, nữ tử hủy hoại dung mạo của hắn.
Nhưng cuối cùng không nói lời gì.
“Ngoài nữ tử này, những người khác đều cút cho ta!” Thử Quân Hạo nhìn lướt qua trên thân người mấy thế lực lác đác khác và Phong Lôi các, mang theo tà khí lạnh lẽo nói.
Hắn không dám ra tay đối với Kỷ Nguyên Huyên, cho nên người của thế lực khác là đối tượng phát tiết lửa giận của hắn.
Lúc này, lại một thanh niên vóc người khôi ngô đứng ra, ánh mắt hắn vô cùng doạ người, rất có tính xâm lược, đồng thời giọng điệu ngang ngược mở miệng: “Nếu ta không làm thì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận