Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1067: Sự tức giận của Lộc Minh

Cảnh Tử Mặc cũng hoàn toàn không phải là một Thánh Quân bình thường, mặc dù năng lực yếu hơn, kém hơn Lộc Minh, nhưng cũng không yếu hơn quá nhiều, trong mắt xuất hiện những tia sáng huyết sắc nhàn nhạt kì dị, như thể biến thành một ma uy, quanh người là ma khí ngập trời.
Cảnh Tử Mặc xòe lòng bàn tay ra, lòng bàn tay tràn đầy huyết quang, kèm theo một huyết nguyệt, trực tiếp nghênh đón.
Nhìn thấy cảnh này, Lộc Minh lộ ra vẻ chế nhạo, đối phương dám dùng tay không để chống lại sát chiêu của hắn, đúng là muốn tìm đường chết.
Ngay khi Lộc Minh nghĩ rằng cây trường thương trong tay mình sẽ đâm vào lòng bàn tay đối phương với sức mạnh dễ như bẻ cành khổ, nhưng khi mũi thương va chạm với huyết nguyệt, huyết quang đã chiếm ưu thế, chứa đầy sức mạnh mênh mông kỳ lạ, chặn mũi thương bén nhọn lại.
“Hừ.”
Nhìn thấy cảnh này, Lộc Minh sững sờ một chút, sau đó cổ tay rung lên, một lực lượng hơn hẳn lần trước xuất hiện, rắc một tiếng, mũi thương đâm thủng huyết nguyệt, xuyên qua lòng bàn tay Cảnh Tử Mặc.
Trong đôi mắt của Cảnh Tử Mặc chứa đầy ma quang đáng sợ, cực kỳ quỷ dị, một ý chí ác Ma đạo vô cùng mạnh mẽ trực tiếp xâm chiếm Nguyên Thần của Lộc Minh.
Cứ như thể một Ma Thần vô cùng mạnh mẽ xuất hiện trong Nguyên Thần của Lộc Minh, phát ra tiếng rít gào ma quái, xuyên thủng màng nhĩ.
Lộc Minh ngay lập tức cảm thấy đầu mình như vỡ ra, truyền đến cảm giác quay cuồng, đau như muốn nứt toát ra, phát ra tiếng kêu rên.
Ý chí Ma đạo xâm chiếm Nguyên Thần, một tiếng gầm vang lên khiến Nguyên Thần của hắn suýt nữa là sụp đổ.
Cả người Tiêu Dao tắm trong ánh sáng, vung nắm đấm, nhanh chóng bổ nhào đến gần Lộc Minh, quyền ấn vô đối.
Mặc dù trong đầu Lộc Minh đang quay cuồng, nhưng khi trong lòng dâng lên một cảm giác đe dọa, hắn cắn đầu lưỡi, khiếp bản thân lập tức tỉnh táo lại, nhìn thấy một nắm đấm đang gào thét lao đến, lập tức vươn lòng bàn tay ra nghênh đón.
Ầm ầm!
Lộc Minh vươn lòng bàn tay ra, va chạm với nắm đấm của Tiêu Dao, hư không rung động dữ dội, giống như sắp sụp đổ.
Lộc Minh vẫn không hề nhúc nhích, nhưng ngược lại, Tiêu Dao đã lùi lại vài bước, khí tức trong cơ thể quay cuồng dữ dội.
“Lão Mặc, tiếp tục kiềm chế Nguyên Thần của hắn.” Tiêu Dao nói với vẻ mặt nghiêm nghị, sau khi nói xong, khí thế toàn thân hắn thay đổi, quanh người có quy tắc tinh thần dao động, giống như ánh sao, cực kỳ rực rỡ, hai tay kết ấn, ánh sao vô tận chiếu xuống, hóa thành những bia đá tinh thần to lớn.
Bên trên bia đá tinh thần tràn ngập sức mạnh cổ xưa, khiến Lộc Minh cảm nhận được sự đe dọa.
“Ta muốn xem xem, chênh lệch của người ở thượng giới so với ta lớn đến mức nào?” Tiêu Dao nói lớn: “Bia đá tinh thần thuật.”
Theo lời nói của Tiêu Dao, từng viên bia đá tinh thần rơi xuống, hàng tỉ khí tức phong ấn rơi xuống, như thể muốn phong ấn Lộc Minh ngay tại chỗ.
“Phá cho ta.”
Lộc Minh cầm cây trường thương màu bạc trong tay, mũi thương bắt đầu tuông ra sấm sét màu bạc, cực kỳ mãnh liệt, năng lượng mênh mông, va chạm với bia đá tinh thần đang rơi xuống.
Két két két!
Từng khối bia đá tinh thần vỡ tan thành, biến thành mưa ánh sáng, nhưng không gian vô biên được bao phủ bởi sức mạnh tinh thần, vỡ thành vô số bia đánh, đồng thời cũng có vô số bia đá ngưng tụ lại.
Lộc Minh vô cùng tức giận, vung trường thương bạc, sợi tơ màu bạc được luyện thành vòng cung, khuếch tán ra ngoài, từng thạch bi vỡ tan tành.
Cảnh Tử Mặc nhân cơ hội này, lùi lại vài bước, lòng bàn tay của hắn chảy máu, từng giọt máu tươi rơi trên mặt đất, đây là đòn trước đó của Lộc Minh, đâm xuyên qua lòng bàn tay của hắn.
Cảnh Tử Mặc giống như không cảm thấy đau đớn, trong đôi mắt toát ra ma quang đáng sợ, trực tiếp xâm chiếm Nguyên Thần của Lộc Minh, một Ma ảnh cả người đầy ma quang xuất hiện trong tâm trí Lộc Minh, phát ra tiếng hét khiến tâm hồn người ta khiếp sợ, ảnh hưởng đến Nguyên Thần của Lộc Minh.
Lộc Minh cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, khẽ quát lên, đôi môi mấp máy, thốt ra một câu chú ngữ khó hiểu.
Cùng lúc đó, một ngọn đèn màu xanh lục cổ xưa xuất hiện trong không gian Nguyên Thần của Lộc Minh, một ngọn lửa màu xanh lục chập chờn trong bấc đèn, sau đó phát ra ánh sáng màu xanh lục mờ nhạt, bao phủ Nguyên Thần.
“Hừ, Nguyên Thần của hắn được bảo vệ bởi bí bảo.” Cảnh Tử Mặc nói ngay lập tức.
“Hai ngươi chán sống rồi đúng không?” giọng điệu của Lộc Minh lạnh lùng và đầy sát khí, hắn cầm trường thương màu bạc, khuấy động hư không rồi đâm vào Tiêu Dao, một luồng sáng bạc bay ra từ mũi thương, đâm vào về phía Tiêu Dao.
Cả người Tiêu Dao run lên, nhanh chóng né tránh, nhưng bị ánh sáng bạc quẹt trúng người, ngay lập tức mở ra một vết thương máu chảy đầm đìa.
Cảnh Tử Mặc vận chuyển ma công, toàn thân được bao phủ bởi một làn sương ma khí mênh mông, khiến cho sự tồn tại của hắn trông giống như một Ma Thần, một luồng khí tức Ma đạo cổ xưa khuếch tán ra ngoài, bên trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một mặt trăng huyết sắc, nhìn kỹ lại, đó này không phải là mặt trăng, thật ra trông giống như một con mắt khổng lồ hơn.
Một ma uy đáng sợ giáng xuống, muốn trấn áp Lộc Minh.
Lộc Minh khẽ quát một tiếng, ấn đường run lên, trên đầu xuất hiện năm thần hoàn, tổng cộng có năm màu, đan xen vào nhau, lao lên không trung, va chạm với huyết nguyệt.
Bộ tộc Lộc Minh, là Ngũ Sắc Lộc, hiện đang sử dụng sức mạnh thuộc về bộ tộc Ngũ Sắc Lộc, sức tấn công mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận