Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1925. Con trai Hắc Sa (2)

Xung quanh có nguyên thần của mấy chục người đều bị sinh vật Hỗn Độn này nuốt trọn.
Sau khi nuốt chửng hàng chục người thì cơn giận trong lòng sinh vật Hỗn Độn này tiêu tan nhiều, sau đó thay đổi phương hướng, tiếp tục tìm kiếm đồ ăn.
Mà lúc này, Lục Trần đã xuất hiện bên cạnh một con sông.
Mặc dù hắn chạy thoát khỏi sự truy sát của sinh vật Hỗn Độn nhưng đã dùng tính mạng của mấy chục người đổi lấy, hắn với những người kia không thù không oán, lại hại bọn họ, trong lòng dâng lên chút áy náy.
“Ta sẽ báo thù cho các ngươi.” Lục Trần tự nhủ.
Gặp phải một sinh vật Hỗn Độn truy sát, suýt chút nữa thì bỏ mạng, khiến Lục Trần ý thức được phải nhanh chóng đến Tạo Giới cảnh, nếu không căn bản không phải là đối thủ của những sinh vật Hỗn Độn này.
Quyết tâm thăng cấp Tạo Giới cảnh.
Những người khác có lẽ cũng gặp phải sinh vật Hỗn Độn truy sát.
Dù sao sinh vật Hỗn Độn bên trong Đạo giới cũng nhiều như tóc.
Thực tế, Lục Trần đoán không sai, võ giả tiền vào đều gặp được sinh vật Hỗn Độn tập sát, có sinh vật Hỗn Độn hình người xuất hiện, quanh thân nổi lên khí tức tối tăm mờ mịt, xòe tay ra, một mảnh khí lưu màu xám bao phủ hơn mười vị võ giả, trực tiếp ăn mòn nguyên thần của bọn họ.
Có loại toàn thân lân giáp, sinh vật Hỗn Độn như cổ thú, móng vuốt lớn chụp xuống, cướp đi tính mạng của vô số võ giả.
Lúc này, võ giả tiến vào trong Đạo giới đều vô cùng khủng hoảng, loạn thành một đống.
Những võ giả này ở trước mặt sinh vật Hỗn Độn đều yếu ớt như con kiến, tiện tay là có thể bóp chết.
Lục Trần ngồi bên bờ sông, điều dưỡng sinh tức, chữa thương hồi phục, sau đó tiếp tục tìm kiếm bản nguyên đại đạo, Lục Trần đã vài lần thấy sinh vật Hỗn Độn đi săn, truy sát võ giả, nhưng chỉ là đứng từ xa mà xem, bởi vì hắn muốn cứu cũng có lòng mà không có sức.
Nhìn thấy trăm vị võ giả bị một sinh vật Hỗn Độn không biết tên giết chết, Lục Trần siết chặt nắm đấm, sau khi thăng cấp lên Tạo Giới cảnh nhất định phải khiến những sinh vật Hỗn Độn này đền mạng.
Sau đó qua đi nửa tháng, Lục Trần gặp được mấy loại sinh vật Hỗn Độn khác, ý thức được sinh vật Hỗn Độn không phải là một bộ tộc mà là tên gọi chung.
bọn họ có cùng một sở thích là ăn nguyên thần võ giả.
Lục Trần vừa tránh đi sinh vật Hỗn Độn vừa tìm kiếm nuốt chửng bản nguyên đại đạo, trong lúc đó hắn cũng bị đuổi theo nhiều lần, lần gần đây nhất cũng khiến bản thân bị thương nặng.
Những sinh vật Hỗn Độn này không những có lực công kích mạnh mẽ mà công kích nguyên thần cũng mạnh đến đáng sợ, Lục Trần bị một sinh vật Hỗn Độn hình người tấn công, công kích nguyên thần, đầu nhũn ra như bột, run rẩy tại chỗ.
Trọn vẹn một phút, mới tỉnh táo lại.
May mà sinh vật Hỗn Độn hình người này đi săn giết những võ giả khác, Lục Trần mới có thể thoát thân.
Một nơi trong sơn cốc, bốn năm vị võ giả đang trốn, trên mặt mỗi người đều viết đầy chữ lo lắng và sợ hãi, khoảng thời gian gần nhất, bọn họ luôn bị sinh vật Hỗn Độn truy sát khắp nơi, cuối cùng chạy đến sơn cốc này lánh nạn.
Bọn họ hối hận, đáng lẽ không nên tiến vào trong này tìm kiếm bản nguyên đại đạo.
Sinh vật Hỗn Độn trong này thật sự quá đáng sợ.
Bộp!
Đột nhiên có tiếng vật nặng rơi xuống vang lên bên cạnh, dọa cho bọn họ run rẩy toàn thân, nghĩ rằng sinh vật Hỗn Độn đuổi giết đến.
Khi thấy trên mặt đất là một võ giả thì cả người mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ngươi này hẳn là bị sinh vật Hỗn Độn truy sát.”
Mấy người thấy thân thể này thì khó hiểu, to gan đi tới xem, nhưng còn chưa đến gần thì võ giả đang hôn mê kia đột nhiên ngồi bật dậy, ánh mắt trừng trừng nhìn chằm chằm bọn họ.
Mấy người lập tức cứng đờ sắc mặt, ngượng ngùng nói: “Bằng hữu, chúng ta không có ác ý.”
Nếu lúc trước gặp được một vị võ giả trọng thương thì mặc kệ tất cả, trước tiên giết người vượt lên trước.
Thế nhưng bây giờ là đang ở trong Đạo giới, bọn họ đều chung một kẻ thù, đó chính là sinh vật Hỗn Độn.
Bọn họ ý thức được là phải liên hợp lại, mới có thể đối phó với những sinh vật Hỗn Độn này.
Nhiều hơn một người đó chính là thêm một phần sức lực.
“Hy vọng là như vậy.” Lục Trần lạnh lùng nói, sau đó nhắm mắt lại, yên lặng chữa thương.
Không thể không có tâm phòng bị người khác, Lục Trần vừa chữa thương vừa để ý, đề phòng mấy người này.
Lần này hắn chịu tổn thương nguyên thần, đầu đau như búa bổ, không thể không nói, con sinh vật Hỗn Độn đại bàng kia thật sự quá đáng sợ, hót vang lên đã khiến đầu hắn như nổ tung ngay tại chỗ, suýt chút nữa chết luôn, may mà nguyên thần của hắn khá mạnh, nếu không thì không thể chịu nổi.
Mấy người thấy Lục Trần chữa thương cũng đều không đến quấy rầy.
Mấy ngày sau, vết thương nguyên thần của Lục Trần tốt hơn một nửa, khí tức khôi phục như bình thường, sau đó nhìn về mấy người bên cạnh.
Ở trước mặt hắn có tổng cộng năm người, mặc cùng một trang phục, ở ngực thêu một đồ án hình đao, rất rõ ràng, năm người này đến từ cùng một môn phái.
Bọn họ đến từ môn phái nào, Lục Trần cũng không muốn biết, đang chuẩn bị đứng dậy rời đi thì sắc mặt hơi cứng đờ, bởi vì Lục Trần phát hiện ra trong nhẫn không gian có một miếng ngọc bội đang có phản ứng vô cùng nóng rực.
Ban đầu ở Thâm Uyên giới, Chúa tể Hắc Sa giúp hắn phá hoại tế đàn, từng giao cho hắn một miếng ngọc bội, để trong nhẫn không gian.
Hết chương 1910.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1911
Bạn cần đăng nhập để bình luận