Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1694: Hắc Sa kinh ngạc!

“Với lực lượng trước mắt của ngươi, còn chưa thể tạo thành uy hiếp với ta.” Ngữ khí của Hắc Sa bình tĩnh, nâng tay lên, cách không túm một cái, trực tiếp dùng tay không bóp nát mũi tên có thể khiến Thần Hoàng bị thương nặng kia, không bắn ra được chút bọt sóng nào, uy lực bị xóa bỏ sạch sẽ.
Trong lòng Lục Trần trầm xuống, sự cường đại của Hắc Sa đã vượt xa dự liệu của hắn.
Lực lượng của Tạo Giới cảnh hậu kỳ, thật sự là quá cường đại, với trạng thái hiện giờ của hắn, căn bản không thể tạo thành nguy hiểm cho đối phương.
Lục Trần không chút do dự, sử dụng Linh Ấn Bảo che giấu khí tức, biến mất ở trên hư không.
“A.”
Hắc Sa nhìn thấy sau khi Lục Trần biến mất, lại không thể cảm nhận được chút dao động nào, trong mắt lại hiện lên vẻ ngoài ý muốn một lần nữa.
Đối phương chỉ thi triển đạo Hư Không, tuy tính ẩn nấp rất tốt, nhưng hắn chủ tu thần hồn, lực cảm giác cường đại siêu phàm, co dù là ẩn nấp hư không của vị tu hành giả Tây Môn Thanh Tạo Giới cảnh của Thần giới kia, hắn cũng có thể loáng thoáng cảm ứng được một tia.
Rất hiển nhiên, thanh niên này không phải Tây Môn Thanh, nhưng trình độ ẩn nấp, đã không kém gì Tây Môn Thanh.
Ít nhất ý niệm của hắn tùy tiện đảo qua, không thể phát hiện.
“Pháp bảo Tạo Giới cảnh thứ tư.” Hắc sa không nhịn được cảm khái một câu.
Nói thật, hiện giờ hắn vô cùng khiếp sợ, đương nhiên không phải khiếp sợ thực lực của đối phương, mà là khiếp sợ mức độ giàu có của đối phương.
Một Đại Đế, lại có được bốn món pháp bảo Tạo Giới cảnh, quá đáng sợ.
Cấp bậc Đạo Tổ, tầng cao nhất của Tạo Giới cảnh, đại diện cho cực hạn của đạo.
Nhân vật như vậy, là cường giả tối cao dưới giới chủ.
Như Bàng Vân đạo tổ.
Nhưng mà, dù là một vài Đạo tổ của Nguyên giới cũng không thể lấy ra bốn món bí bảo đỉnh phong.
Hắc Sa có thể cảm nhận được, bốn pháp bảo Tạo Giới cảnh của đối phương đều rất mạnh, là loại cực phẩm trong số pháp bảo, pháp bảo đỉnh phong.
Loại bảo vật này, nếu cấp Đạo Tổ sử dụng, cũng có thể tăng sức chiến đấu, vị cường giả nào lại xa xỉ như vậy, cho hậu bối ước chừng bốn món bí bảo đỉnh phong hộ thân.
Phỏng chừng là cấp bậc Giới Chủ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hắc Sa trở nên sắc bén, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, khi thế giới quê nhà hắn còn chưa bị Bàng Vân đạo tổ cắn nuốt, hắn cũng chưa bị nô dịch, đã từng có một nhân vật khủng bố tới rèn luyện.
Lập tức, ánh mắt Hắc Sa trở nên thâm thúy.
Hắn mơ hồ biết được người đứng sau lưng thanh niên là vị nào rồi.
Lúc này, Hắc Sa bỗng nhiên cảm nhận được một lực lượng điên cuồng công kích ở biên giới, chắc chắc là tiểu thanh niên âm thầm muốn trốn đi từ biên giới.
“Nếu ngươi gặp được người cấp bậc Tạo Giới cảnh khác, nói không chừng đã để ngươi chạy trốn rồi, đáng tiếc ngươi gặp ta.” Hắc Sa lầm bầm nói.
“Gào.”
Hắc Sa mở miệng, gầm nhẹ một tiếng, một gợn sóng lớn màu đen khuếch tán ra từ trong miệng, thành hình quạt phóng xạ ra ngoài, lan đến toàn bộ biên giới.
Đây là lực lượng thần hồn, chuyên nhắm vào thần hồn.
Bộp ~
Hắc Sa vừa dứt tiếng, không gian cách đó không xa vỡ ra, một bóng người rơi xuống, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, ánh mắt hỗn loạn, khi thì mê mang, khi thì tỉnh táo, dường như đang rơi vào thống khổ giãy giụa nào đó.
Người này, đúng là Lục Trần.
Sau khi Lục Trần nhận thấy được sự cường đại của Hắc Sa, vốn định lao ra khỏi lĩnh vực của đối phương, ai ngờ lại đột nhiên xuất hiện một luông thần niệm kinh khủng, như là vô số đao mang quét qua nguyên thần, truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt vì bị xé rách, đầu như một đám hồ nhão.
Lục Trần không chậm trễ chút nào, nguyên thần bị hao tổn, đầu vẫn mê man.
Ánh mắt Lục Trần sợ hãi nhìn Hắc Sa, đây là thực lực khủng bố của Tạo Giới cảnh hậu kỳ sao, dù cho hắn có bốn món pháp bảo Tạo Giới cảnh, nhưng ở trước mặt đối phương, vẫn không chịu nổi một kích.
Trước kia, Lục Trần cảm thấy mình dựa vào nhiều món pháp bảo Tạo Giới cảnh, có thể đánh mấy chiêu với cường giả Tạo Giới cảnh, sau đó vỗ mông chạy lấy người.
Nhưng mà hiện tại, thảm bại không chịu nổi một kích khiến hắn hoàn toàn thấy rõ tình thế, có nhiều pháp bảo hơn, chung quy cũng chỉ là ngoại lực.
Chỉ có lực lượng mình nắm giữ, mới là thứ chân chính thuộc về mình.
Nếu có cơ hội sống sót, sau này gặp được cường giả Tạo Giới cảnh, có thể chạy bao xa thì sẽ chạy thật xa, tuyệt đối sẽ không bất cẩn giống hiện tại.
Chỉ là, hình như không có sau này nữa rồi.
“Ngươi cầm cây cung trong tay, bắn một mũi tên về phía ta.” Ngay khi Lục Trần đang không biết nên như thế nào cho phải, thì Hắc Sa đột nhiên phun ra một câu.
Lục Trần nghe thấy lời Hắc Sa, thấy sắc mặt đối phương bình tĩnh, hoàn toàn không có thái độ lập tức dồn hắn vào chỗ chết, hơi sửng sốt, chẳng lẽ chuyện còn có cơ hội chuyển biến?
Hơn nữa, lời Hắc Sa nói có ý gì? Dùng Tuế Nguyệt cung bắn một mũi tên về phía hắn.
Chẳng lẽ Hắc Sa có nhân cách kiểu M, có khuynh hướng chịu ngược.
Nhưng mà, trong đầu mới vừa xuất hiện suy nghĩ này, Lục Trần đã lập tức phủ định.
Hắn đột nhiên nghĩ đến, pháp bảo Tạo Giới cảnh là do lão bộc Thời Quang giới chủ mượn cho hắn, là đồ vật thuộc về Thời Quang giới chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận