Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1638: Làm cướp

Người này chính là hộ vệ Thần Vương đỉnh phong được hắn an bài âm thầm đi canh giữ đối phương.
Đại trưởng lão ngẩn người, ngay cả hộ vệ Thần Vương đỉnh phong mà đối phương có thể thần không biết quỷ không hay chế trụ mà không gây ra chút dao động. Một Chân Thần như hắn làm như thế nào được?
Trời cao mặc sức chim bay, biển rộng tuỳ ý cá nhảy!
Cách Hoả Thần tông hàng vạn dặm có một thanh niên mang khí chất siêu phàm đang đi bộ một mình trên những con phố đông nghịt tại kinh thành của một thần quốc nào đó. Những người đi đường đều nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ, họ nghĩ thầm, thanh niên này ngọc thụ lâm phong thật đó, không biết quý thế lực lớn nào bồi dưỡng được quý công tử lịch lãm thế này đi hành tẩu giang hồ.
Người này không ai khác chính là Lục Trần.
Lục Trần vừa đi vừa đoán, sau khi Tông chủ Hoả Thần tông biết rõ sự thật và trở lại Hoả Thần tông nhất định sẽ nổi trận lôi đình rồi đập vỡ đồ đạc.
Tiếp theo, Lục Trần tiếp tục du ngoạn qua từng thần quốc. Trong khoảng thời gian đó, hắn còn gặp một lão ăn mày mặc y phục rách rưới nên đã thương tình cho đối phương mấy viên đan được, coi như có được chút tu vi cũng phải đi lưu lạc đầu đường xó chợ để ăn xin nữa.
Nhưng Lục Trần không ngờ lão ăn mày bỗng nhiên kéo bản thân lại và hỏi liệu mình có muốn bái hắn làm sư phụ không.
Lục Trần trợn tròn mắt, lão ăn mày này nghĩ hay thật, thân là phàm nhân thì có thể dạy hắn cái gì, dạy hắn cách ăn xin như thế nào à?
Haha, hắn không học thứ này đâu.
Lục Trần không biết rằng sau khi mình rời đi, lão ăn mày nhìn bóng lưng hắn với vẻ mặt trầm ngâm: "Không biết thanh niên này đến từ thế giới nào, khí tức quy tắc hùng hậu như vậy ít nhất cũng phải lĩnh ngộ hơn trăm loại quy tắc, chắc là thiêu chi kiêu tử của Nguyên giới đi rèn luyện, đáng tiếc không có cơ hội thu làm đồ đệ."
Trong lúc Lục Trần đi dạo không mục đích, trên một con phố khác trong thành, tại một chiếc bàn trong tửu quán nào đó, có một nam hài tử chừng mười một mười hai tuổi đang chống tay lên cằm nhìn người qua lại trên đường, nó thò đầu ra tỏ vẻ chán chường.
Nam hài có khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, tóc đen mắt đen, con ngươi đen như mực đảo quanh, trên gương mặt non nớt hiện ra một chút tuấn mỹ, tướng mạo đã có vài phần ưa nhìn.
Phòng chừng sau khi lớn lên, trên đời này sẽ có một mỹ nam tử mê đảo hàng ngàn nữ nhân.
"Chán quá đi." Đứa nhóc buồn chán thở dài một hơi.
Bên cạnh đứa bé còn có hai thị nữ chừng mười bảy mười tám, trên người mặc y phục trắng, gương mặt trái xoan, lông mày lá liễu, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, khuôn mặt vô cùng xinh xắn.
Dung mạo của hai thiếu nữ gần như giống hệt nhau, đây là một cặp song sinh, nhìn bề ngoài khó có thể phân biệt ai là tỷ tỷ ai là muội muội.
Ngoại hình nổi bật của cặp song sinh đương nhiên thu hút ánh mắt thèm muốn của những sinh vật giống đực trong tửu quán.
"Nhìn cái gì mà nhìn, còn nhìn nữa ta sẽ móc mắt của các ngươi xuống." Một trong hai thiếu nữ song sinh đập tay lên bàn, nàng dùng ánh mắt hung ác lướt qua tất cả những nam nhân trong tửu quán khiến uy áp mơ hồ tràn ngập toàn bộ không gian.
Luồng uy áp này khiến những sinh vật giống đực tỉnh táo lại, sắc mặt biến đổi nhanh chóng, khó có thể nhận ra thiếu nữ mảnh mai này lại là một cường giả Thần Vương cảnh.
Tuy rằng toà thành phồn hoa náo nhiệt dưới chân họ là kinh thành của thần quốc, là nơi hội tụ của các cường giả, nhưng quốc chủ của thần quốc có tu vi cường đại nhất, những cấp bậc Thần Hoàng sơ kỳ và Thần Vương thuộc loại cường giả đứng đầu kinh thành, có thể tạo ra một gia tộc hàng đầu, thậm chí quốc chủ cũng phải trọng đãi ba phần và đối xử vô cùng khách khí.
Ba người này hẳn là tới từ thế lực có cấp Thần Hoàng toạ trấn, tất cả mọi người sợ tới mức dời mắt đi, không dám nhìn nữa.
"Đại Kiều tỷ, chán quá đi à." Đúng lúc này, cậu nhóc Bạch Hạo chán nản thở dài.
"Thiếu chủ, ngươi đã ra ngoài ba tháng rồi, chúng ta trở về đi, chắc chủ mẫu lo lắng lắm." Nữ tử song sinh bên trái Bạch Hạo nhẹ giọng nói.
Thiếu nữ này trưởng thành và chín chắn hơn thiếu nữ bên phải một chút, thiếu nữ bên phải chính là người vừa quát mọi người ban nãy, giọng điệu hung dữ của nàng khiến đám người không dám tiếp tục nhìn trộm.
Cặp song sinh lần lượt là Đại Kiều Tiểu Kiều, đừng thấy bộ dáng nhìn qua chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, nhưng tuổi thân của họ đã có thể tính bằng đơn vị nghìn.
"Hiện giờ Thần giới loạn trong giặc ngoài, dị tộc đang xâm lược toàn diện. Thân phận của Thiếu chủ tôn quý như vậy, nếu bị dị tộc phát hiện ra, nhất định sẽ lâm vào cảnh bị toàn bộ thế giới truy sát." Khuôn mặt thanh lệ thoát tục cùng đôi mắt long lanh của Đại Kiều tràn ngập lo lắng.
Thân phận Thiếu chủ Bạch Hạo rất cao quý, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Ta không về." Bạch Hạo lắc đầu, nói với vẻ mặt phiền muộn: "Ta mà về sẽ bị mẫu thân đánh."
Đại Kiều nghe mà buồn cười, nhưng vẫn nhịn lại rồi an ủi một câu: "Thiếu chủ, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, không nghịch ngợm gây sợ thì sẽ không bị đánh đâu."
"Hừ, vất vả lắm mới trốn đi được một lần, có nói gì đi nữa cũng không về đâu." Bạch Hạo lẩm bẩm, hắn không thích ở lại thần quốc Tử Vong chút nào, bởi vì mẫu thân vừa cường đại lại uy nghiêm, ngay cả bằng hữu cũng không có, thủ hạ của mẫu thân là một đứa nhỏ bằng tuổi hắn nhưng cũng không dám đến gần hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận