Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 970: Sát Lục ma tôn ngạc nhiên

Mặc dù bọn họ cùng cấp bậc, nhưng Mai Dận còn có một thân phận khác, Đan Thánh thập phẩm, có thể luyện chế Thánh đan thập phẩm, thân phận Đan Thánh thập phẩm, đương nhiên cao hơn nhất đẳng bọn họ.
“Mai tiền bối!” Lục Trần khẽ mỉm cười, nói: “Lại đây ngồi đi.”
“Đúng rồi, bốn đại gia tộc khác đâu rồi?” Lục Trần hỏi.
Thành Đan Minh, tổng cộng có ngũ đại luyện đan thế gia cổ xưa, năm gia tộc lần lượt là Mai, Lam, Lưu, Ngô, Thường, năm gia tộc đều có Đan Thánh thập phẩm, còn có Thánh vương đỉnh phong là nhân vật trấn giữ, nếu như để ở bên ngoài, bất kỳ một gia tộc nào cũng có thể được tính là thế lực đứng đầu.
“Bọn họ đều có người đến!” Mai Dận nói: “Nhìn thấy tin tức điện hạ gửi đến, làm sao dám không đến.”
Lời của Mai Dận vừa dứt, bốn luồng khí tức Thánh vương xuất hiện, bốn Thánh vương xuất hiện ở trước mặt Lục Trần, đều là người trung niên, lần lượt đại diện cho bốn gia tộc trừ Mai gia, bốn Thánh vương nhìn về phía Lục Trần cung kính chắp tay hành lễ.
Lăng Nguyên Cơ đứng ở trước mặt Lục Trần, nhìn một đám cường giả xuất hiện, mỗi người đều là Thánh vương được tín nhiệm nhiều năm, kém cỏi nhất cũng là Thánh vương đỉnh phong, trong đó có hai Thánh Vương đại thành.
So sánh với Thánh vương sơ kỳ thì hắn chỉ có thể được tính là kẻ thấp bé.
Mai Dận hỏi: “Điện hạ, ngươi gọi chúng ta tới là ai đắc tội ngươi sao, chỉ cần thành Đan Minh gửi tin tức, muốn tấn công thế lực đứng đầu nào, nói thẳng một câu là được, không cần thiết dốc toàn lực làm.”
Đối với Mai Dận, muốn đối phó người nào thì nói một câu là được, với sức kêu gọi của thành Đan Minh, trên căn bản nói chính xác thế lực nào thì không người nào sẵn sàng đến thế lực kia, trực tiếp bị cô lập.
Nếu như cần tiêu diệt, dễ dàng có thể kêu gọi hai phần ba Thánh vương của Huyền vực ra tay, điện hạ cần gì phải tham gia.
Lục Trần nói: “Thế lực cần đối phó lần này chính là Phục Ma tự.”
“Phục Ma tự?”
Nghe thấy lời nói của Lục Trần, người xung quanh có phần bất ngờ, rất nhanh nghĩ tới lời đồn gần đây, mắt tông chủ Hoàng Cực tông lộ ra vẻ kinh dị, kinh ngạc nói: “Gần đây nghe nói Phục Ma tự kiến tạo tín ngưỡng pho tượng phật vô duyên vô cớ vị phá hư, có lẽ không phải là điện hạ làm?”
“Ừ!”
Lục Trần gật đầu.
“Mới qua mười mấy năm, điện hạ lại có thể giết Thánh Quân rồi, không thể tin nổi.” Người xung quanh cảm khái, họ nhìn về phía Lục Trần với ánh mắt tràn đầy phức tạp.
Nghĩ đến mười mấy năm trước, Lục Trần mới là Vương cảnh đỉnh phong, còn chưa vào Hoàng cảnh, thời gian mười mấy năm ngắn ngủn, Lục Trần không chỉ nhập Thánh, còn giết chết Thánh Quân, quả thực tốc độ gia tăng tu luyện này là bất thường.
Mai Dận nói: “Điện hạ, bây giờ lập tức đi tới Phục Ma tự sao?”
“Trực tiếp đánh chết người của Phục Ma tự hay là xử lý thế nào đây?” Cung chủ Vô Lượng cung hỏi.
Lục Trần vừa nghe, có chút đau đầu, sao cảm giác bọn Thánh vương này còn tích cực hơn hắn, còn muốn dùng bạo lực.
Đột ngột, một luồng ma uy vô hình bao phủ xuống, sau đó một âm thanh hào hùng kiệt ngạo bất thuần vang lên: “Lăng Nguyên Cơ, lăn ra đây cho ta.”
Trên bầu trời hoàng cung, một nam tử lưng đeo ma cánh đứng đó, ma uy cái thế, giống như Ma thần quân lâm thiên hạ, toàn thân lộ ra khí tức không ai bì nổi.
Người tới chính là Sát Lục ma tôn, thủ hạ muốn mời bất động Lăng Nguyên Cơ, hôm nay, bản tôn đích thân tới đây.
Sát Lục ma tôn có ma uy cuồn cuộn, thần niệm hào hùng bao phủ cả hoàng cung, đột nhiên vẻ mặt cả kinh, cảm thấy có gì đó không đúng.
Bởi vì bên trong thần niệm của hắn, xuất hiện một hai ba… Năm sáu… Bảy tám chín.
Có khoảng khí tức dao động của chín vị Thánh vương.
Sát Lục ma tôn ngạc nhiên trong không trung.
Sát Lục ma tôn mang theo tức giận vô cùng phủ xuống hoàng cung Phi Tuyết, bởi vì Lăng Nguyên Cơ không biết điều, năm lần bảy lượt từ chối không nhận lời mời của hắn, vốn tưởng rằng bản thân đến Hoàng thành có thể khiến Lăng Nguyên Cơ khuất phục, nhưng mà tám đường khí tức Thánh vương kinh khủng quét qua thần niệm, cộng thêm Lăng Nguyên Cơ, ước chừng chín vị Thánh vương khiến hắn sợ ngây người.
Làm sao Sát Lục ma tôn cũng không nghĩ ra, một Hoàng triều Phi Tuyết nho nhỏ lại có nhiều Thánh vương như vậy.
“Trong đó có hai luồng khí tức vượt xa ta, còn lại không phải là Thánh vương đỉnh phong thì chính là viên mãn.” Sát Lục ma tôn dò xét tám cường giả Thánh vương, phát hiện tám người cũng không khác hắn lắm, nhanh chóng suy nghĩ đối sách, cuối cùng tổng kết được kết quả.
Nếu như giao chiến, hắn bị chín vị Thánh vương bao vây tấn công, sợ rằng trong nháy mắt cũng sẽ bị đánh ị ra shit.
Đang lúc Sát Lục ma tôn im lặng, vài luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát, sức mạnh vô hình bao phủ thiên địa vô tận, một âm thanh già nua vang lên: “Nếu tới thì xuống đây đi.”
Sát Lục ma tôn nhận thấy được trời đất xung quanh bị tám vị Thánh vương phong tỏa, trong lòng trầm xuống, lúc trước nên rời đi trong nháy mắt, bây giờ muốn rời khỏi thì đã muộn, chỉ có thể đi xuống gặp mặt bọn họ.
Sát Lục ma tôn thu hồi nét cuồng ngạo trên mặt, kiên trì đi xuống phía dưới, sau đó đã nhìn thấy mười người, trong đó có chín Thánh vương, bao gồm Lăng Nguyên Cơ trong đó, một thanh niên anh tuấn phi phàm như con hạc duy nhất giữa bầy gà.
Sở dĩ gọi là hạc giữa bầy gà, bởi vì thanh niên nay chỉ là một vị Thánh cảnh, không hợp ở trong vòng luẩn quẩn Thánh vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận