Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1673: Thần Đế Hi giải vây

Chỉ là nghĩ tới tiểu tử này đã từng động tay động chân với Tử Vong Nữ Thần đứng thứ ba trên bảng Thần Đế, sai sử như hoàn, Tây Môn Vũ bình thường trở lại, có lẽ tiểu tử Lục Trần này thật sự có thể làm ra chuyện kinh hãi thế tục vứt bỏ Nguyệt Thần.
Trên đài cao, người Võ gia cũng rất cạn lời, Võ Minh dùng ánh mắt vô cùng u ám nhìn Lục Trần, rất muốn nói một câu, huynh đệ, hôm nay là ngày đại hôn của ta, thật vất vả làm nhân vật chính một lần, danh tiếng đều bị ngươi đoạt đi.
Lời cầu khẩn trong lòng Võ Minh, đương nhiên Lục Trần không biết, nếu như biết thì chắc chắn sẽ đáp lại một câu, ta cũng muốn điệu thấp lắm đó.
“Tên nhãi khốn nạn, ngươi bản lĩnh lắm đó, đùa đám người trên dưới Hỏa Thần tông ta xoay quanh luôn ha.” Hỏa Thần hung tợn nói, thân thể khẽ run, từng ngọn lửa dâng lên khiến mặt đất hòa tan.
Người xung quanh thấy Hỏa Thần tức đến phun lửa toàn thân, thật sự cạn lời, rốt cuộc thanh niên này đã làm chuyện trời hận người oán gì mà lại khiến Hỏa Thần tức thành như vậy.
“Tiền bối, ta không biết ngươi đang nói cái gì?” Lục Trần vô tội mở to hai mắt, dáng vẻ muốn tủi thân cỡ nào thì có cỡ đó.
Ha!
Hỏa Thần thấy Lục Trần ra vẻ vô tội, quả thực sắp bị tức cười, rõ ràng hắn mới là người bị hại, thanh niên trộm nhiều thần hỏa của hắn như vậy, nhưng bây giờ làm làm ra dáng vẻ một người bị hại, hóa ra hắn lại thành kẻ ác đúng không.
“Không biết phải không, để ta giúp ngươi nhớ lại.” Nụ cười trên mặt Hỏa Thần mang theo vẻ quỷ dị, hắn giơ tay lên, một quả cầu lửa màu xanh sẫm xuất hiện trong lòng bàn tay.
Quả cầu lửa màu xanh sẫm không ngừng to ra rồi co rút lại, vô cùng đẹp mắt, nhiệt độ trong thiên địa tăng lên kịch liệt, mọi người thấy quả cầu lửa màu xanh sẫm, đồng tử khẽ co rút lại, bên trong quả cầu lửa ẩn chứa nhiệt năng hết sức kinh khủng, giống như ngay cả thiên địa đều có thể hòa tan.
Đây là Chân diễm trong truyền thuyết, Thần giới chỉ có một ngọn, Thần Hoàng bình thường dính phải sẽ lập tức tan thành mây khói, Thần Hoàng cự đầu bị Chân diễm nhập vào cơ thể cũng phải nếm đau khổ lớn.
Mọi người ném cho Lục Trần ánh mắt thương hại, tiểu tử mới chỉ có Thần Vương này, sợ rằng phải tan thành mây khói ngay tại chỗ.
Nhóm người Tây Môn Vũ, Minh Tử thấy cảnh như vậy, sắc mặt trở nên nghiêm túc, không phải Hỏa Thần muốn Lục Trần chết cháy thật sự đấy chứ. Bọn họ đang định lên tiếng lại liếc thấy sắc mặt không gợn sóng của Lục Trần, không một chút sợ hãi, thầm nghĩ Lục Trần hẳn là có hậu chiêu.
Trên thực tế, tại giây đầu tiên Lục Trần thấy ngọn lửa màu xanh sẫm, Diệt Thế Hắc Diễm trong cơ thể co rút, một luồng dao động ý thức sợ hãi bị hắn tiếp thu được, rất hiển nhiên, chắc chắn ngọn lửa của Hỏa Thần đã đạt đến cấp bậc Chân diễm.
Đối với việc Hỏa Thần có Chân diễm trong tay, Lục Trần không cảm thấy bất ngờ, bởi vì dựa theo địa thế thiên nhiên của Hỏa ngục sẽ liên tục không ngừng sinh ra linh hỏa và thần hỏa, mà Hỏa Thần là một Thần Đế, sống hàng trăm hàng ngàn vạn năm, không có một ngọn Chân diễm đều không thể nào nói nổi.
Trong lòng Lục Trần không hề hoảng sợ, vẻ mặt bình tĩnh, trên thân thể dâng lên một màn sáng màu xanh hoa mỹ, sáu hạt châu cỡ nắm tay bay quanh người, một luồng sức mạnh phòng ngự tuyệt cường phát ra từ trên màn sáng màu xanh.
Lúc trước sở dĩ Lục Trần bị khí tức của Thần Đế chấn thương hoàn toàn là vì không kịp đề phòng, căn bản không nghĩ tới đường đường là Thần Đế mà lại không thể giữ thể diện và phong độ trước vô số người ở đây, ra tay với một Thần Vương nho nhỏ như hắn.
Sau khi Lục Trần bình tĩnh lại thì lập tức thúc giục Lục Giới châu.
“Tiểu tử, nếm chút đau khổ trước đi, nếu không thì thật có lỗi với lửa giận tích góp từng chút trong lòng ta những năm này.” Hỏa Thần cười ha ha, bàn tay xoay tròn vỗ lên người Lục Trần, muốn đánh Chân diễm vào trong cơ thể đối phương, hành hạ hắn dục tiên dục tử.
Thằng nhãi khốn nạn này lại dám lừa gạt hắn, chẳng lẽ Thần Đế không sĩ diện à.
Ầm!
Khi bàn tay Hỏa Thần hung hăng vỗ lên màn sáng màu xanh, không gian rung động kịch liệt, một luồng sức mạnh hỏa diễm ngăn cách màn sáng, màn sáng hoàn toàn không thương tổn gì, sức mạnh như chất lỏng chậm rãi lưu động ở mặt ngoài.
Khóe miệng cười to của Hỏa Thần đột nhiên cứng ngắc, ánh mắt cũng nghiêm lại.
Vẻ mặt Hỏa Thần ngớ ra, hắn vận dụng năm thành sức mạnh, lại không thể đánh vỡ phòng ngự của đối phương.
Lúc trước, hắn chẳng thèm đặt đối phương ở trong lòng, chỉ là một Thần Vương, muốn chống cự sức mạnh công phạt của hắn, đây không phải là người ngốc nói mớ sao?
Bây giờ nhìn thấy màn sáng hoàn toàn không hao tổn gì, đôi mắt của Hỏa Thần sắp trợn cả ra ngoài.
Đừng nói Hỏa Thần, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ hết sức bất ngờ, thanh quang hộ thể trên người thanh niên là vật gì, lại có thể ngăn chặn sức mạnh công phạt của một Thần Đế vậy.
Chẳng lẽ là Thần Đế khí.
Thanh niên có pháp bảo phòng ngự Thần Đế khí, chẳng trách trên mặt chẳng sợ hãi mấy.
Mặc dù mọi người rất hâm mộ đối phương có Thần Đế khí, nhưng không có người nào dám nổi lòng tham lam, bởi vì người ngồi bên cạnh thanh niên, ví dụ như Tây Môn Vũ, Minh Tử, Tà Vô Không, Kiếm Vô Tâm, Băng Di vân vân, sau lưng mỗi người đều có cấp bậc Thần Đế, như vậy chắc chắn phía sau của đối phương cũng có một Thần Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận